*rào….rào* nó từ bên trong lớp ngó ra ngoài qua khung cửa sổ…nó chợt cảm thấy mình nóng dần vs sự lo lắng…nó lo lắng cho jun và cả chocậu…cả 2 ng giờ đang ở đâu và đang làm j? có dầm mưa hay mắc mưa j hay không? lỡ như bị ốm thỳ sao? những tiếng giảng bài cứ ù ù quanhtai…nhưng không thể nào nhét vào nổi cái đầu nó…nó biết làm j bh..tự nhiên bh chính nó lại là mục tiêu tranh giành của 2 con ng có vai vế và quyền thế thượng lưu và quý phái.
_________
nó đâubiết rằng trên sân thượng trường mình…đâu đó.cậu đang dầm mình dướicơn mưa , bối rối và trầm tư…cậu biết làm j đây khi bỗng dưng lại có 1 ng tranh giành nó với cậu…cậu có nên ns rõ hay là cứ để cho nó vàotình thế khó xử hoặc cậu sẽ mất nó khi jun ra tay nhanh 1 bước…mưarơi…cậu vẫn ngồi đó..chìm vào suy nghĩ…cậu mệt mỏi…nhìn bầu trờiđen tối…đang thấu hiểu lòng mình chăng….cậu có nên nói vs nórằng….
“CẬU IU NÓ”……k?
_____________
Giờ ăn trưa:
những chiếc bàn tập thể dần dần đầy ắp những nữ sinh,nam sinh..ai ai cũng vui vẻ thưởng thức mùi vị của bủi ăn trưa..
nhưng xen lẫn vào không gian đó lại tồn tại những lời qa tiếng lạikhông hay về nó….*mày nhìn kìa…kia là min ng đx tới 2 vị hoàng tửtranh giành đó*…*kìa…kìa…cô ta cũng đâu đẹp đẽ j…sao lại may mắn được 2 anh chàng đẹp zai theo đuổi*….*cô ta đúng là hồ ly…nge nslúc trk có tới 3 chàng thích h thỳ thêm đx 1 chàng nữa*…* tớ hâm mộthật….lm sao mà cô ả hớp hồn được 2 chàng vậy ta*….
Nó gúigầm mặt xuống bàn….*mình đang làm j ở đây thế này* đôi mắt nó chanchứa sự buồn phiền và cô độc…nó chưa bao h bị xa lánh thế này.và nócũng chưa hề bị mọi người đàm tiếu cho rằng nó là 1 cô gái không chânchính..nó đâu muốn như thế vì từ trk tới h nó luôn luôn có bạn bêncạnh…luôn luôn…
– Min à! _ho0n khẽ vỗ vai nó vì ho0n hiểu cảm giác của nó.
– hả!…_nó giật mình tỉnh cơn mộng quay lại vs thực tại nhạt nhòa.
– Cậu có sao không đó_jo khẽ nhăn mặt ôm nó.
– Ừ…jo ns đúng..cậu có sao không…ổn chứ_huyn cũng vỗ về an ủi nó.
– Không không sao cả…cảm ơn mọi người.._nó khẽ rặng ra 1 nụ cười để lm dịu bớt cái sự lo lắng của mọi ng.
*cộp* 1 tiếng nhỏ vừa phát ra trên vành gế của nó..hình như vừa có ai đó gõ vào.
– Hahaaaaa….chào cậu min à! lâu rồi k gặp nhỉ! chẹp chẹp! nge ns cậulà hồ ly chuyên đy lừa tình mấy chàng trai đẹp và giàu có đúng không!thế cậu hành ngề bao nhiêu năm rồi! chắc cũng lâu rồi nên mới làm anhmình mắc bẫy…..TÌNH của cậu đúng không_su ri ngặt ngẽo cười ẩn ý.
– Này! cô có ý j đấy_huyn chợt giận run lên khi những từ ngừ đó vừa phát ra từ miệng su ri.
– Ơ hay! thỳ các người tự hiểu cớ sao lại hỏi tôi!_su ri nhún vai trề môi khinh miệt.
– Cô!_huyn trợn trừng mắt giơ tay lên định phát vào mặt cô ta 1 bạt tai.
*soạt* nó khẽ kéo tay huyn lại. nó nhăn mặt như rằng không muốn gây thêm chuyện.
– hm…haizz…cậu đấy! min à! cậu có sỉ diện không…nhà thỳ khôngbằng ai…nhan sắc thỳ chả có lấy 1 tý..thế mà có ý tưởng viễn vông muốn trèo cao anh tôi à! đâu có dễ…cậu xem hôm nay tớ nói cho mọi ngườibiết..cái bộ mặt thật của cậu..đẹp lắm đấy chứ nhỉ…hồ ly á..đúng thật! hồ ly thật_su ri nhếch mép khinh khinh nó 1 cách tàn nhẫn. nhưng qa lời nói cô ta vẫn thể hiện = 1 cách ngọt ngào đến lạ lùng.
– Cô!_huyn lừ mắt giận đến mức muốn đập phá hết mọi thứ ở đây rồi…nhưng huyn vẫn phải nhịn vì đó là do nó yêu cầu.
– Các bạn này…! theo các bạn có nên thưởng cho người hồ ly này 1 bạt tai để cảnh cáo không_su ri cười nhẹ.
Nó giật mình….Cả phòng im lặng…rồi chợt *Tát nó đy* 1 câu nói vanglên…*Ừm..tát nó đy* * tát đy* *tát chết nó đy* *2 hoàng tử không đyhọc hôm nay là do nó tát nó đy* những câu hò hét nổ ra. Tim nó thắtlại…đau đớn…mọi người đã quay lưng lại với nó.
– Min à! tớ…._huyn như không kìm được nhưng…..
– Đừng! cứ để cậu ấy đánh_nó cản lại.
– Tại sao?
– Đừng hỏi….
Ho0n và jo đều hiểu lý do…nếu nó phản khán lại! mọi người xem nó càng căm ghét nó và xa rời nó hơn! 2 người im lặng mà đau đớn nhìn nó sắpsửa bị ngta đánh vào mặt.
– Được! hôm nay tớ mới vừa tập cáchtát người xong đấy! đau lắm đó nge! chịu đau 1 chút nha min_cô ta mỉmcười tự mãn đắc thắng..đến gần nó hơn….gần hơn…nó nhắm mắt chuẩnbị…cả phòng cũng vậy…su ri bắt đầu xoa tay..giơ tay lên…cô ta đang thích thú thỏa mãn..sắp chính tay mình đánh nó…nhưng chợt!!!!
– KHOAN!_từ đâu đó vang vọng tiếng hét của 1 cậu con trai.
– Cô làm cái quái j vậy hả_cậu chạy tới vs dáng người xộc xệt…
– Ơ!…em chỉ trừng trị con hồ ly tinh này thôi_su ri giật thót.
– Ai là hồ ly tinh cơ chứ! min không phải thế! cô chẳng có quyền hành j đánh cô ấy cả
– Nhưng cả khối đã ủng hộ em cơ mà…vì vậy em có….
– IM ĐY! cô không được nói j nữa! BIẾN ĐY! chết tiệt…min à..đy theotớ nào_cậu cắt ngang câu nói của su ri rồi lôi nó đy để lại quang cảnhngột ngạt và mệt mỏi và có đầy sự gen tuông thù hận này.