Ngày thứ 7…….
Anh đang ôm nó ngủ ngon lành thì tự dựng có kẻ phá đám
-Anh Vũ ơi!Em đến rồi,chúng ta chuẩn bị hẹn hò thôi!-Lyly
Anh mở mắt
-Cô làm sao vào đây được?
-Tất nhiên là em có chìa khóa!
-Cô với tôi không còn quan hệ gì nữa!Cút!-Anh cố gắng nhỏ tiếng tránh làm nó thức giấc
-Anh!Tại mẹ em nói quá nên anh giận à?Em xin lỗi!Chúng ta đi hẹn hò đi!
Anh bực mình vì “con đỉa” bám dai đứng dậy kéo Lyly ra ngoài
-Anh chấp nhận rồi à?Vậy chúng ta đi thôi!-Lyly vui sướng
Anh đóng cửa nhẹ nhàng rồi kéo Lyly xuống nhà
-Cô cút ngay và luôn cho tôi!
-Tại sao?Em là vợ anh mà!
-Tôi không lấy cô!Không bao giờ!
-Vậy thì anh sẽ phải hối hận!Chờ đi,tôi sẽ khiến cho con ma nữ bên cạnh anh phải biến mất mãi mãi!-Lyly tức giận quay đi
“Tại sao cô ta lại biết chứ?”Anh lo lắng không thôi,trong lòng như lửa đốt”Mình nhất định sẽ không để tuột Vy lần nữa”Anh vội vàng lên phòng,may sao nó vẫn còn ngủ.Anh đến bên nó,vén những sợ tóc lên
-Anh sẽ bảo vệ em…mãi mãi!-Anh hôn nhẹ lên môi nó rồi ra ngoài
Nó mở mắt,những giọt nước mắt lăn xuống,nó chỉ giả vờ ngủ
-Em…xin lỗi!Em chỉ còn 3 ngày nữa thôi!-Nó nói thầm rồi nhắm mắt
Lyly đi về và đang gọi điện cho một ai đó
-Alo
-…………..
-Vâng
-Ta chờ cả vào ngươi!-Lyly nhếch môi cười rồi cúp máy
———————————-
“King….Cong…”
Anh chạy ra mở cửa
-Đây là bưu phẩm của anh!
-À..Cảm ơn!-Anh nhận lấy cái hộp bọc gói cẩn thận rồi cầm vào nhà
Khi mở ra,bên trong là một đôi vòng tay có gắn chiếc chuông nhỏ,bên dưới là tấm giấy
Đây là quà của anh hôm nọ quên đưa cho em
Duy
Anh cầm 2 chiếc vòng lên,chuông chạm vào nhau kêu “Leeng….Keeng”,anh đeo một cái vào cái còn lại cầm lên phòng đeo vào tay nó
-Game Start………….
Anh gọi nó dậy rồi xuống nhà làm một người “Chồng tốt”
Nó đi xuống nhà thấy anh đang đeo tạp dề,tay cầm chảo và đang rán trứng,mặt anh tèm lem vì lần đầu vô bếp…Ôi!Khỏi phải nói anh kute như thế nào!!!Mất hình tượng hotboy lạnh lùng…..
-Em xuống rồi à?Ngồi đi!-Anh thấy nó đang nhìn anh thì lên tiếng
-À..Ừm-Nó nhịn cười lắm rồi mới ngồi xuống,anh mang hai đĩa trứng ra nhìn méo mó hơi cháy,nó nếm thử…Cũng ngon nhưng
“Phụt….Hahahaha…….”Nó phun hết trứng ra ôm bụng cười vì khuôn mặt anh rất ngộ,anh thì ngu ngơ chẳng biết cái gì
-Không ngon à?
-K…Không…haha…Ngon…Ngon lắm-Nó nín cười cầm đũa lên ăn tiếp
-Em ăn nhiều vào!-Anh cười tươi khi được nó khen nhưng nhìn anh kawaii quá
-E…Em nghĩ anh nê…nên đi rửa mặt đi!-Nó đang nhịn…cố nhịn cười
-Mặt anh dính gì sao?
Gật gật
-Vậy em ăn đi!Anh đi rửa mặt!-Anh đứng dậy vào phòng VS
Nó thấy anh đi rồi thì ngồi cười sặc sụa,cười đến khi chán thì mới thôi!
-À….Ừm!-Nó nhịn cười ngồi xuống ghế
Anh đang rửa mặt và tất nhiên anh có soi gương…phát hiện ra khuôn mặt của mình nó biến dạng như thế nào!
-Hèn gì Vy nó cười mãi!-Anh nhìn mình trong gương cũng phải cười
Anh đi ra chỗ nó rồi ngồi xuống ghế
“Leeng…Keeng”Hai chiếc chuông cùng kêu lên một lúc và cũng là người nó biến mất rồi hiện lại,anh đã chứng kiến và lo lắng
-One…………
Sau khi nó ăn xong thì anh bảo nó nên đi nghỉ
-Em vừa dậy xong mà!Em khỏe lắm!-Để em rửa bát cho!Nó
-Anh bảo đi nghỉ thì đi nghỉ đi,để anh rửa!-Anh
-Không được!Để em làm cho!
-Em đi nghỉ đi,tí nữa anh tặng cho cái này!-Anh dụ dỗ nó
-Cái gì?Cho em xem!
-Em đi nghỉ đi thì anh mới cho!
-Nhớ cái mồm anh đấy nhá!Em đi nghỉ đây!-Nó nhảy lên tầng
-Biết rồi!Biết rồi!-Anh nhìn theo nó lo lắng
Sau khi rửa bát xong,anh lên phòng thì thấy nó đang nằm đọc truyện Doraemon….
-Anh!Quà!-Nó nhìn thấy anh reo lên và xòe tay ra trước mặt anh
-Đây!-Anh chỉ vào chiếc vòng tay hình cái chuông mà nãy giờ nó chưa phát hiện
Nó nhìn cái chuông xem xét,mặt nó hoảng hốt lùi lại
-Em sao vậy?-Anh
-A…..Anh…Lấy…C…cái ch…chuông này…ở đâu…u…ra….-Nó sợ hãi
-À!Hình như là anh Duy gửi!Có gì sao?
-N…Nó….Nó….là…….