Quy Nguyên Thụ, Phật Giới chi điệp.
Tại ngay vị trí trung tâm, Dương Tiêu mặc đính cà sa, tóc lọn quăn, kim thân to lớn ngàn trượng phát ra kim quang vạn trượng, phật lực đang không ngừng lớn mạnh kéo kim thân mỗi khắc đều lớn lên.
Tại đây vạn người đang ngồi dưới đất trang nghiêm tĩnh tọa chuyển hóa huyết mạch cùng tu vi lực lượng toàn thân thành phật quả lực lượng
Kỳ dị đó là tại đây mỗi người đều có một mảnh tiểu tịnh thổ thuộc về mình, dường như không thể đi ra khỏi chỗ khác và người khác cũng không thể nhìn thấy mình.
Tựa như một loại siêu cấp ảo giác đem bọn họ giam cầm trong ngu muội.
Chỗ này mỗi ngày họ chỉ được khô thiền 1 giờ, muốn thành đạo quả còn phải mỗi ngày ngâm mình trong khổ hải 3 giờ chịu hết nhục thân thống khổ lại tới vạn xé linh hồn lấy đó để được thăng hoa.
Chờ chịu đủ 3 giờ khổ hải mới được truyền tống tới phật địa tịnh thổ nhận lấy phật quang tẩy luyện, nhân cơ hội này đem toàn thân tu vi đều thoát xác lột bỏ chuyển tu thành phật quả thần tu.
Mỗi một giờ tu luyện ở đây đều đủ cho họ tiến lên một bước vì thần cảnh tu vi tuy rơi xuống nhưng thực lực bạo thăng.
Phật quả không bắt đầu từ nhân cảnh mà bắt đầu từ phật cảnh A La Hán tương đương với thiên thần cấp trong nhân loại.
Do đó chỗ này mỗi người dù bên ngoài tu vi cao thấp khác nhau nhưng tiến vào đây lại có chung khởi điểm không hơn kém nhau chút nào.
Vạn người này, cũng chính là thuần chính huyết mạch Thu gia nhận được “cơ duyên” mà ai nấy đều tự mình bí mật âm thầm chuyển tu
Phật lực của họ mỗi ngày một tăng, tịnh thổ dưới chân thuộc về mình cũng tự lớn ra, phụng hiến lên cho phật quả của Dương Tiêu cũng càng ngày càng lớn.
Tính phụ thuộc càng ngày càng trọng.
Chênh lệch thời gian giữa bên ngoài và Phật Điệp lên tới 5 lần, bên ngoài 1 giờ bên trong 5 giờ
Cho nên mỗi ngày bọn chúng dành một đêm 6 giờ tu luyện chính là đang điên cuồng trầm mình trong khổ hải 20 giờ và tịnh thổ tu luyện 10 giờ.
Có thể nói đây là bọn họ tự cam khổ nhục, tự nguyện trả giá.
Thời gian ngắn ngủi trôi qua 10 ngày, toàn diện Thu gia tu vi mỗi người đều trọn vẹn giảm đi 1 cấp, các nhân cảnh, đều không còn chút tu vi, địa cảnh trở về nhân cảnh, 12 vị bán thần cảnh chỉ còn là nhân cảnh đỉnh, 3 vị thiên thần cảnh trở thành thánh cảnh.
Nhưng sự việc này lại toàn bộ Thu gia im ắng không tiết lộ, lại kỳ dị là bọn họ hiện lại không có ai nhìn ra được tu vi.
………..
Thời gian 10 ngày này Thành Thông Thiên cũng nhiễm nhiên sụt tu vi trở về luyện thể cảnh đỉnh phong, hắn không những không buồn còn vô cùng vui sướng.
Tại Thần Mộc Tông hắn không sợ ai nghi ngờ, 1 ngày dùng trọn thời gian ngâm trong khổ hải, dĩ nhiên đã sớm nhất hoàn thành hóa giải Tục Khí, Nhập Đạo Phật Môn.
Trong thức hải hình thành không gian tịnh thổ rộng gần trăm mét vuông đã trồng vào đây 5 loại phật căn mộc tử vì phật giới góp công đức nhân quả.
Nói về giống cây hiếm lạ thì nhất thiên hạ không ai qua khỏi được Thần Mộc Tông này, 5 loại hạt giống phật hệ này cũng là thứ trân quý nhất của tông.
Bồ Đề Thụ
Ngộ Minh Trúc
Phật Thủ Đằng
Minh Tâm Hoa
Niết Bàn Đào Thụ
Chính là 5 loại đỉnh cấp thiên địa kỳ thụ cấp độ Thiên Bảo.
Thiên bảo này trồng xuống không những giúp cho Phật Giới này sinh cơ phát tỏa, phật thổ cuồng sinh mà còn có thể tăng lên tốc độ tu luyện bản thân rất nhiều.
Đạo quả vừa luyện thành, Thành Thông Thiên đã đem trọn địa giới Phật Thổ trồng kín hết 5 loại cây Thiên bảo này chỉ chừa chỗ hắn ngồi tham thiền.
Tốc độ tăng nhanh khiến hắn say mê trong tu luyện, đắm chìm trong cảm thụ thực lực tăng lên, nhưng mà lúc này một sự việc khiến hắn không thể không dừng lại.
“Tông…tông chủ, sự việc không ổn…”
“Uh…trưởng lão nhóm đâu rồi?” Thành Thông Thiên rất không kiên nhẫn nói
“Thưa, còn…họ còn chưa về!”
Ánh mắt Thành Thông Thiên ánh lên tia sáng đáng sợ làm tên đệ tử này sợ run
“Họ làm gì mà chưa về?”
“Thưa,…7 ngày trước nhóm trưởng lão xuất ngoại tru diệt Dương gia, đến bây giờ còn chưa về”
“Cái gì!!”
Đi 7 ngày chưa về là chuyện thế nào.
Từ chỗ này đến Lạc Quốc bất quá chỉ 1 ngày phi hành, coi như đi đi về về mất 2 ngày, ra tay đồ quốc chuyện đơn giản này đối với bọn họ mà nói quá lắm mất 1 ngày.
Nhưng bây giờ họ đi cái là 7 ngày tức là có 4 ngày bị trễ, chuyện tất nhiên có vấn đề.
Lần này Thành Thông Thiên không phẫn nộ.
Bầu không khí bỗng chốc liền trở nên rét lạnh áp bức đến cực điểm.
Từng sợi phật lực trên người hắn chậm rãi thi phóng sau đó thoát li thân thể mà ra, nhưng kỳ dị là phật lực này không ấm áp tinh khiết mà còn ẩn chứa sự âm u và bén nhọn.
“Rắc…rắc…” không biết âm thanh này phát ra từ đâu chỉ thấy tên đệ tử cách đó 30m bỗng nhiên trợn trắng mắt, sinh cơ chậm rãi băng liệt, linh hồn và thức hải đều biến mất trống không.
“Hừ, to gan lớn mật Dương gia tạp chủng, các ngươi cũng xung vào thành Quỷ Phật của ta đi…”
Ánh mắt Thành Thông Thiên mở ra tia ngoan lệ, sát ý như chất lỏng hòa vào vô tận sát nghiệt hóa thành một dạng phật tính đặc dị mầu xanh thẳm.
Phật tính này vin nhờ vào một viên Phật Quả trong thức hải mà ra, phật quả này chân chính là hạch tâm của Phật Tịnh Thổ là thuộc về Phật Giới.
Phật quả này khiêu động, phật chi tịnh thổ liền hóa thành hư ảnh mở rộng tràn ra ngoại giới trong ngân ngủi liền bao phủ toàn bộ sơn môn Thần Mộc Tông kể cả linh mạch phía dưới, gói gọn đem vào trong tịnh thổ.
Nguyên tòa sơn môn vạn trượng cao này vừa vào tới tịnh thổ liền bị luyện hóa thành một tòa Tiểu Tu Di Sơn, toàn bộ mấy vạn đệ tử bên trong tất cả đều bị luyện hóa thành Sa Di Quỷ Phật.
Tu Di Sơn vốn là một món pháp bảo cường đại chí cực, đặc biệt là bây giờ có thêm một đám Sa Di Quỷ Phật đã luyện hóa thành Tu La Sơn sẽ lại càng thêm đáng sợ.
Thành Thông Thiên sắc lạnh lộ ra một nét cười ghê rợn, nháy mắt liền biến mất tại chỗ.