Cả đêm hôm đó,anh thức chờ nó nhưng mãi vẫn không thấy,đồng hồ đã chuyển sang 12h đêm
-Aishhh!Sao Vy giận dai thế chứ!!!-Anh vò đầu tức tối
Trong khi đó ở Âm giới,nó đang đi chơi vui vẻ với Vương Hậu
-Vy à!Em xem bộ này được không?
-Được chị!Đảm bảo Vương ca sẽ thích cho mà xem!-Nó cười
-Cứ trêu chị mãi!-Vương hậu ngượng ngùng
-Hahaha!!!Hai người đâu phải vợ chồng son đâu!Ngại gì nữa?
-Em thôi trêu chị đi!
-Em biết rồi…Em biết rồi!
-Mà 12h đêm rồi đấy!Em định bỏ tên kia à?
-Chị đừng nhắc đến anh ta,chắc bây giờ đang ngủ với hôn phu rồi!
-Chắc em hiểu lầm thôi!
-Ôm nhau thế mà chị bảo là hiểu lầm à?Chính mắt em nhìn thấy,tai em nghe thấy!
-Ừ!Nếu như thế cũng đúng!Thôi muộn rồi,hai chị em mình về thôi!
-Dạ!
Sau khi về nhà nó không ngủ được cứ đứng lên,ngồi xuống đi đi lại lại,tự hỏi tự trả lời
-Lỡ anh chờ mình thì sao?
-Không có đâu!
-Nhưng lỡ anh ấy bị làm sao?
-Chắc không!
-Anh ấy đi tìm mình thì sao?
-A…Không có đâu!
-Nhưng………
-Lỡ…………
-……………..
Sau một hồi tự biên tự diễn,nó quyết định đến bệnh viện.Nhưng khi vào thì chẳng thấy anh đâu nữa,nó hốt hoảng bay đi tìm khắp bệnh viện…..
Nó bay ra vườn hoa của bệnh viện thì thấy bóng dáng một người phụ nữ quen quen đi vào,nó bay theo thì bắt gặp anh đang đứng đó,nó vội ẩn mình trên cành cây cách đó không xa,bất ngờ người con gái đó và anh hôn nhau,anh cũng không phản kháng gì.
“Tách…..Tách” Nước mắt nó rơi xuống đất,nó khóc,nước mắt rơi nhiều hơn
“Anh ấy có yêu mình đâu?Giả dối…Tất cả đều là giả dối…Từ lúc mình sống rồi đến lúc thành ma,mình đều hi sinh cho anh ấy nhưng cuối cùng thì mình lại là đứa chuyên đi phá hoại người ta…Anh ấy chỉ coi mình là một cô em gái…Chắc mình nên đi thôi!”
Nó bỏ đi,bay nhanh qua cánh cổng bệnh viện rồi vào công viên,nó ngã xuống đất, nước mắt dàn dụa
-Này cô gái,cô không sao chứ?
Nó ngước lên,đập vào mắt là một khuôn mặt baby trắng không tì vết,đôi mắt nâu sáng,mái tóc đen vuốt ngược lên
-Sao cậu nhìn thấy tôi?
-Nhìn thấy?Cô nói gì vậy?-Người con trai đỡ nó ngồi lên ghế đá gần đó
-Tôi là linh hồn chưa siêu thoát!
-Linh hồn chưa siêu thoát?À!Cái này tôi từng nghe ông tôi kể lại,ông tôi bảo dòng họ nhà tôi có khả năng nhìn thấy linh hồn của người nhưng đây là lần đầu tiên tôi thấy!
-Vậy à?
-Ừ!Nhưng sao cô lại khóc ở đây?Sao cô chưa siêu thoát?
-Tôi….cũng không biết nữa!Tất cả mọi người chết đi đều được siêu thoát nhưng sao tôi lại thành linh hồn cơ chứ?
-Tôi cũng thấy lạ!Cô tên gì?
-Nguyễn….Kagami Ryo!Tên tôi là Ryo!Còn cậu?-Nó định nói nhưng ngừng lại
-Ryo?Tên đẹp đấy!Còn tôi là Jun!
-Cảm ơn!
-Cô bao nhiêu tuổi?
-Xem nào…Từ lúc chết là 17 à không 18 tuổi,sống được một năm nữa…Tôi 20 tuổi tròn!Còn cậu?
-Cái gì?20 tuổi!Tôi mới có 19,thua cô một tuổi!
-Haha!Vậy gọi đây là chị đi!
-Không đời nào!Chỉ gọi tên thôi!
-Nhưng tôi hơn tuổi nhóc!
-Nhóc?Ryo chỉ hơn tôi có 1 tuổi thôi nhé!
-Hơn 1 tuổi cũng là hơn!Kém 1 tuổi cũng là kém!Nhóc thua chị rồi!
-Nhưng……
-Thôi!Mai nói tiếp,bây giờ muộn rồi,chị phải về rồi,nói chuyện với nhóc vui lắm!Hẹn gặp lại!-Nó vừa chạy vừa quay đầu lại nói
-NÀYYY!!!ĐÃ NÓI TÔI KHÔNG PHẢI NHÓC RỒI MÀ!!
-CHỊU THÔI!NHÓC MỚI CÓ 19!TẠM BIỆT!-Nó hét lại rồi biến mất
-Tạm biệt…Ryo!Chắc chắn chúng ta sẽ gặp lại!-Jun mỉm cười rồi quay đi
~Trong lúc nó chạy đi,anh đã vô tình thấy được đẩy cô gái ra rồi chạy theo nó nhưng không kịp,cô gái đó chạy theo anh nũng nịu
-Anh chạy đi đâu vậy?Chúng ta đang vui mà!-Cô ta khoác tay anh
-Cô đừng bám theo tôi nữa!tôi nhất quyết không lấy cô!LyLy!-Anh giật tay mình khỏi tay LyLy rồi bỏ đi
-Hừ!Anh nhất định là của tôi Nguyễn Nhật Vũ!-LyLy ngay sau đó cũng bước đi luôn
——————————————-
*Jun:19 tuổi,vui vẻ,hòa đồng đặc biệt rất trẻ con,là cục cưng của tổng giám đốc tập đoàn Z top 2 thế giới.
*LyLy:18 tuổi,độc ác,thâm hiểm,chảnh,tiểu thư tập đoàn G tương đối lớn vì thế nên rất điệu và vênh,những gì muốn đều phải đạt được.
Đã xuất hiện thêm hai nhân vật mới cản trở,cho dù Vy là ma mình cũng không buông tha đâu!Hehe!