Obito tỉnh dậy, đập vào mắt cậu là trần nhà đã có phần hơi cũ kĩ, ở bên ngoài vẫn đang có tiếng ai đó gọi cậu :
– Obito! Obito!!
Obito ngay lập tức bật người dậy, chạy nhanh ra bên ngoài mở cửa. Đúng như cậu nghĩ, người đang gọi cậu là Rin, còn khuyến mại thêm cả tên Kakashi chết bằm nữa chứ.
– Cậu lại ngủ quên rồi, Obito – Rin bĩu môi, giả vờ như đang rất giận dữ.
Còn trên mặt tên Kakashi kia thì in thẳng mấy chữ “tên ngu ngốc” rồi.
– Hôm nay chúng ta phải làm nhiệm vụ. Đừng có quên đấy, tên đần độn.
Khuôn mặt Obito vặn vẹo.
Cáu thật sự.
…
Obito đang rất vui vẻ. Ngày hôm nay vì để có thể theo thầy Minato ra ngoài làng làm nhiệm vụ, cậu đã tận dụng hết những mối quan hệ của mình với các cụ ông cụ bà trong làng để hoàn thành tất cả nhiệm vụ cấp D. Đến cả tên Kakashi cũng phải câm nín luôn, khuôn mặt cá chết của cậu ta lúc đó khiến Obito vô cùng vui vẻ. Cuối cùng cũng có một lần cậu có thể lên mặt với Kakashi.
Yay, sống chan hòa yêu thương là nhất!
Và bây giờ thì họ đang trên đường làm nhiệm vụ, tất nhiên thầy Minato là người dẫn đội rồi. Nhiệm vụ của họ là hộ tống ninja làng khác, chính xác hơn thì họ cần phải bảo vệ mật thư mà các ninja kia đem theo. Nhưng điều khiến Obito ngạc nhiên nhất là hóa ra thầy Minato lại là một shinobi cực kì nổi danh, hơn nữa rất có khả năng sẽ làm Hokage đời kế tiếp nữa chứ! Quá tuyệt vời!
Bởi vì thầy Minato nghi ngờ có người theo dõi họ nên cậu và thầy đã tách ra để giải quyết chúng. Nhưng hóa ra đó lại là một chiêu trò của địch, đến khi cậu và thầy quay lại thì đã muộn rồi. Có 2 shinobi phản bội, một shinobi khác thì đã chết, người còn lại thì không biết đã mất tích ở đâu rồi, hơn nữa người đó còn nắm giữ quyển mật thư thật.
Obito thật sự rất tức giận, Kakashi lúc nào cũng chỉ có nhiệm vụ, nhiệm vụ, lúc nào cũng chỉ càm ràm câu “Kẻ không tuân theo luật là rác rưởi”. Cậu chịu đủ rồi, cậu sẽ đi cứu người kia, thầy Minato có ngăn cản cũng mặc kệ!
May mắn là sau đó là thầy Minato cũng đã quyết định sẽ đi cứu người kia cùng với cậu. Mặc dù có chuyện xảy ra nhưng tóm lại thì mọi chuyện cũng đã ổn rồi. Nhưng Kakashi lại chỉ ra cho cậu biết, ngay từ đầu đội bọn họ chỉ hộ tống nhóm ninja giữ quyển trục giả thôi, vì nếu có thầy Minato đi theo hộ tống thì quân địch sẽ nhầm tưởng quyển trục thật đang ở trong nhóm ninja này. Và những người giữ quyển trục thật sẽ có thể dễ dàng di chuyển mà không tốn công sức chiến đấu với địch.
Đêm đó, thầy Minato đã kể cho cậu nghe về cha của Kakashi – Nanh Trắng Hatake Sakumo. Cuối cùng thì Obito cũng hiểu tại sao Kakashi lại chấp nhất với việc hoàn thành nhiệm vụ đến vậy. Hóa ra… hóa ra là do nỗi ám ảnh về cái chết của cha cậu ấy…
Obito thấy buồn.
…
Lại một lần làm nhiệm vụ khác, Rin đã bị shinobi làng Đá bắt đi. Obito và Kakashi cãi nhau một trận. Kakashi muốn tiếp tục làm nhiệm vụ, còn Obito thì muốn cứu Rin. Nhưng sau cùng, Kakashi đổi ý, thậm chí còn cứu cậu một mạng khi có tên shinobi làng Đá định gϊếŧ cậu. Vấn để ở đây là tên còn lại có thuật tàng hình, bọn họ hoàn toàn không thể tấn công hắn được Hơn nữa, mắt trái của Kakashi còn bị tên đó chém mù rồi.
Obito không thể miêu tả rõ cảm giác trong lòng cậu lúc này. Sợ hãi, phẫn nộ, đau thương. Tất cả những thứ cảm xúc ấy hòa trộn lại trong lòng cậu, như một nguồn sức mạnh dồn thẳng đến não, đến mắt. Và rồi, cậu đã đâm trúng được tên ninja dùng thuật tàng hình kia.
Đó là lần đầu tiên Sharingan của cậu thức tỉnh.
Cậu và Kakashi cứu được Rin. Nhưng mọi thứ cứ như một trò đùa vậy. Đá tảng trong hang động liên tiếp rơi xuống, Obito túm lấy Kakashi ném ra ngoài, còn bản thân cậu lại bị cục đá to đùng kia đè nát nửa người.
Obito hiểu rằng mình không thể sống được nữa rồi. Cậu sẽ để lại con mắt trái của mình cho Kakashi. Cậu tin rằng Kakashi sẽ dùng nó thật tốt… và sẽ bảo vệ Rin… thay cho cậu.
Nếu vậy, Obito cậu hoàn toàn có thể thanh thản mà nhắm mắt.
…
Những kí ức vụn vặt đảo qua trong đầu Obito như ngựa phi nước đại. Cũng đã rất lâu rồi hắn không còn nhớ về quá khứ. Kể từ khi mang cái tên Uchiha Madara, hắn chỉ còn là Uchiha Madara, Uchiha Obito khù khờ mà yếu đuối kia đã sớm bị chính tay hắn gϊếŧ từ lâu rồi. Có lẽ là do lần này quay trở lại Konoha nên tự nhiên hắn mới nhớ về ngày xưa.
Còn bây giờ, mọi thứ đều đã thay đổi rồi. Rin đã sớm chết, còn hắn thì muốn thế giới này chìm vào Tsukuyomi vĩnh cửu.
Lần này hắn đột nhập vào Konoha chỉ đơn giản là vì Danzo đã gửi yêu cầu tới Akatsuki. Lão ta muốn Akatsuki giúp lão tiêu diệt Uchiha.
Có nhiều lúc Obito thật sự rất muốn cười một tiếng vì sự nghi kị Uchiha của lão già này. Danzo quả thật đã kế thừa sự kiêng kị Uchiha của Hokage đệ Nhị đến một mức hoàn hảo, thậm chí là có phần cực đoan và mạnh tay hơn rất nhiều. Ít nhất thì Hokage đệ Nhị vẫn còn chưa muốn tuyệt diệt Uchiha nếu họ biết sống an phận.
Tất nhiên, Danzo cũng sẽ phải đưa ra lợi ích tương ứng cho Akatsuki, đó là Jinchuuriki Nhất Vĩ. Konoha là làng chủ trì kì thi Chunnin năm nay. Con trai của Kazekage đệ Tứ, cũng là Jinchuuriki Nhất Vĩ sẽ tham gia vào kì thi lần này. Khi tất cả mọi ánh mắt đều tập trung vào kì thi Chunnin, đó sẽ là cơ hội tuyệt vời để Akatsuki tiêu diệt Uchiha, và rồi sau đó Danzo sẽ lợi dụng hỗn loạn mà dâng Nhất Vĩ cho họ.
Nhưng riêng với Obito, hắn đồng ý hợp tác với Danzo là vì lí do khác.
Hắn muốn một thiên tài Uchiha về phe hắn.
Và người mà hắn nhắm đến, tất nhiên là ba người được xưng tụng là thiên tài ngàn năm hiếm gặp của Uchiha hiện tại.
Uchiha Shisui. Uchiha Itachi. Và Uchiha Karuki.
Một trong ba tên này, vớ đại một đứa cũng có thể có được thực lực bằng cả một đội quân.
Và quan trọng hơn hết, là cả ba đứa bọn chúng đều đã thức tỉnh Mangekyou Sharingan.
Vòng một của kì thi Chunnin sắp bắt đầu. Obito cũng đã nhìn thấy một vài gương mặt mà hắn muốn nhìn trong đám thí sinh tham gia.
Uzumaki Naruto. Uchiha Sasuke. Sabakuno Gaara.
Obito liếc nhìn bọn chúng một cái rồi dùng kamui di chuyển đến nơi khác.
Hắn di chuyển đến phòng giám thị, chỉ để hở một khe tròn nhỏ để có thể nhìn mọi thứ ở trong phòng giám thị từ thời không của hắn.
Giám thị của vòng thi đầu tiên ngoài những người coi thi trực tiếp thì còn có 3 giám thị rất kì lạ – đó là theo suy nghĩ của Obito. Bởi ba tên giám thị này chính là ba kẻ mà hắn đang chú ý tới. Đó chính là Uchiha Shisui, Uchiha Itachi và Uchiha Karuki. Nói thật Obito cũng không hiểu mấy tên bô lão của Konoha muốn làm trò gì. Chỉ là kì thi Chunnin cỏn con thôi mà cũng triệu tập đến 3 tên giám thị mang họ Uchiha, chẳng khác nào dùng dao mổ trâu mà gϊếŧ gà cả. Hoặc cũng có thể đây là mưu kế của Danzo nhằm tách bọn chúng ra khỏi Uchiha cho dễ bề tiêu diệt.
– Sắp đến giờ mở cửa địa điểm thi vòng 1 rồi – Shisui vừa ngước nhìn đồng hồ vừa nói
Karuki vừa bẻ các đốt ngón tay vừa cười với Itachi :
– Anh hai, anh đã chuẩn bị sẵn chăn ấm nệm êm cho em rồi đấy chứ?
Itachi xoa đầu Karuki :
– Ừm, anh chuẩn bị rồi. Lát về nhà em chỉ việc ngủ thôi.
Karuki bật ngón cái với Itachi :
– Anh hai là nhất!
– Này, còn anh thì sao? Anh cũng nấu cháo cho em rồi đấy nhá. – Shisui càu nhàu.
Karuki nhướn mày :
– Ồ? Anh đây là đang muốn kể công với em?
Shisui lắc đàu nguầy nguậy :
– Nào dám, nào dám. – Rồi anh lại thở dài :
– Em như vậy là không công bằng đâu.
Karuki hừ lạnh một tiếng, nhưng khuôn mặt lại chẳng giấu nổi sự vui sướng và hạnh phúc. Itachi và Shisui thấy vậy thì liếc nhìn nhau một cái rồi đồng loạt cười thầm.
– Chà, đến giờ rồi. Đi thôi nào – Itachi vừa nói vừa mở cửa phòng ra
…
Nhóm ba người bọn họ vừa đi trên hành lang vừa nói chuyện.
– Anh nói nhé Karuki, em đừng có tùy tiện sử dụng ảo thuật này đấy nhé. – Shisui vẫn nói luôn mồm.
Itachi gật đầu :
– Ảo thuật này quá tốn sức, hơn nữa lượng chakra lại là điểm yếu của em. Nếu không phải tình huống khẩn cấp thì đúng là không nên dùng.
Karuki thở dài :
– Em đâu có còn là trẻ con. Em biết độ nguy hiểm của ảo thuật này mà. Đâu có dại gì mà dùng tùy tiện cơ chứ. – Rồi cô lại cười :
– Hôm nay chúng ta chỉ dùng cửa yếu nhất của ảo thuật này thôi, sẽ không có chuyện gì đâu. Hơn nữa còn có anh hai và Shisui giúp sức, em làm sao mà có chuyện gì được.
Shisui và Itachi đồng loạt nở nụ cười bất lực.
– Nhưng em thật sự rất mong chờ đấy, chả biết có đứa nào nhận ra ảo thuật này không nữa.
Shisui đưa tay lên cằm suy nghĩ một lát :
– Anh nghĩ là hơi khó với trình độ của bọn chúng. Bản thân anh lúc bị trúng ảo thuật này cũng phải mất một lúc mới nhận ra.
– Nhưng người ta thường nói “Sóng sau xô sóng trước”. Chưa biết chừng bọn nhóc này lại có thể nhận ra được. – Itachi nhận xét :
– Huống hồ kì thi năm nay có rất nhiều thí sinh mạnh.
Karuki hớn hở :
– Mấy anh đoán xem ai sẽ giành chiến thắng kì thi Chunnin năm nay?
Shisui suy nghĩ một chút rồi nói :
– Sasuke đã thức tỉnh Sharingan nên anh nghĩ thằng bé cũng có thể chiến thắng lắm. Nhưng nếu anh đoán không nhầm, con trai ngài Kazekage đệ Tứ chính là Jinchuuriki của làng Cát. Vậy thì mọi chuyện khó nói hơn nhiều.
Itachi gật đầu :
– Em đồng ý. Nếu cậu ta không thể dùng sức mạnh của Nhất Vĩ thì Sasuke có khả năng sẽ thắng. Nhưng nếu ngược lại, vậy thì cậu ta không chỉ chiến thắng, mà rất có thể sẽ còn khiến chúng ta phải đi dẹp loạn.
Karuki lại cười :
– Hai anh có quên gì không đấy?
Khuôn mặt Shisui và Itachi đều lộ vẻ nghi hoặc.
– Làng ta cũng có Jinchuuriki mà, nhớ chứ?
– Em bảo nhóc Naruto, con trai ngài đệ Tứ ấy hả? – Shisui hơi ngạc nhiên :
– Cậu bé đó thậm chí còn chẳng biết mình có Vĩ Thú trong người ấy chứ. Chưa kể thực lực cậu ta hiện tại… nói thật thì anh còn chẳng tin cậu ấy là con ngài đệ Tứ đâu. Rất có thể sau này cậu ấy sễ rất mạnh, nhưng bây giờ thì chưa.
– Nói hai người nghe, mấy hôm trước Kakashi có nói với em là ngài Jiraiya đã huấn luyện cậu ta.
– Ngài Jiraiya? – Itachi ngạc nhiên rồi cười nhẹ :
– Vậy thì đúng là khó nói thật.
– Chà, thấy lũ nhóc genin rồi. Bắt đầu nào 2 đứa. – Shisui nhắc nhở.
Từ nãy đến giờ Obito vẫn luôn theo dõi bọn họ. Hắn có thể nghe hiểu phần nào cuộc nói chuyện của bọn họ, nhưng riêng cái “ảo thuật” mà họ nói từ nãy đến giờ thì hắn vẫn chưa hiểu. Hắn chưa từng nghe nói đến một ảo thuật nào đó có thể khiến Uchiha Karuki bị cạn kiệt chakra ngay lập tức.
Chỉ thấy Uchiha Karuki đưa tay ra, kết một ấn phức tạp :
– Ảo thuật : Thập đại huyễn cảnh, tầng thứ nhất!
Đầu óc Obito tự dưng “ong” một tiếng. Hình như có một vài kí ức nào đó đang tràn vào não hắn.
Sau khi Uchiha Karuki kết ấn, toàn bộ các genin vốn đang chuẩn bị bước vào phòng làm bài thi viết đều đột ngột thay đổi bước chân đi đến một bìa rừng nào đó, bắt đầu “làm bài thi” mà chẳng ai nhận ra điều khác thường gì. Các giám thị coi thi thì ai nấy đều cười khúc khích như nhìn thấy khỉ diễn xiếc.
Đôi mắt Obito đỏ ngầu. Toàn bộ kí ức của hắn được khôi phục nguyên vẹn. Hắn rời khỏi thời không, dùng hắc côn đâm xuyên qua ngực của Karuki trong sự ngỡ ngàng của cả ba người.
– Hóa ra là ngươi đã dùng ảo thuật này, Uchiha Karuki – Giọng Obito lạnh như băng :
– Trò mèo đến đây là kết thúc.
Đột nhiên, khuôn mặt ngơ ngác của Uchiha Karuki biến đổi, trở nên vô cùng bình thản như biết trước mình sẽ bị tấn công :
– Vậy sao?
Đôi mắt Sharingan 3 câu ngọc của Karuki lại một lần nữa biến đổi. Cả hai con mắt đều chuyển thành Mangekyou Sharingan. Nhưng con mắt trái mang hình bánh răng 3 đốt, còn con mắt bên phải lại là hình shuriken 4 cánh. Cô cười :
– Nghe cho rõ đi chứ, Uchiha Obito. Là “thập đại huyễn cảnh” cơ mà.
Thế giới xung quanh Obito vỡ vụn thành những mảnh gương li ti. Tầm mắt tối đen, âm thanh cũng đang xa dần, nhưng hắn vẫn có thể nghe rõ câu nói cuối cùng của Uchiha Karuki.
– Cỏn 3 tầng nữa cơ, Uchiha Obito.