Tiến lên tầng 2, diễm dẫn 2 người tới 1 phòng ở gần ban công ở lại
“Nè…anh không hiểu..”
“Có gì không hiểu hà…”diễm hỏi lại
“Dư tới 3 phòng, 2 đứa em ở 1 phòng…coi như anh ở 1 phòng đi…tất cả mất 2 phòng…” Thiên xòe ngón tay múp rụp ra tính
Cử chỉ điệu bộ của hắn vừa ngây thơ vừa khả ái, làm 2 cô gái ngệt cái mặt nhìn, vừa buồn cười vừa muốn nhào vo nhéo cái má hắn
“Uhm…vậy thì tại sao..em lại đuổi 3 người khách kia đi…phòng mình để dư thêm 3 cái là thành 5 cái….để làm gì ah…”
“Bộ em muốn ở hết cả 6 phòng sao…..ahhhhh….gì vậy…hiểu ý anh không vậy” chưa nói xong thì 2 người phụ nữ đã không thể nhịn được nữa nhào vô chọn lấy cái má gần mình nhất mà nhéo lấy nhéo để
“Anh không hiểu sao…em là giám đốc,…em không muốn sống chung với khách hàng….từ bây giờ…6 gian này…sẽ là nhà em”
“Mấy bữa em sẽ sai người, đập hết mấy bức tường đi, ghép 6 thành 1…sau đó trang hoàng căn nhà này thành của mình…kể cả cái ban công này nữa, em sẽ nới rộng ra làm vườn hoa,…trồng rau xanh….yyyyyhaaa….đó mới là lý tưởng của em
“Oh…tuyệt….anh thích rồi đó..em thật thông minh..”
Diễm dang đôi tay mũm mĩm, bĩu cái môi hồng làm ra động tác đáng yêu kiêu ngạo làm ra vẻ “ta không thông minh thì còn ai nữa”
“Áaaaaaaa…..”Thiên nhéo cho 1 cái làm 2 má đỏ hồng lên mới thôi làm cô trông càng thêm đáng yêu
“Nhưng mà nè…vậy tức là anh sẽ ở….cùng 1 nhà với em hà…”
Diễm cười lên rạng rỡ.
Làm Thiên cảm giác giống như thiên đường mở lối, hạnh phúc tràn tới quá đột ngột.
Ảo tưởng ở cùng 1 nữ giám đốc xinh đẹp liền hiện lên
Đánh tiếc thiên đường này hơi đặc biệt
Diễm tiếp tục nói ” em trồng rau..tất nhiên phải nuôi mấy con gà…”
Cô vui vẻ chạy ra ban công chỉ chỏ “chỗ này..em sẽ xây 1 cái chuồng gà nhỏ thế này…và…
“Sau đó em sẽ xây thêm 1 cái chuồng thế này ngay bên cạnh…”cô cười lên càng thêm tươi rói tựa như con gà mái vừa ấp nở được quả trứng vàng vậy
“Ủa,..xây làm gì…em định nuôi con gì hà..”
“Không …không nuôi con gì…để cho anh đó..”
“Ah…để cho anh là sao…”Thiên ngây ngô hỏi
“Hihihi…oa..hahhaha…chết …chết mất…”2 người con gái ôm bụng cười nắc nẻ
Thiên ngây ra…hắn nghiệm đi nghiệm lại
“Con gà…chuồng….ahhhhhh……em…được lắm….”trong lúc 2 nữ nhân cười rụng rời, hoàn toàn mất sức phản kháng. hắn xông vào chọc lét 2 cô gái lăn lộn trên giường, gối chiếu đều bị lật tung lên.
Thế giới này là vậy đó, có khi con gái họ không cho bất kỳ 2 người đàn ông nào chạm vào, kín đáo đến mức con ruồi đực cũng phải khóc ròng.
Nhưng khi gặp đúng người con trai, họ lại không chút ngại ngùng lăn lộn với hắn suốt cả buổi trên giường, đến cả ngực cũng bị hắn bóp mấy lần nhưng không hề quan tâm.
Tuy rằng có chút nghịch lý
Nhưng sự đời vô thường, có nhiều chuyện ngay cả kể ra cũng rất khó tin, nhưng ngày ngày vẫn diễn ra đó
Bởi tại sao, giữa người và người vẫn có những sự ưu tiên thiên vị rất rõ ràng, chính vậy mới có những thú vị mà vô số người khác biệt nhau gọi là …phước
Kẻ có phước hưởng không hết
Kẻ không phước thì chỉ có mà suốt ngày ganh tỵ mà thôi
Cũng từ đó mà phân ra thiện ác trong nhân tâm.
Thiên địa sinh ra con người giống như một cầu vòng 7 sắc vậy. Đa dạng và phân cấp lớn nhỏ, tốt xấu đa dạng đủ loại. Tất cả xắp chung vào 1 chỗ. Rồi từ đó lại tiếp tục phân hóa ra mà sinh ra vô số con người thiện ác phân cấp rõ ràng, đầy đủ không thiếu cái gì.
Cũng từ đó mà sinh ra những cô gái tốt như diễm, như mai hoặc như Thiên. Nhưng lại cũng sinh ra kẻ dở tốt dở ác như trương phi long và kẻ cùng hung thú vật như trương khánh lỗi.
Nhưng sự đời không tuyệt đối, thiện nhân thì thường hưởng phúc cuối đời
ác nhân lại có khắc tinh. Giống như côn trùng sẽ có thiên địch vậy. Có ác nhân thì sẽ có anh hùng.
Cho nên dù là trái đất này bao la, nhưng 2 kẻ thiên địch như Thiên và khánh lỗi vẫn không cách nào tránh khỏi đối đầu nhau
Đây không phải Thiên ý mà là nhân tâm
Nhưng thế gian lại không thể không có kẻ ác, tại vì nếu không có kẻ ác thì sẽ không có người thiện. Hay nói chính xác hơn là không có giới hạn của thiện ác nữa
Nhưng trời sinh cỏ thì phải sinh trâu bò ăn bớt, trâu bò nhiều thì phải sinh hổ báo giết bớt. Hổ báo nhiều thì lại có con người.
Cái gì nhiều quá cũng không tốt hết, đó là môi trường tự nhiên tự cân bằng cho nhau
Đáng tiếc trong tự nhiên, con người bây giờ đã quá nhiều. Đó chính là nguyên nhân đảo loạn tự nhiên, từ đó mà kẻ ác lúc nào cũng nhiều hơn người thiện.
Chớ xem thường. Dù 1 người thiện lương tâm như bồ tát. Nhưng khó nói được tội ác của họ có bao nhiêu.
Chỉ khác nhau là thiện ác tại tâm. Con người tự đặt ra 1 chân lý rồi xem đó là thiện sau đó ai nghich lại chân lý thì là ác.
Tuy nhiên đó chỉ là cách nhìn khách quan của mình mà thôi.
Ví như việc sát sinh bên phật giáo hay nói. Kẻ giết heo, cá…. là ác…..nhưng mà…họ là người nuôi nên con heo…họ bỏ công sức và của cải bằng giá để đổi lại sinh mạng con heo…họ giết nó làm thịt…
chân chính thì đó là 1 sự trao đổi ngang giá…chứ không liên quan gì đến 2 chữ thiện ác cả….ngược lại phù hợp với 2 chữ nhân – quả hơn
Bên thiên chúa giáo chỉ thờ chúa không thờ tổ tiên, nếu là giáo dân họ quan niệm đó là đúng….đó là thiện
Người ngoài nhìn vào lại nói họ là bất hiếu…là ác
Bên phật giáo. Lấy nhân quả làm đầu…từ bi làm gốc…không gây nghiệt..không sát sanh.
Đó là chân tâm trong mọi đạo đức mà con người dễ nhìn thấy nhất cho nên
Đó là chân thiện
Nhưng sự từ bi đó chính là đã phá vỡ sự cân bằng tự nhiên.
Nếu có vô số tín đồ phật giáo chỉ nuôi mà không giết, người người nuôi súc vật sẽ không có cơm ăn
Rừng vẫn bị phá, mà thú vật lại nhan nhản như cào cào, không có cây để ăn
Con người chết đi lại phải đầu thai làm súc sinh. Súc sinh được sinh ra mà không có ăn lại đau khổ chết đi
Đó lại là chân ác.
Người ta nói sự đời vô tuyệt đối là đúng, kể cả bất kỳ 1 giáo lý đạo giáo nào cũng vậy.cũng sẽ không có tuyệt đối
Nhưng con người muốn sống không muốn chết, sống thì phải sinh sản, phải giết thịt…họ sinh ra là để sinh tồn và như vậy sẽ không có cách nào bảo vệ được cân bằng tự nhiên.
Mỗi ngày xả ra bao nhiêu khí cacbonnic, xả ra bao nhiêu khói bụi, khai thác bao nhiêu khoáng sản, chặt đi bao nhiêu cây, phá đi bao nhiêu sinh thái tự nhiên….
Đó mới là chân ác…ác là ác với môi trường, ác với đất mẹ…ác với tự nhiên
Bản thân mỗi con người sinh ra đã là 1 mầm của cái ác rồi, chỉ là nhân tâm con người không nhìn ra mà thôi
Đạo giáo nào cũng chỉ nhìn ở nhân tâm, không nhìn ra loại đạo lý đơn giản này
Trời đất này không phải chỉ có con người và muôn thú là biết sống biết chết, biết hạnh phúc, biết khổ đau
Vẫn còn rất nhiều thứ vô hình vẫn ngày ngày chết đi trong đau khổ, bị dằn vặt mà không có 1 ai tỏ lòng biết ơn hay nhớ tới.
Có ai đã từng hỏi. “Cỏ cây có sống và có linh hồn hay không” chưa
Vậy để ta trả lời nhé
Người có sống không ,có linh hồn không ?
Có!
Vậy chết thì sao?…
“Thối rữa”
Xúc vật có sống, có linh hôn hay không ?
“Có..
“Vậy nó chết đi…nó ra sao?
“Thối rữa..
Vậy thực vật khi chết đi có thối rữa hay không
“Tất nhiên là có..
Vậy hỏi ngược lại…cái cây có sống có linh hồn hay không ?
Con người lúc sinh ra vô tri, nhưng sống càng lâu sẽ càng thông minh hiểu biết…vậy con người có sinh mạng
Vậy cái cây lúc mới trồng cũng vậy, cũng vô tri…nhưng có ai dám nói khi trồng lâu thật lâu thì nó không có nhận thức..
Vậy nó có sinh mạng hay không
Dù là người, súc vật hay cây, Tất cả đều cùng 1 bản chất, chỉ khác là giống nòi và nhận thức con người mà thôi
Chân lý thiện ác chính là 1 sự tồn tại mà muôn đời con người cũng phân tích không hết được. Lại càng không bao giờ có được câu trả lời hoàn thiện cả.
Chính vì loại chân thiện này, mà kiếp trước Thiên đã thành 1 vị chí tôn trẻ nhất trong vũ trụ.
Tại vì hắn cưu mang cho vô vàn sinh linh, tạo ra 1 con đường cho vạn yêu sinh tồn, đảm bảo lấy sinh mạng của vô vàn sinh linh. Từ đó Công đức vô lượng mà thành chí tôn.
Tựa như phật tổ đã tạo phật giới mà thành phật tổ chí tôn
Tiên giới có hồng quân lão tổ thần bí tạo dựng tiên giới mà thành tổ
Ma giới có ma ha vô lượng thần
Còn hắn lại là vạn mộc yêu tôn, chí tôn sáng tạo yêu giới.
Đến bây giờ, đạo quả của hắn vẫn là chí tôn..chưa từng mất đi.
Chỉ khác là lực lượng bị tụt giảm vô số lần mà thôi, nhưng trong vũ trụ hắn vẫn là vị chí tôn thứ 9 trong cửu thiên.
Tuy rằng cửu giới thần bí mới chỉ lộ diện ra 8 giới, tức là mới có: phật, tiên,ma, quỷ, khí, đan, thần, yêu. 8 giới là ai ai đều biết ra. Vẫn còn 1 giới cực kỳ thần bí chưa lộ diện.
Chỉ có 8 vị chí tôn là mơ hồ cảm nhận được sự tồn tại của giới đó, nhưng không cách nào tìm ra.
Mấy ngàn năm qua vô số thám hiểm giả phi hành không gian để tìm giới thứ 9 thần bí này nhưng đều không có kết quả.
Nhưng sự đời vô thường. 1 vị chí tôn vừa sinh ra này sau khi chết đi trọng sinh lại không chừng sẽ là người duy nhất khám phá ra cũng nên.
Đó là lý do tại sao nơi mà hắn trọng sinh lại không cảm ứng được thần giới, tiên giới yêu giới, phật giới thậm chí quỷ giới…
8 vị chí tôn ai nấy đều muốn vạn mộc yêu tôn chết đi ,cũng mơ hồ biết hắn còn sống nhưng cũng vô pháp tìm ra…
Đây là 1 đại cơ duyên cũng là 1 may mắn mà Thiên được đền bù do “gặp tử nạn không chết tất có hậu phúc” đó là hậu phúc của hắn mà những chương sẽ gặp gỡ.