Toàn nhà sang trọng lộng lẫy với những điêu khắc trên tường đến đẹp mắt, tiếng nhạc chạy nhẹ kèm theo ánh điện sáng rực. Nơi đây là những con người lộng lẫy dưới ánh đèn tỏa sáng cùng với những hàng hiệu đắt tiền của họ. Một lễ hội thật là to lớn có phóng viên và nhà báo cũng góp mặt đông đủ .
Với một cái sân khấu người nam ca sĩ nổi tiếng của Đài Loan cất giọng hát trầm ấm lên để cùng ọi người thưởng thức giọng ca của mình.
Những người giầu có họ đang ngồi bên giưới ở những cái bàn tròn to sang trọng được trang trí trông thật đẹp mắt với khăn trải bàn dài và bó hoa to được cắm để trên mặt bàn. Đến những người bồi bàn ăn mặc cũng rất lịch sự trang nghiêm bê những khay rượu đủ loại mầu đi qua đi lại nhẹ nhàng.
Không khí của những người giầu có quả thật khác hẳn so với người bình thường, họ không thích ầm mĩ chì cần du dương đủ nghe là được rồi, còn sở thích của họ nói chuyện không phải là về đời sống hàng ngày mà là về tiền và của. Họ đeo trên người hay mặc nó với giá trị tới tiền tỷ, họ ăn nói theo một cách kiêu xa. Có thể nói tóm gọn nhìn cuộc đời này bằng nửa con mắt, tại họ nghĩ mình có thể mua được hết những gì mình muốn. Quả thật đồng tiền thật đáng sợ, nó có một sức mạnh mà không ai thể nhìn thấy nhưng mà lại cảm nhận được, đó mới là sự lợi hại của đồng tiền.
Thanh Thu quả là một người không phải trong số bọn họ, cô là thuộc người nếu gọi là sống bên dưới chân của họ thì hơi quá, nhưng nếu cô đã làm 1 người hầu cho gia đình Thượng Quan mấy năm trời thì quả là nằm dưới chân của những người này rồi.
Một thế giới xa lạ với Thanh Thu, cô mắt đảo như bi, nhìn quanh mọi thứ trông thật tội nghiệp pha chút đáng yêu. Trí Kiệt anh nắm chắc lấy tay cô để cho cô đỡ ngại ngùng, đôi mắt cô nhìn anh như biết cười, thay lời cảm ơn anh đã đưa cô tới đây.
Cô và Trí Kiệt được một người bồi bàn dẫn vào một cái bàn tròn riêng mà chỉ có 2 người ngồi đó, nhưng chỗ này kín đáo chắc không có ai thấy được họ.
Khi ngồi đối diện với Trí Kiệt, cảm giác của Thanh Thu thấy quen thuộc như đã ngồi với anh nhiều lần như thế này rồi. Trí Kiệt có khuôn mặt rất men tuy còn trẻ tuổi hơn Văn Thiên và Thư Quân nhưng nhìn anh so với 2 người kia thì trạc tuổi nhau. Anh rất là ân cần và chu đáo cho cô. Nhìn 2 người họ như là đôi vợ chồng mới cưới, mấy người đàn ông ngồi cạnh nhìn cô đến say mê không muốn rời, có ông còn bị vợ véo ột cái đau điếng, nhưng mà mắt thì vẫn thỉnh thoảng liếc sang trộm.
Trí Kiệt anh phải để mắt đến cô nhiều, ở đây nhiều râu xanh quá àh, họ sẽ hại cô nếu anh chỉ cần 1 phút lơ đãng là xong đó.
Người nam ca sĩ hát xong bài hát cúi đầu chào khán giả với những chàng pháo tay rầm rộ. Ở đây quả thật là đông, chắc phải đến mấy trăm người ấy chứ, nhưng may thay là cái quảng trường này đủ to và rộng để có thể thấy không khí thoải mái không bị ngột ngạt.
Một người MC trẻ tuổi lên giới thiệu về tiết mục tiếp theo, nhưng Thanh Thu vẫn không thấy Văn Thiên đâu cả, chỗ này đông quá không thể nhìn thấy được. Thì ở trên sân khấu cái màn hình to đang có mặt của anh qua chiếc ống quay bên dưới chiếu lên. Anh đang ngồi cùng với ông Nội và có cả Thư Quân, Trì Tuyết, ông Nhiên và cô anh Thượng Mai. Hộ được ngồi trên cái bàn đầu sang trọng và to lớn.
Nhưng rồi sau đó là bữa ăn được bưng ra, Thanh Thu không còn để ý lên cái màn hình đó nữa mà mắt hoa lên nhìn đống đồ ăn đắt tiền được thịnh soạn tới đẹp mắt.
Trí Kiệt anh gắp cho cô rất nhiều thứ vào bát. Anh nghĩ bụng nếu cô mà lấy anh, chắc anh cho cô đi ăn hết nhà hàng này đến nhà hàng khác để cho cô đỡ phải lạ lẫm như thế này, nhưng anh yêu cô vì cái tính cánh này mà.
“Có ngon không Thanh Thu?” anh vui vẻ hỏi cô.
Than Thu mải ăn chỉ biết gật đầu, trông cô dễ thương quá. Trí Kiệt anh không thể ăn mà chỉ nhìn cô ăn, nếu không phải tên Thư Quân chết tiệt kia thì anh đã câu hồn cô rồi.
Thanh Thu nhìn lên Trí Kiệt, tại anh cứ nhìn cô hoài, cô ngượng ngùng hỏi, “anh Trí Kiệt không ăn sao? Ngon lắm đó.”
Anh cười tươi gật đầu, “em có muốn ăn nhiều món khác không? Nếu thích khi nào anh sẽ dẫn em đi.”
Mắt cô mở to vui mừng nhận lời với anh, “tất nhiên rồi, em muốn ăn thật nhiều thứ tại vì em không nhớ mình đã được ăn những món gì nữa.”
Trí Kiệt đưa mắt trìu mến, lấy khăn lau miệng hộ cô. Cô nhìn theo hành động của anh lúc đầu ngơ ngác nhưng sau lại cười ngượng với anh, lấy tay gãi gãi đầu.
Người MC lên nói chuyện, anh ta muốn bày một trò chơi để thay đổi không khí, trò chơi này rành riêng cho các nữ tiểu thư đêm nay, ai sẽ là người xứng với chủ tịch mới trẻ tuổi Văn Thiên này.
Những cô gái được chọn lên là do tất cả đàn ông ở đây, những người bồi bàn phát ỗi ông một tờ giấy với cái bút để ghi tên hay là vị chí cô gái đó ngồi vào. Sẽ chọn ra 10 cô được nhiều đàn ông bình chọn nhất.
Trí Kiệt anh cũng được phát một mẩu giấy, nhưng tất nhiên là anh không ngu mà chọn Thanh Thu, anh lấy đại một cô gái bên cạnh ghi chỗ cô ấy ngồi vào là xong.
Người MC nhận được một cái thùng giấy to, sau đó anh mời ca sĩ tiếp theo để có thể vào trong sét duyệt cái thùng này…….
Tiếng nhạc chấm dứt người Mc bước ra, trên tay là một mảnh giấy đã được xoạn 10 cô gái, anh đọc người đầu tiên đó là Luật sư Kim. Mọi người ồ lên một tiếng, cô Kim hôm nay trông thật là lộng lẫy, cô mặc một cái váy dài thướt tha chắc là mắc tiền lắm. Khi cô bước lên mấy người đàn ông trẻ tuổi bên dưới huýt sáo theo cô.
Người thứ 2 là Chi Mỹ, đúng Chi Mỹ của chúng ta cũng đến đây đó. Gia Đình giầu có, có tiếng thì ai mà chẳng ở đây, Không ngoại trừ gia đình Chi Mỹ. Nói đến Chi Mỹ, kể từ ngày cô bị Văn Thiên đá đít, thì cô vẫn theo đuổi anh nhưng bằng cách của cô là âm thầm và lặng lẽ, có thể Chi Mỹ đã thay đổi. Cô bây giờ trông dễ thương hơn không còn bộ dạng ghê gớm như trước nữa, chắc là vì cô đã lớn và hiểu biết hơn nhiều rồi.
Rồi tới tận 7 người tiếp theo, mấy người này đến chính tác giả cũng không biết là ai. Cứ coi như cũng xinh đẹp và là những công chúa của mấy nhà Thượng Lưu khác đi ha.
Người cuối cùng, khi MC chỉ đọc được số ghế mà cô đang ngồi, thì lập tức cái Camera trên đầu lướt đến chỗ Thanh Thu nhanh như chớp làm cô giật bắt mình. Trí Kiệt anh cũng nhanh chân đứng chặn lại trước cái máy quay kia cho cô.
“Chàng trai trẻ, đây chỉ là trò chơi thôi cho chúng tôi mượn vợ anh 1 chút thôi nhé.” Người MC nói xong thì mọi người ồ lên cười.
Trí Kiệt anh đang toát mồ hôi lạnh mặt anh bây giờ đang được phóng lên cái màn hình to đại bác trên sân khấu. Tất nhiên là làm cho Văn Thiên thấy ngạc nhiên, anh hơi cau mày nhìn.
Mọi người ai ai cũng nói vào, thế là Trí Kiệt phải chịu thua, nhưng trong lòng anh đang nóng như lửa sợ Thanh Thu sẽ bị phát hiện. Biết thế này để cô ở viện cho an toàn.
Thanh Thu cô cũng sợ hết hồn, tay còn che đi mặt mình, Trí Kiệt cúi xuống nói nhỏ với cô, “em nói, em tên là Vân Nhi nhé, em đã 22 tuổi và có chồng rồi.”
Cô nghe theo anh, gật nhẹ đầu. Thanh Thu nhẹ nhẹ bước lên, lộ ra cái dáng người đẹp cùng chiếc váy bó sát theo thân hình nhỏ nhắn mền mại nhưng lại phần nào ra phần ấy của mình. Trời sanh cho cái đẹp hoàn mỹ đúng là sướng.
Thân hình cô được bởi cái ống quay chết tiệt rõi theo làm toàn thể đàn ông ở nơi này thèm muốn mắt mở to quan sát từng ly từng tí, người Mc cũng chỉ đưa mắt nhìn lên cái màn hình để chiêm ngưỡng sắc đẹp.
Quả thật là may cho cô, là Thư Quân và Văn Thiên đều không nhận ra cô, nhưng Văn Thiên khi nhìn thấy cô thì anh đã có cảm giác gì đó quen thuộc nhưng không dám lên tiếng, vì sợ nhầm người.
Cô bước lên sân khấu chiếc vảy sẻ tà quá cao hở ra bó sát lấy đùi cô, lộ ra bắp đùi trắng ngần tròn trĩnh, mấy ông đàn ông huýt sáo như điên, nhưng bị người yêu hoặc vợ tức giận dữ lại.
Văn Thiên và Thư Quân quả thật không kép gì mấy người đó, nhưng theo cách ầm thầm chiêm ngưỡng nhìn cô không rời. Đàn ông mà, không nhìn gái đẹp không phải là đàn ông.
Người MC nhìn thấy cô đến gần, thì thấy vẻ đẹp của cô lại càng đậm nét hơn, anh ta cứ nhìn như thế đến khi cô đứng im vào một chỗ thì mới, hoàn hồn lại mà giới thiệu tiếp.
Người MC mời Văn Thiên lên trên sân khấu. Lần này thì đến lượt phụ nữ chúng ta có thể chiêm ngưỡng phái đẹp Mỹ Nam rồi. Trời ơi oai phong làm sao, dáng người cao to mặc trên mình bộ đồ tây mầu trắng gắn kim tuyến và bông hoa nhỏ trướng ngực. Mái tóc trải vúi hết về đằng sau để lộ khôn mặt men dài và thanh tú đẹp đến từng góc cạnh nhỏ một.
Mấy cô gái ngất ngây nhìn anh còn mấy bà thì cũng không kém, làm mấy ông chồng tức mà không nói được gì.
Đúng là Văn Thiên, anh đi và đứng gần ngay bên cạnh Thanh Thu, làm cô sợ đứng tim thở không dám thở mạnh chỉ sợ anh phát hiện ra. Nước hoa mà mấy cô nhân viên xịt cho cô làm át được mùi hương vốn có của cô, nên may cho cô.
MC íc đi đến từng người để giời thiệu về mình, đến lượt Thanh Thu cô rón rén ngón tay nhỏ của mình cầm lấy cái míc của MC, bất chợt cô nghĩ được ra là giọng của cô bây giờ mà cất lên thì Văn Thiên sẽ phát hiện ra ngay, cô vẫn không nói gì, mắt hơi liếc nhìn anh rồi nhìn xuống khán giả.
Bên dưới mọi người vẫn chờ cô nói, tất cả đều im lặng. Thanh Thu sợ hãi, sao bây giờ? Mắt cô lại liếc lên nhìn anh thêm một lần nữa, bắt gặp ánh mắt sát lạnh của Văn Thiên, làm cô sợ thêm chảy mồ hôi hột.
Bây giờ bên dưới mọi người không còn kiên nhẫn nữa và bắt đầu ồn ào. Người MC tiến lại gần cô nói nhỏ, “cô nói gì đi chứ?”
Trong lúc đang bối rối sợ sẽ bị lộ tẩy, thì Trí Kiệt anh nhanh ý chạy lên trên sân khấu cầm lấy míc và nói, “xin lỗi mọi người cô ấy bị câm.”