Dược Thần

Chương 1678: Nhất Kiếm Tây Lai



– Ah…

Thánh Tộc tộc trưởng cùng đại trưởng lão cũng bắt đầu không ngăn cản được hào quang chiếu rọi, da thịt trên người vỡ ra, tán dật thành từng đạo linh dược tinh khí.

– Vì sao, vì sao lão thiên gia lại đối đãi Thánh Tộc chúng ta như vậy…

Thánh Tộc tộc trưởng phẫn uất nhìn trời rống to, với thực lực Nhật Diệu thiên thần vô địch của hắn cùng đại trưởng lão cũng không thể ngăn cản hào quang kia tinh lọc, lại càng không cần phải nói tới những tộc nhân khác.

Ngay thời điểm Thánh Tộc cực kỳ nguy cơ, đột nhiên trong không trung, sấm sét ầm vang, một đạo kiếm khí hạo hạo đãng đãng như từ thời hồng hoang thái cổ hồi sinh từ phương xa mãnh liệt ập tới.

– Oanh long long…

Không cách nào hình dung được đạo kiếm khí khủng bố, kiếm ý ngập trời tỏa khắp, những nơi đi qua độc khí có thể diệt sát Nhật Diệu thiên thần cường giả lập tức tránh lui, hư không nổ đùng ầm vang, kiếm ý vô thượng trực tiếp xuyên vào trong đám cường giả đông đúc như đàn châu chấu phía trước.

– Xuy…

Không có bất kỳ ngăn cản, kiếm khí lướt qua thời không, hơn một ngàn chiến sĩ thiên thần lập tức bị tan thành tro bụi không kịp kêu rên một tiếng, không kịp chống cự, vô thanh vô tức vẫn lạc, thật nhiều chiến sĩ bao vây quanh Thánh Tộc nhân bị tan thành hư vô trực tiếp xuất hiện một mảng trống thật lớn.

Oanh!

Kiếm khí không chút tốn sức lập tức chém giết hơn ngàn thiên thần chiến sĩ, không có bất kỳ dừng lại, lại lần nữa hung hăng chém thẳng lên thất thải viên cầu bao vây hơn ngàn tộc nhân Thánh Tộc.

– Phanh!

Như một cây gậy sắt khổng lồ nện lên trên quả khí cầu, thất thải viên cầu trực tiếp rách nát, vô số lưu quang bắn ra bốn phía, vốn Thánh Tộc nhân đang vô cùng thống khổ kêu rên bên trong viên cầu lập tức cảm giác toàn thân nhẹ nhõm, linh dược tinh khí phiêu đãng quanh thân bọn họ lập tức chảy ngược trở về, dũng mãnh tràn vào thân thể họ, làm họ lập tức khôi phục nguyên dạng.

– Người nào?

– Là ai?

Vô luận là thật nhiều chiến sĩ dưới trướng tứ đại thần tướng hay là hơn ngàn tộc nhân Thánh Tộc nhìn thấy một màn như vậy đều mở trừng đôi mắt, nhất là tứ đại thần tướng dưới trướng Bắc Vũ Thần Vương càng kinh hãi mạnh mẽ quay phắt đầu lại, nhìn phương hướng kiếm khí bay đến:

– Đại Thiên Tinh Lọc Kính là chí bảo của Thần Vương bệ hạ, tuy ở trên tay của ta không phát huy được một phần ngàn uy lực nhưng không phải thiên thần cường giả có thể đánh vỡ, chỉ sợ cho dù là bốn người chúng ta liên thủ mới có chút khả năng, đối phương rốt cục lại là ai?

Trong nội tâm bọn họ nổi lên sóng biển ngập trời.

Đúng lúc này bọn hắn nhìn thấy được một thanh niên có mái tóc dài màu đen tay cầm hắc sắc trọng kiếm từ trong lục sắc độc khí chậm rãi đi ra, tốc độ của hắn cũng không nhanh, cũng không có vẻ đặc biệt uy nghiêm gì tán phát, nhưng loại thần sắc lạnh nhạt làm trong nội tâm bốn người La Thần đều kinh hãi.

Đạo thân ảnh kia chính là Kiệt Sâm.

– Hô…

Kiệt Sâm trực tiếp đáp xuống trước mặt mọi người, sau đó đi tới trước mặt Thánh Tộc nhân.

– Các ngươi yên tâm, có ta ở đây, hôm nay Thánh Tộc sẽ bình yên vô sự.

Kiệt Sâm đạm mạc lên tiếng.

Thánh Tộc tộc trưởng nhìn qua Kiệt Sâm, nhưng không có bất kỳ tỏ vẻ, địa vị của Thánh Tộc nhân trong Thiên Thần Giới vô cùng bi kịch, vô luận là thế lực nào nhìn thấy họ đều chỉ có một loại khả năng, đó là luyện hóa thu hoạch sinh mệnh tinh khí, trong nội tâm bọn họ, hôm nay chẳng qua chính mình từ trong tay một cường giả rơi vào trong tay một cường giả khác mà thôi.

– Nếu để cho bọn hắn tự tàn sát lẫn nhau, có lẽ Thánh Tộc chúng ta còn một đường sinh cơ…

Đột nhiên một ý niệm nổi lên trong đầu Thánh Tộc tộc trưởng.

– Các hạ là ai, tại hạ La Thần Tạp Tạp Nhĩ, vị này chính là Hung Thần Phất Lợi Tát, Lực Thần Cơ Nữu Đặc, Độc Thần Nhĩ Ti Nhĩ, chúng ta là tứ đại thần tướng dưới trướng Bắc Vũ Thần Vương bệ hạ, phụng mệnh truy bắt Thánh Tộc nhân, các hạ đối nghịch với chúng ta như thế, chẳng lẽ là muốn cùng Thần Vương bệ hạ đối nghịch hay sao?

La Thần Tạp Tạp Nhĩ lạnh lùng quát.

Nếu là Nhật Diệu thiên thần vô địch cường giả bình thường, bọn hắn đã sớm động thủ đem đối phương đánh chết, thế nhưng lúc này thực lực của thanh niên tóc đen trước mắt đã xa xa vượt ngoài sự dự liệu của bọn hắn, hiển nhiên không phải nhân vật bình thường, cho dù thân là tứ đại thần tướng dưới trướng Bắc Vũ Thần Vương bọn hắn không sợ bất luận kẻ nào, thế nhưng ở ngay thời khắc mấu chốt sắp thu phục được Thánh Tộc, vẫn nên hoàn thành nhiệm vụ của Thần Vương bệ hạ trước tiên sau đó mới động thủ với tên gia hỏa phá rối này vẫn không muộn.

– Đối nghịch cùng Thần Vương bệ hạ?

Kiệt Sâm lạnh lùng cười cười:

– Ta đúng là đang muốn đối nghịch, hôm nay các ngươi không một ai trốn thoát!

Đột nhiên Kiệt Sâm quay đầu lại nhìn Thánh Tộc nhân đứng sau lưng, ngay khi tộc trưởng còn không rõ đối phương đang muốn làm gì, mi tâm Kiệt Sâm đột nhiên bắn ra một đạo lam sắc quang mang, đồng thời tám thân ảnh xuất hiện trước mặt tộc trưởng Thánh Tộc.

– Tộc trưởng đại nhân…

Trong đó ba người lập tức quỳ xuống trước mặt tộc trưởng Thánh Tộc, khóc rống.

– Các ngươi…

Toàn bộ Thánh Tộc nhân đều ngây dại.

– Lỗ Mã Nhĩ, là các ngươi sao?

Tộc trưởng Thánh Tộc nhìn thấy lão giả dẫn đầu, kích động kêu lên, mà Thánh Tộc nhân đứng phía sau hắn cũng ồn ào kêu lên.

– Là Lỗ Mã Nhĩ trưởng lão bọn họ…

– Lỗ Mã Nhĩ trưởng lão bọn họ rời khỏi Ngạc Mộng chiểu trạch đi tìm chỗ ở mới đã sắp ngàn năm rồi, vốn cho rằng bọn họ đã vẫn lạc, thật không ngờ…

Từ thật nhiều năm trước, khi Đông Cực Thần Vương Tư Đặc Ân vẫn lạc, Thánh Tộc đã cân nhắc chỗ ở của mình đã không còn an toàn, bởi vậy trong mấy vạn năm thời gian mỗi cách mấy ngàn năm Thánh Tộc sẽ điều động một tiểu đội ra ngoài tìm kiếm nơi ở mới, nhưng bởi vì thân phận đặc thù của Thánh Tộc nhân, những năm gần đây không có một tiểu đội nào có thể bình yên trở về, nhưng Thánh Tộc lại không thể không phái cường giả đi ra, Lỗ Mã Nhĩ bọn họ được phái ra gần ngàn năm trước, nhưng cũng giống như những tiểu đội khác, sau khi ra ngoài đã không còn tin tức, toàn bộ tộc nhân đều đã cho rằng bọn họ cũng đã chết, lại không nghĩ tới hiện tại vẫn còn sống trở về.

– Tộc trưởng, là chúng ta, chúng ta trở về rồi.

Ba người Lỗ Mã Nhĩ khóc rống, ở bên ngoài phiêu bạt nhiều năm như vậy, cảm giác trở lại bộ tộc đối với họ mà nói vô cùng tốt đẹp.

– Lỗ Mã Nhĩ, những năm qua các ngươi đã đi nơi nào? Còn thanh niên tóc đen kia rốt cục lại là ai? Vì sao ngươi dẫn hắn về bộ tộc của chúng ta?

Tộc trưởng Thánh Tộc truyền âm hỏi.

– Tộc trưởng đại nhân, đại trưởng lão, chư vị tộc nhân, thanh niên này là hậu duệ của Thần Vương Tư Đặc Ân tiền bối, đến từ vị diện bên dưới, năm đó chúng ta đi tìm kiếm nơi ở mới, khi đi tới Lôi Đình Hải…

Lúc này Lỗ Mã Nhĩ đem chuyện mình gặp được Kiệt Sâm dùng thần thức truyền âm báo cho Thánh Tộc tộc nhân.

– Cái gì? Công chúa điện hạ đang ở trên người hắn?

Tất cả mọi người kể cả tộc trưởng Thánh Tộc đều sợ ngây người, trong mắt toát ra mừng rỡ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.