CHAP 29: RỒI SẼ KHÔNG CÒN AI CHEN VÀO GIỮA CHÚNG TA NỮA…
Đã 2 ngày kể từ ngày sảy ra chuyện đó,tuy không ai biết chuyện đó,nhưng bây giờ ở trường,nó nổi tiếng hơn bao giờ hết…lí do là bởi vì hôm sảy ra chuyện…Gia Bảo cởi áo đồng phục cho nó mặc vào,trên mình nó không còn gì khác ngoài chiếc áo trắng mỏng manh đó…còn Gia Bảo không mặc áo,người thì xốc xếch…cứ thế mà bồng nó vào xe…thử hỏi ai không hiểu lầm…nhưng có gì phải sợ…tụi nó là vợ chồng mà…
– Em về với bọn anh không? – 2 NGÀY NAY NÓ TOÀN ĐI HỌC CÙNG Gia Bảo và Vũ Bội,vì Gia Bảo sợ nó gặp nguy hiểm nữa…đi đâu anh cũng kè kè theo nó…chỉ cần bước ra là anh hỏi đi đâu?làm gì?với ai?…đang đi mà thấy cái bóng phía sau là biết ngay là Gia Bảo…đến mức đi vệ sinh,Gia Bảo cũng đúng bên ngoài đợi…5 phút thì gọi điện 1 lần…từ hôm qua đến giờ đã hơn 1000 cuộc gọi…mặc dù nó đâu có đi đâu xa…chỉ là xuống căn tin,đi về căn hộ của mình thôi…thật buồn cười quá đi…Gia Bảo thật là không còn là cục băng lạnh giá nữa rồi
-…Em có đi xe…
-…Nhưng anh không yên tâm,lên đây đi cùng bọn anh này…
-…Cậu đừng lo,có tôi đi cùng cô ấy mà…- Ngọc Lâm từ đâu chui ra
-…Vậy được,2 người cẩn thận đấy…không được tắt máy điện thoại đấy…- Nói xong,anh còn sẵn tiện bẹo má nó 1 cái rồi mới đi,làm mặc con nhỏ Vũ Bội trông rất khó coi…
-…Cám ơn cậu…Ngọc Lâm…
-…Không sao…cậu cũng phải cẫn thận đấy…- Nói xong Ngọc Lâm chạy đi,nắm lấy tay Văn Minh,còn nó…1 mình đi…gặp 1 người…
Tại phòng đạo cụ,
-…Chào em,
-…Cám ơn anh…chuyện 2 ngày trước…đã phối hợp với chúng tôi…
-…Chỉ cảm ơn thế thôi sao…- Người nó vòng tay qua ôm eo nó,nhếch mép cười…cuối đầu hôn lên cổ nó…
-…Thôi đi…chẳng phải tối qua…tôi dùng cả đêm để trả nợ anh sao?…trong lúc hành động…anh cũng thưởng thức tôi đã…rồi còn gì…
-…Anh không muốn ngủ với em…- Hắn hôn lên khắp cổ và ngực nó…
– Làm thì cũng đã làm rồi…bây giờ thì thôi đi…Trương Chấn…- Nó gở tay hắn ra bước đi…nhưng hắn nắm tay nó kéo lại…
-…Anh không cần thân xác của em…anh yêu em…
-…Chuyện chúng ta 5 năm trước đã kết thúc rồi…bây giờ thì anh hết giá trị sử dụng rồi…bye…- Nó giật tay lại bước đi…
-…Em ngày càng tàn nhẫn…người đó…chàng trai bí ẩn đến tìm anh là ai…là ai mà em không ngừng vì hắn làm tất cả…
-…là tất cả của tôi…- Nó nói xong quya lưng bước đi…môi khẻ nhếch cười…ngồi tựa vào 1 cái trường kỉ,ánh mắt xa xăm,nhìn về 1 cái bóng đen…ánh bạc trên 1 ban công toà nhà đối diện…theo dõi từng hành động của nó…
-…anh chỉ nhìn vào người trong em…em thì mãi nhìn về anh…mọi chuyện kết thúc…em sẽ làm cho cô ta rời khỏi chúng ta…để rồi không ai có thể chen vào giữa chúng ta nữa…để anh có thể yêu em…vì chính em…vì ngày đó…em sẽ làm tất cả…- Nó lặng nhìn cái bóng đó dần biến mất…cũng dần bước đi…kẻ để lại trên ghế mãnh giấy màu đen với dòng chữ màu đỏ của máu…và 1 kí hiệu cây thánh giá với đôi cánh ác quỷ nhuốm đầy máu…và 1 trái tim bị dây xích khoá chặc…
Đọc tiếp Em đồng ý bán trái tim cho quỷ – chương 30