Sau 1 đêm đầy nhiệt tình và cháy bỏng,ánh sáng tinh mơ chiếu vào cửa sổ,xuyên qua nghững khe hở đậu lại trên 1 gương mặt đẹp như thiên sư,làn da trắng mịn như hoa,gương mặt thanh tú như con gái,chiếc mũi cao thẳng tắp,đôi mắt nhắm nghiền với hàng mi cong vút…và đôi môi hồng ửng đỏ xinh như cánh hoa…Khiến Gia Bảo khẻ thức giấc…anh thấy thân thể mình đau ê ẩm…sáng nào cũng thế…không bước nỗi xuống giường…nhìn sang người bên cạnh thầm nghỉ…cô ấy ăn cải chân vịt hay sao…khoẻ thế nhỉ…vô cùng cuồng nhiệt…làm…anh gãy cả lưng…anh khẻ lắc đầu…vặn vẹo thân thể đang cứng đơ 1 cái…cuối xuống nhặt lấy quần áo…chuẩn bị leo xuống giường…đi tắm…bổng 1 cánh tay ôm chặc eo Gia Bảo từ phía sau…tựa cơ thể trần…bầu ngực ấm nóng vào thân thể anh…tựa hẳn đầu lên vai anh…khẻ thì thầm quyến rũ…
-…Thuần…em lại thế rồi…lại làm anh giật cả mình…- Gia Bảo thơm lên má nó 1 cái
– Đi đâu thế…định trốn đấy à…- Nó luồng tay xuống phía dưới chăn…lướt nhẹ xuống bụng anh…nhẹ nhàng chạm vào…khẻ mân mê,đùa nghịch,nắn bóp…cái vật tròn to giữa 2 chân anh…làm anh khẻ ngượng…thân thể lâng lâng cả lên…dục vọng lại trổi lên…
-…Này lại nữa rồi…em đừng nghịch nữa mà…- Gia Bảo ngượng ngùng,thân dưới nóng ran,kéo lấy bàn tay đang nghịch phá cơ thể mình lên phía trên,đặt ngang eo mình…nghiêng đầu sang nghịch nghịch môi nó,khẻ cắn,mút…
-…Anh quên gì rồi hả…?- Nó tựa người sát vào anh,tay đua lên khẻ vuốt lấy má anh…
-…Thôi…tha cho anh sáng nay nhé…không thêm nổi nữa đâu…hôm nay anh mệt quá…em muốn anh tàn phế luôn à…- Gia Bảo thêm say đắm sào nụ hôn của mình…
-…Em không chịu…- Nó khẻ véo má anh…
-…Sao sáng nào cũng giở chứng vậy…hôm nào cũng làm anh trể học…- Gia Bảo cũng đưa tay véo lại mũi nó…
-…Nhưng sáng nay đâu có phải đi học…- Nó cuối xuống hôn lên khắp cổ trắng ngần láng mịn của anh…
-…Thôi nào…đi tắm thôi…anh đói rồi…- Gia Bảo gở bàn tay đang mân mê khắp cơ thể mình…trèo xuống giường…nhìn gương mặt đang xị xuống của nó…khẻ cười…rồi tiến lại tủ lấy quần áo,vào nhà tắm…
-…Em không đói…- Nó cũng trèo xuống giường nhặt lấy chiếc áo sơmi trắng của anh,mặc vào…cũng tiến về phía nhà tắm…
Két…
Cửa nhà tắm khẻ mở ra,nó nhè nhàng bước vào…Gia Bảo trên người đầy bọt xà phòng…thở dài,nhìn nó…
-…Anh đang tắm…
-…Em tắm với nhé…- Nó cởi chiếc sơmi,bước lại ôm lấy Gia Bảo đang đứng dưới vòi sen…
-…Lại không ngoan nữa rồi…- Gia bảo vuốt đi làn xà phòng trên mặt nói…
-…Em giúp anh tắm mà…- Nó lấy đâu ra cái bông tắm,nhẹ nhàng chà khắp người anh…
-…Này…để anh tự tắm…em lúc nào cũng phá phách thế chứ…- Nó chạm vào vùng nhạy cảm của anh làm Gia Bảo giật cả mình…
-…Anh tự tắm sẽ không sạch đâu…chẵng phải ở nhà chúng ta luôn tắm cùng sao? – Nó tựa người sát vào Gia Bảo nũng nĩu…
-…Vậy sao?vậy anh cũng giúp em…- Gia Bảo nói xong lấy chai sữa tắm…xịt lên tay…bôi lên khắp người nó…làm nó buồn mún chết…
-…Này…đây không phải của em…em không dùng loại này…cái này là dành cho đàn ông mà…- Nó vội chạy ra xa anh…nhưng lại bị anh dùng 1 lay ôm chặc lấy eo…kéo lại…tiếp tục thoa sữa tắm…
-…Thế cả thôi…- Gia bảo mỉm cười,tiếp tục chọc ghẹo nó…
-…Tha cho em…buồn chết đi được…
-…Đáng đời…
-…Em sai rồi…xin anh đấy…
-…Không…cho em buồn chết lun…
-…Chết anh nè…
-…Cay mắt anh…
-…Đáng đời…
-…Cay…
-…Đáng đời…
-…Không biết thương hoa tiết ngọc…
-…Kệ em…
-…Cay…
Thế là 2 con người quấn lấy nhau trong nhà tắm mà đùa nghịch cả buổi,mới chịu tắm đàng hoàng,mặc quần áo,bước ra khỏi bãi chiến trường của mình…
-…Em đói rồi…
-…Khi nãy ai bảo không đói…
-…Không biết…anh không đói sao…
-…Bây giờ anh không đói nữa…anh muốn ăn thứ khác…
-…An gì?
-…em…- Noí xong Gia Bảo kéo nó ngã ra giường,trùm khín chăn lại,cái giường lại run lên…
-…Em muốn ăn…
-…Yên xem nào…
-…Bao giờ mới được ăn đây…
– Khi nào anh no…
– Này,các người đến lúc nào thôi để người khác đợi đây…- Văn Minh thấy 2 đứa nó tươi rói bước xuống cầu thang,liền chọc ghẹo…
– Ai mượn các người đợi…-Gia Bảo cũng cười mỉm đáp…
-…2 người nói thế mà nghe được à…đây là du lịch tập thể…không phải tuần trăng mật của các cậu đâu…làm cái gì…mà làm kinh thế…- Ngọc Lâm cũng hùa theo “anh yêu” của mình…
-…Tôi không quan tâm…- Gia Bảo lạnh lùng đáp…
-…Thôi…ăn đi nào…- Nó đói cồn ào,vội ùa vào bàn ăn…thức ăn trên bàn vô cùng hấp dẫn…
-…Không rữa tay à…- Gia Bảo kéo tay nó…
-…Em rữa rồi…
– …Bẩn kinh…- Gia Kỳ lè lưỡi trêu nó…
-…Đúng thế…tay đó khi nãy sờ cái gì còn không biết…lại không chịu rữa tay…- Văn Minh nhìn vào Gia Bảo nháy mắt,rồi nhìn vào nó trêu…
-…Đã bảo là rữa rồi…xem này…- Nó giơ tay ra trước bàn ăn làm mọi người buồn cười…
-…Thôi…ăn đi…đừng trêu cô ấy nữa…- Gia bảo lên tiếng,khẻ tiếng lại ngồi cạnh Vũ Bội,khẻ xoa đầu cô,sắc mặt cô hôm nay có chút không tốt…
-…Sao thế…không khoẻ à…
-…Em không sao…-Vũ Bội cảm thấy gì đó khó chịu,anh trai cô từ hôm qua luôn ở bên nó,cô bị cảm lạnh,anh cũng không quan tâm,chỉ lo tìm nó,cô thấy mình ngày càng thua nó…
-…Không sao…sao ăn ít thế…
-…Thật ra hơi nhức đầu…
-..Vậy sao…em ăn nhanh đi…anh gọi bác sĩ cho…
-…Không sao…
– Không sao cái gì mà không sao,vậy ăn nhanh đi…tí anh xoa trán cho nhé…- Gia Bảo dịu dàng xoa mũi cô bé,giống cái cách mà anh vẫn làm với nó,nó tức muốn xì khói,bỏ nĩa xuống,đi ra ngoài…
-…Này không ăn nữa sao…không phải khi nảy than đói à…
-…Không đói nũa…- Nó bực bội,đi ra sân sau,mắt nhìn quanh dò xét…chân bước nhanh đến căn phòng hôm qua…nơi đó…1 bóng đen đang chờ nó…nghe thấy hơi thở lạnh băng đó…nó khẻ nhếch mép cười…
KÉT…
Cánh cửa mở ra,1 hơi lạnh phả vào người nó,1 cánh tay đưa ra,ôm lấy người nó…cánh cửa khẻ đóng lại…đem lại 1 màu tối đen cho căn phòng…
-…Gọi em có chuyện gì…
-…Đã đến lúc bức thư thứ 6 được gữi đi rồi…- Người đó khẻ hôn lên cổ nó,môi rất lạnh…
-…Nhanh thế sao…
-…Trước khi con mồi đó chạy mất…
– Được thôi…- Nó nhếch mép cười,quay lại nồng cháy hôn lên đôi môi lạnh đó,người đó cũng nhiệt tình đáp lại…rồi 1 hồi lâu…người đó chủ động chầm dứt nụ hôn quay đi,trước khi biến mất,quay lại nhếch mép cười với nó…
-…Lần này…thiệt thòi cho em rồi…
Đâu đó trong không khí vang lên 1 giai điệu…mang những lời nói bên trong…
< Em từng có cảm giác kì lạ này khi gặp anh trước đây
Anh sở hữu vẻ quyến rũ bí ẩn mà không ai có…
Anh là người tốt?…hay là 1 kẻ xấu?
Đấy là vai trò cực kì nguy hiểm…
Em sẽ đặt cược cơ hội của mình vào anh…
…Em không quan tâm đến thế giới này…
…Không…không…em không hề để tâm đến…
…Nó khuấy đảo tưởng tượng của em…
…Em sẽ tin vào trực giác của mình…
…Không chút nghi ngờ tin anh là kẻ lạ mặt quyến rũ…
…Lột xác…từng chút…từng chút 1…
…Khuôn mặt lạnh lùng…
…Khám phá ra sự thật…
Gần giống như cuộc săn tìm báu vật…
…Dù thế nào…kích thích mọi giác quan của em…
…Hảy bộc lộ…chỉ cho riêng mình em…
Bản chất thật sự của anh…
…Em sẽ tin vào trực giác của mình…”
Nó nhìn vào hình bóng màu đen khuất dần,miệng nhếch mép cười…- …Mọi thứ đều bị anh làm điên đảo…Kẻ cai quản địa ngục…
– Này…Tiểu Thuần…ra đây chơi nè…
-…Chơi gì thế…
– Đua xe dưới nước…
-…Thú vị đấy…vậy chơi thế nào…
-…Bọn tớ đã thạ 1 quả bóng ngoài biển…chúng ta chia ra…2 người 1 đội…ai dành được quả bóng cuối cùng khi hết giờ…
-…Vậy được…
-…Vũ Bội không được khoẻ…tôi ở lại chăm sóc em ấy…- Gia Bảo khoác vai Vũ Bội nói…
-…Thật là phiền phức quá đi…- Nó lườm con nhỏ muốn rách mặt…
-…Đúng vậy…không có cậu sao được…2 người giỏi trò này lắm mà…
-…Gì chứ…?- Nó tức giận hỏi Văn Minh…
-…u,lúc trước bọn tôi hay chơi trò này…Gia Bảo và Vũ Bội là 1 đôi rất ăn ý…phối hợp rất tốt…không bao giờ thắng nổi họ…
-…Vậy hôm nay tôi sẽ thắng…
-…Anh không chơi…
-…Sao thế…tại cô ta chứ gì…- Nó lườm Vũ Bội với ánh mắt đe doạ…
-…Thuần…
– Đúng đấy anh 2,em không sao,em cũng muốn chơi…- Vũ Bội sợ hãi ánh mắt nó,đành tham gia vào cuộc chơi…
-…Thật không sao chứ…
-…Vâng…
-…Vậy ôm chặc anh đấy…- Hừ,còn định cho con đó ôm nữa hả,nó tức muốn ọc máu…
-…Cậu cùng đội với tôi…- Nó nắm lấy tay Gia Kỳ nói…
– Em á…- Gia Kỳ đang buồn ngủ khẻ giật mình…
– Vậy ok,Lạp Ngân và Lạc Phong 1 đội, Gia Bảo và Vũ Bội 1 đội,Gia Kỳ và Thuần Thuần 1 đội,tôi và Ngọc Lâm 1 đội …OK…
-…Còn bọn em…- 2 con nhỏ điệu đà cũng bon chen…
-…Cổ động…
-…Vậy à…GIA KỲ CỐ LÊN…
-…GIA KỲ VÔ ĐỊCH…
– CHỊ 2 CỐ LÊN…
-…CHỊ 2,CHỒNG ƠI NO.1…
2 con nhỏ lại bắt đầu ồn ào…
Cuộc chơi bắt đầu,4 đội rượt đuổi nhau tranh giành quả bóng,quả bóng chuyền từ tay người này sang người khác,không ai thua ai…cuộc chơi rất quyết liệt…cả người nó cũng ướt sũng…đầu tóc rối tung lên vì giành giật,đánh nhau với bọn họ…Chỉ còn 5 ph nữa hết giờ,ai cũng muốn là người cuối cùng giữ quả bóng…Nó đang cầm quả bóng trên tay…
– Gia Kỳ chạy nhanh lên…- Nó thúc vào người Gia Kỳ,bảo anh chaỵ nhanh lên,phía sau 3 đội kia đuổi theo vô cùng kịch liệt…đặt biệt là đội của Gia Bảo ngày càng áp sát vào nó…con nhỏ Vũ Bội khéo léo chồm sang tranh với nó…công nhân con nhỏ này kỷ thuật giỏi thật…lại khá khoẻ nữa…nhưng đối với thiên tài thể thao như nó thì đừng có mơ…
2 đứa nó thì cứ tranh giành nhau như thế,còn Gia Kỳ và Gia Bảo thì cố gắng điều khinể chạy đi với tốc độ nhanh khủng khipế,nó và Gia Kỳ chạy đến đâu thì Gia Bảo đuổi đến,ép sát vào đến đó…Nó và Vũ Bội thì nhiệt tình tranh giành,lôi kéo,cào cấu nhau…thật là…cứ tranh giành,chồm qua chồm lại thế này rất nguy hiểm…
-…Anh 2… cẩn thận…- Gia Kỳ la lên…khi thấy xe của Gia Bảo lệch hướng…thế là 2 xe va vào nhau…nó và Vũ Bội đang tranh giành ở giữa…bị hất tung xuống nước…
-…Thuần Thuần…
-…Vũ Bội…
Gia Kỳ và Gia Bảo quát lên,rồi nhanh chóng nhảy xuống cứu 2 đứa nó…Gia Bảo thì nhanh chóng cứu Vũ Bội trước mà khôgn quan tâm đến nó…còn Gia Kỳ thì đương nhiên cứu nó rồi…
-…Vũ Bội …em không sao chứ…? – Sau khi kéo được bọn nó lên xe,Gia Bảo mới lo lắng hỏi…
-…Em không sao cả…
-…Thuần Thuần chị vẫn khoẻ chứ…- Gia Kỳ đưa tay sờ vào 2 má nó,lo lắng vuốt khắp mặt và tóc nó hỏi…
-…Chị không sao…- Nó liếc sang Gia Bảo nhếch mép cười…- HAHAHA,TÔI THẮNG RỒI…- Nó giơ quả bóng lên cho 2 đội còn lại thấy,toe toát cười,còn vênh mặt lên với Vũ Bội…
-…Gìơ này mà em còn nghỉ tới thắng thua…- Gia Bảo giật lấy quả bóng ném xuống,quát lên…
-…Thì tôi phải làm thế nào…
-…Em không thấy Vũ Bội đang lạnh run cả lên này…- Gia Bảo nhẹ nhàng vuốt tóc Vũ Bội,dịu dàng chăm sóc…
-…Đừng quên tôi cũng ngã xuống nước…- Nó tức muốn đá văng con nhỏ này xuống cho cá ăn thịt…
-…Nhưng lúc sáng em ấy bị cảm…
-…Cô ta giả vờ thôi…
-…em im đi…
-…Anh 2…
-…Đi thôi Vũ Bội…anh đưa em về nghỉ…- Gia Bảo cởi áo ra khoác vào cho Vũ Bội…rồi nhanh chóng lái vào bờ,dìu cô ta vào phòng nghỉ…nó và Gia Kỳ cũng về đến nơi,nó nhanh chóng lên phòng tắm nước nóng thay quần áo rồi trèo lên giường trùm chăn lại,Gia Bảo vào phòng thấy thế…lạnh nhạt nhìn nó 1 cái rồi lại bước sang phòng chăm sóc Vũ Bội…cô bé đang sốt cao…
Nó nhìn cánh cửa khép lại…nhếch mép cười…
-…Cô hảy tận hưởng đi…sự chú ý của anh ta…sẽ nhanh chóng…đổi hướng thôi…cô sẽ không biết…những gì tôi…sắp làm đâu…- Nó lạnh lùng nói,khẻ nhìn vào 1 tin nhắn trong điện thoại…
Cùng lúc vời tin nhắn,1 lá thư máu cũng được gửi đến cho Gia Bảo khi anh ngủ thiếp khi đang chăm sóc Vũ Bội…
-…Gì thế này…- Gia Bảo vô cùng hoang mang nhìn vào nội dung bức thư < Hãy chờ đón sự trừng phạt của Quỷ Vương…vì đã dám đắt tội…với Thẩm Phán của những linh hồn…>…- Phải làm thế nào…chuyện gí sẽ sãy ra tiếp theo đây…
Đọc tiếp Em đồng ý bán trái tim cho quỷ – chương 31.4