Dòng Máu

Chương 46



– Thưa bà Williams, – giọng của Henriette vang lên trong hệ thống liên lạc nội bộ, – thám tử Max Hornung muốn gặp bà. Ông ấy nói có chuyện gấp.

Elizabeth quay sang nhìn Rhys, bối rối. Họ từ Rio về Zurich chiều hôm trước, và họ mới đến văn phòng có vài phút trước. Rhys nhún vai:

– Em báo cô ấy cho ông ta vào. Mình thử xem có chuyện gì mà quan trọng thế.

Một lát sau ba người đã ngồi trong văn phòng của Elizabeth.

– Ông muốn gặp tôi về việc gì? – Elizabeth hỏi.

Max Hornung không vòng vèo. Anh ta lên tiếng:

– Có người đang định mưu sát bà.

Khi nhìn thấy mặt Elizabeth biến sắc, Max tỏ ra thực sự lo lắng, tự hỏi có cách nào khéo léo hơn để anh ta có thể nói lên ý của mình.

Rhys Williams nói:

– Ông đang nói về cái quái quỷ gì thế?

Max tiếp tục nói với Elizabeth.

– Đã có hai âm mưu nhằm hãm hại bà. Có thể sẽ còn nhiều hơn thế.

Elizabeth ấp úng.

– Tôi… ông đã lầm rồi.

– Không, thưa bà. Chiếc thang máy rơi nhằm mục đích giết bà đấy.

Nàng nhìn anh ta trong yên lặng, cặp mắt đen tràn ngập vẻ hoang mang và một cảm xúc khác lắng xuống sâu trong lòng nàng, mà Max không thể nhận ra.

– Cả chiếc xe Jeep cũng vậy.

Elizabeth đã bình tĩnh trở lại.

Ông nhầm rồi. Đó là một vụ tai nạn. Không có gì đặc biệt ở chiếc xe Jeep cả. Cảnh sát ở Sardinia đã kiểm tra nó.

– Không.

– Tôi đã gặp họ. – Elizabeth khăng khăng.

– Không, thưa bà. Bà thấy họ kiểm tra một chiếc xe Jeep. Nó không phải là xe của bà.

Cả hai người đều nhìn anh ta chằm chăm.

Max tiếp tục.

– Chiếc xe Jeep của bà chưa bao giờ ở trong gara đó. Tôi đã tìm thấy nó trong một bãi xe phế thải ở Olbia. Con ốc xoáy xy lanh của hệ thống phanh đã bị nới lỏng và dầu phanh chảy hết ra ngoài.

Đó là lý do tại sao bà không phanh được. Phía bên trái của cái cản xóc trước vẫn còn bị móp và có dính nhiều vết nhựa cây mà bà đã va vào. Phòng thí nghiệm đã kiểm tra. Hoàn toàn phù hợp.

Cơn ác mộng đã quay trở lại. Elizabeth cảm thấy nó tràn qua nàng, tựa như những cánh cổng ngăn chặn nỗi sợ hãi của nàng chợt mở rộng và lòng nàng lại tràn đầy sự khủng khiếp như lúc lái xe xuống núi.

Rhys nói:

– Tôi không hiểu. Làm sao một ai đó có thể!

Max quay sang nhìn Rhys.

– Tất cả các chiếc xe Jeep đều giống nhau. Họ đã dựa vào điều đó. Khi bà ấy đâm xe vào núi thay vì lăn xuống vực, dĩ nhiên họ phải ứng phó ngay. Họ không thể để cho ai kiểm tra chiếc xe Jeep bởi vì nó phải giống như một tai nạn. Họ tưởng nó sẽ chìm sâu dưới đáy biển. Nhẽ ra bà đã bị giết ngay tại chỗ, nhưng một đội bảo trì đã tình cờ đến nơi, phát hiện ra bà và đưa vào bệnh viện. Họ liền lấy một chiếc xe Jeep khác, đập phá một vài thứ và đánh tráo nó trước khi cảnh sát kịp đến nơi.

Rhys nói:

– Ông liên tục nói “họ”.

– Người mà đứng đằng sau giúp đỡ.

– Ai… ai muốn giết tôi? – Elizabeth hỏi.

– Người đã giết bố bà.

Nàng chợt cảm thấy không thực, như thể chưa có chuyện gì xảy ra hết. Tất cả chỉ như một cơn ác mộng sẽ trôi qua.

– Bố của bà đã bị mưu sát, – Max tiếp tục. – Ông ấy bị giết chết bởi một tên dẫn đường giả. Bố của bà không đến Chamonix một mình. Có một người nữa đến đó với ông ấy.

Khi nói, giọng của Elizabeth gần như là một tiếng thì thầm:

– Ai?

Max nhìn Rhys và nói:

– Chồng của bà.

Ba tiếng đó vang vọng trong tai nàng. Như thể chúng đến từ rất xa, lúc to lúc nhỏ và nàng tự hỏi không biết có phải mình đang mất trí không.

– Liz, – Rhys nói, – Anh không ở đó lúc Sam bị giết.

– Ông đã ở Chamonix với ông ấy, ông Williams!

Max quả quyết.

– Đúng.

Bây giờ thì Rhys đang nói với Elizabeth.

– Nhưng anh đã đi khỏi trước khi Sam trèo lên núi.

Nàng quay sang nhìn anh.

– Tại sao anh không cho em biết?

Anh lưỡng lự một lát, rồi dường như đã quyết định.

– Đó là chuyện anh không thể thảo luận với bất cứ ai. Trong suốt năm qua có kẻ đang ngầm phá hoại Roffe và các con. Việc nầy được tiến hành hết sức khôn khéo, để cho mọi chuyện xảy ra dường như chỉ là một loạt các tai nạn. Nhưng anh đã bắt đầu thấy được ý đồ. Anh đã bàn bạc với Sam và hai người đã quyết định thuê một cơ quan bên ngoài điều tra.

Bấy giờ Elizabeth mới biết việc đang xảy ra và đồng thời trong lòng nàng tràn ngập cảm giác vừa nhẹ nhỏm vừa tội lỗi. Rhys đã biết về bản báo cáo từ trước. Nhẽ ra nàng phải tin tưởng mà cho anh biết về nó, thay vì cứ giữ rịt nỗi sợ hãi cho bản thân.

Rhys quay sang thám tử Max Hornung.

– Sam Roffe đã nhận được một báo cáo xác nhận những nghi ngờ của tôi. Ông ấy yêu cầu tôi đến Chamonix để bàn bạc về chuyện đó. Tôi đã đến. Và chúng tôi đã quyết định chỉ có hai người biết chuyện nầy cho đến khi tìm ra kẻ phải chịu trách nhiệm về những việc đang xảy ra.

Khi anh tiếp tục, có một chút gì chua chát trong giọng nói của anh.

– Rõ ràng sự việc đã không được giữ kín. Sam bị giết bởi vì kẻ đó biết được chúng tôi đã đến gần hắn. Bản báo cáo đã bị mất.

– Em đã có nó, – Elizabeth nói.

Rhys ngạc nhiên nhìn nàng.

– Nó ở cùng với số đồ dùng riêng của Sam. – Nàng nói với Max. – Bản báo cáo cho biết đó là một người trong hội đồng quản trị của Roffe và các con, nhưng tất cả bọn họ đều có cổ phần trong tập đoàn. Tại sao họ còn muốn tiêu diệt tập đoàn?

Max giải thích:

– Họ không định tiêu diệt nó, bà Williams. Họ chỉ gây ra các chuyện lôi thôi để các ngân hàng lo lắng đến mức bắt đầu đòi những món tiền vay. Họ muốn buộc bố bà bán cổ phần ra cho người ngoài. Nhưng người đứng sau những sự việc nầy vẫn chưa đạt được điều mà hắn mong muốn. Tính mạng bà vẫn còn đang bị nguy hiểm.

– Vậy thì ông phải cho cảnh sát bảo vệ vợ tôi? – Rhys hỏi.

Max nháy mắt và lạnh nhạt trả lời:

– Tôi không lo lắng về chuyện đó, ông Williams. Bà ấy đã không ở ngoài sự giám sát của chúng tôi kể từ ngày kết hôn với ông.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.