Y Na chạy một mạch đến công ty cô đi vội lên phòng giám đốc để gặp Cao Minh vừa mở cửa phòng định đi vào thì cô thấy Cao Minh đang trao đổi công việc với Ý Hiên, Y Na bước vào chào Ý Hiên, Ý Hiên cũng gật đầu chào lại rồi đi ra ngoài, Cao Minh nhìn Y Na hỏi.
” Em đến đây làm gì ở nhà nghĩ ngơi đi “
Y Na vội vàng đi đến hỏi Cao Minh.
” Anh à công ty đang gặp khó khăn phải không anh, sao anh không nói cho em biết “.
Cao Minh hỏi lại Y Na.
” Sao em biết chuyện đó ?”
” Chuyện đó không quan trọng bây giờ phải tìm cách vượt dậy công ty nó là tâm quyết cả đời của ba mà anh hai “.
Cao Minh dai dai vần thái dương nói.
” Anh đang cố gắng đây thật sự anh rất đau đầu”
Y Na nói với anh trai của mình về những chuyện lúc nãy Nghiêm Lâm nói với cô, Cao Minh nhìn cô hỏi.
” Vậy em quyết định thế nào, anh thấy em vẫn chưa có tình cảm gì vớ cậu ta, nhưng theo anh thì Nghiêm Lâm là một người đàn ông tốt đáng để trao cả cuộc đời, anh sẽ không ép buộc gì em cả tùy thuộc vào quyết định của em thôi “.
Y Na rơi vào vòng suy nghĩ luẩn quẩn kết hôn với Nghiêm Lâm nếu có thể làm bất cứ đều gì giúp đỡ cho gia đình thì cô cũng đồng ý nhưng còn cái thai trong bụng cô thì sao nếu Nghiêm Lâm biết cô mang thai con của người đàn ông khác anh ta sẽ phản ứng như thế nào, Y Na cũng không nỡ làm tổn thương anh ta.
Cô buồn rầu đi về nhà tâm trạng rối bời bắt đầu suy nghĩ tiêu cực cô chỉ toàn gây ra rắc rối cho gia đình bây giờ lại còn mang thai gây thêm phiền phức cho cả gia đình người ta sẽ nhìn cô bằng ánh mắt như thế nào, Y Na đưa tay sờ lên phần bụng vẫn còn phẳng lì của mình, một sinh linh đang từ từ phát triển bên trong cô không đủ can đảm để hủy hoại nó, Y Na bỗng nhiên rơi nước mắt cô khóc nức nở trên xe cô tự trách bản thân mình tại sao lại phải rơi vào những tình huống trớ trêu như vậy.
Cô đang lái xe trên đường bỗng nhiên có một chiếc xe tấp ngang đầu xe cô khiến Y Na thắng gấp, cô chao mày tức giận mở cửa xe đi ra, chủ của chiếc xe bên kia cũng bước ra, đó là Mặc Hàn tại sao đi đâu Y Na cũng đụng độ với hắn người mà cô càng trốn tránh lại càng gặp, Y Na thấy hắn liền vội quay người đi vào xe lại liền bị hắn nắm lấy cánh tay kéo lại, vì hắn mà gặp rất nhiều rắc rối mà đi đâu cũng phải đụng mặt hắn, Y Na tức giận vùng vẫy nói.
” Buông ra sao đi đâu cũng gặp anh hết vậy tôi với anh không còn nợ nần gì nhau nữa cả “.
Mặc Hàn cười đểu nói.
” Em sao vậy gặp lại người tình của mình lại khó chịu đến như vậy à “.
Y Na tức giận dùng tay còn lại tát vào mặt hắn một cái thật mạnh nói.
” Đồ vô sỉ lưu manh đừng bao giờ nói chuyện với tôi bằng giọng điệu đó cút ra cho tôi đi “.
Mặc Hàn càng giữ lấy cô chặt hơn hắn kiềm người cô lại nói.
” Mạnh miệng lắm cái miệng nhỏ của em phải bị trừng phạt một chút mới biết sợ là gì “
Hắn khom người hôn Y Na một cái thật mạnh bạo khiến cho cô đỏ hết cả mặt vì ngại, Y Na tức giận xô hắn thật mạnh ra rồi vội vàng chạy vào trong xe, Mặc Hàn dường như không buông tha cho cô hắn đuổi theo Y Na, cô đang đưa tay định đóng cửa xe lại liền bị hắn giữ lại, Y Na tức giận giằng co với hắn.
” Buông ra mau “.
Mặc Hàn đang định trêu đùa với cô thêm một chút nữa thì tờ giấy khám thai đã đập vào mắt hắn, Mặc Hàn đưa tay lấy tờ giấy ra xem Y Na liền giật lại nhưng không kịp. Hắn nhìn tờ giấy khám thai chân mày bỗng nhiên chao lại vì tên ghi trên tờ giấy là Trương Y Na, cô vội vàng giật lấy tờ giấy lại bỏ lại vào trong rồi nói với hắn.
” Mau tránh ra chỗ khác cho tôi đi “.
Mặc Hàn bỗng nhiên nghiêm túc lại hỏi.
” Em đang mang thai à ?”
Y Na như sắp phát khóc vết thương của cô liên tục bị hắn xé rách xoáy sâu vào bên trong Y Na tức giận nói.
” Có liên quan gì đến anh “.
Mặc Hàn nhìn cô nói.
” Nói cho tôi biết có phải sự thật không ?”
Y Na im lặng không thèm nhìn hắn, Mặc Hàn tức giận quát lớn.
” Nói mau “.
Y Na giật mình cô quay sang nói với hắn.
” Đúng vậy thì sao, nếu như nó là con của anh tôi cũng sẽ không bao giờ yêu anh đâu, tôi sấp kết hôn với hôn phu của mình rồi mong rằng từ nay về sao anh đừng đến quấy rầy tôi thêm lần nào nữa “.
Mặc Hàn như chết lặng với những lời Y Na vừa nói ra, Y Na đưa tay kéo cánh cửa đóng sầm lại rồi lái xe rời đi, để lại Mặc Hàn đứng đó như trời trồng.
Cô lái xe về nhà rồi đi một mạch lên phòng đóng cửa lại rồi ngồi bệt xuống sàn khóc nức nở, tại sao hết lần này đến lần khác cô phải chịu nhiều áp lực nghiệt ngã như thế này.