Hắc Ám Vinh Quang

Chương 13: Hogwarts Và Lễ Phân Loại



Bước chân chậm rãi rơi xuống nền đất lạnh lẽo, người gác cổng khổng lồ đang đi phía trước cùng với đoàn người theo sau. Ở một khúc rẽ, Asher tách khỏi đoàn người.

“Điện hạ, tôi xin phép.”

Chào tạm biệt nhóm nhỏ tuổi, Asher dẫn đầu nhóm người mang trang phục màu xanh lục rời đi. Người gác cổng khổng lồ dẫn đám học sinh nhỏ năm nhất qua những khúc cua gập ghềnh, khó khăn lắm tất cả mới tới được phía hồ nước rộng lớn.

“Một thuyền bốn người! Nhanh chân lên!”

Nott, Zabini, Parkinson, Greengrass một thuyền còn Harry và Draco chung thuyền với hai học sinh khác. Con thuyền nhỏ lênh đênh trên mặt hồ nước rộng lớn, những ánh đèn nhỏ được treo chung cùng với mỗi chiếc thuyền thật giống như các chú đom đóm đang bay lượn xung quanh.

Chiếc thuyền dừng hẳn bên kia mặt hồ nước, từng tốp học sinh bắt đầu bước xuống. Người gác cổng lần nữa dẫn bọn họ đi một quãng đường rồi dừng lại trước cánh cửa rộng lớn.

*Cạnh*

Cánh cửa được mở ra, một người phụ nữ áo choàng xanh cùng chiếc đèn màu ấm trên tay xuất hiện bên trong.

“Giáo sư McGonagall, tôi đưa bọn trẻ đến rồi.”

Minerva McGonagall liếc sơ qua đám hài tử, hài lòng gật đầu một cái, mỉm cười:

“Cảm ơn anh nhiều lắm Hagrid, anh vất vả rồi.”

Người gác cổng khổng lồ chất phác gãi gãi đầu, ông cười cười:

“Không vất vả, không vất vả, đây là vinh hạnh của tôi. Vậy tôi đi trước nhé.”

Giáo sư McGonagall gật đầu.

Người gác cổng khổng lồ chào bà rồi rời đi.

McGonagall mở toang cửa. Sảnh đợi rộng lớn có thể rinh nguyên một căn nhà Muggle bỏ vào. Các vách tường được chiếu sáng bằng những bó đuốc to, trên trần nhà của lâu đài cao vòi vọi và chiếc cầu thang đẹp lộng lẫy trên các tầng lầu.

Các năm nhất theo giáo sư McGonagall băng qua tầng một lâu đài toàn đá phiến. Đi đường có thể nghe âm âm tiếng của hàng trăm giọng nói vang sau cánh cửa bên phải – có lẽ cả trường đang tập trung đâu đây. Nhưng giáo sư McGonagall lại đưa đám năm nhất vào một căn phòng nhỏ trống rỗng ở cuối hành lang. Chúng đứng túm vào nhau, nghểnh cổ ngóng chờ một cách hồi hộp lo âu.

McGonagall nghiêm túc nhìn đám hài tử nhỏ, bà cất lời:

“Hoan nghênh các trò đến với Hogwarts. Tiệc khai giảng sẽ bắt đầu, nhưng trước khi các trò vào lễ đường ngồi thì, đầu tiên các trò cần phải xác định học viện của mình sẽ vào. Phân loại là nghi thức phân loại bậc nhất, bởi vì trong lúc các trò học ở đây, học viện tựa như nhà của các trò. Các trò phải học cùng các bạn trong học viện của mình, cùng nghỉ ngơi ở ký túc xá, cùng nhau trải qua thời gian sau buổi học ở phòng sinh hoạt. Bốn học viện phân biệt là: Gryffindor, Hufflepuff, Ravenclaw và Slytherin. Mỗi học viện đều có lịch sử vinh quang của chính mình, đều đào tạo ra những nam nữ phù thủy kiệt xuất. Các trò trong lúc học ở Hogwarts, những biểu hiện xuất sắc sẽ cộng điểm cho nhà mình, mà vi phạm sẽ bị trừ điểm. Cuối năm, học viện nào có điểm cao nhất sẽ đoạt được cúp nhà, đây là vinh dự rất cao. Ta hy vọng các trò dù được phân vào học viện nào cũng đều làm vẻ vang cho học viện nhà mình. Hiểu rồi chứ?”

“Hiểu rồi ạ.” Âm thanh non nớt đồng loạt vang lên.

Giáo sư McGonagall nhìn đám nhóc quần áo không chỉnh tề:

“Lễ phân viện sẽ diễn ra trong vài phút nữa, trước mặt toàn thể giáo viên và học sinh toàn trường. Ta đề nghị các trò sửa soạn lại một chút trong khi đợi lễ phân loại.”

Dứt lời, giáo sư McGonagall mở cửa bước vào trong căn phòng phía sau. Giáo sư vừa đi, bên phía đám nhóc náo nhiệt lên.

“Mình nghe nói năm nay Herry Potter cũng đến Hogwarts.” Mở đầu câu chuyện là một thằng nhỏ mái tóc màu đỏ với những vết tàn nhan trên mặt.

“Đứa trẻ đại nạn không chết sao? Thật à?” Bọn trẻ cũng nhanh chóng bắt lấy nó làm chủ đề.

“Thật muốn nhìn thấy cậu bé ‘Cứu Thế Chủ’ a! Mình hay nghe mẹ nói, cậu ta rất lợi hại!”

“Các cậu nghĩ Cứu Thế Chủ sẽ vào nhà nào!” Mộ đứa nhỏ trong đám tân sinh hỏi.

“Tất nhiên là phải vào Gryffindor rồi! Ba mẹ cậu ấy đều là một Gryffindor tài giỏi! Và mọi người đều biết cậu ấy đánh bại Kẻ – mà – ai – cũng – biết – là – ai – đó mà.” Giọng của đứa nhóc sùng bái Gryffindor nào đó vang lên.

Harry cùng những người khác đứng phía sau chẳng mảy may quan tâm đến mấy lời bàn tán vô vị. Ánh mắt của Herry Potter cùng Ron Weasley từ đầu tới cuối khi thấy bọn họ đều không rời, Ron Weasley dùng đôi căm phẫn nhìn về phía họ, Draco ánh mắt khinh thường liếc cậu ta không thôi.

“Một kẻ không quản tốt cái miệng thì dù cho xử lý bao nhiêu lần cũng như vậy.” Giọng của Theodore vang lên.

“Ngu ngốc hướng Dumbledore thì toàn như thế.” Daphne phất cây quạt tay, che đi nửa khuôn mặt.

Giáo sư McGonagall quay trở lại.

“Bây giờ các trò xếp thành hai hàng và theo ta.”

Nói rồi, giáo sư McGonagall quay lưng đi về phía trước.

Bọn hài tử lo lắng thì lo lắng, nhưng vẫn nhanh chóng xếp thành hai hàng rồi từng bước theo sau, tiến vào lễ đường.

Trong lễ đường được bày biện bốn chiếc bàn dài, trên bàn có đủ loại thức ăn ngon miệng đã bày biện sẵn. Còn phía trên đầu mỗi bàn sẽ có lá cờ đại biểu cho mỗi học viện. Trên trần thì treo khắp các ngọn nến lơ lửng chiếu sáng. Các học sinh năm trên đã sớm có mặt ở chỗ ngồi, đang cười đùa vui vẻ chờ đợi.

Ở cuối sảnh, còn có một dãy bàn khác dành cho các giáo sư. Albus Dumbledore vận một bộ đồ màu tím in hình ngôi sao đầy trên áo, híp đôi mắt hiền từ cười với các học sinh.

“Dừng lại.”

Giáo sư McGonagall lên bục cao, đặt lên ghế một cái mũ phù thủy đỉnh nhọn, rồi quay sang nhìn xuống đám nhóc nhỏ bên dưới, trên tay đang cầm một cuộc giấy.

“Được rồi, bây giờ chúng ta….” Giáo sư McGonagall đang định nói thì có một giọng chen vào.

“Khoang! Khoang! Minerva! Ta còn chưa hát mà!” Chiếc mũ giãy dụa, vành mũ nứt ra một cái khe như miệng.

“Xin lỗi mũ phân loại. Được rồi, xin mời.” Giáo sư McGonagall nói.

Chiếc mũ phân loại được đặt trên cao cất giọng hát lên:

“Ờ này ta dẫu không xinh,

Nhưng mà chớ xét ngoại hình.

Xét về thông minh, sắc xảo.

Đố mũ nào qua mặt ta!

Các người cứ đội mũ hoa

Mũ cối, mũ nồi tuỳ thích

Không sao, ta đây chấp hết

Mũ ta: phân loại Hogwarts

Những điều giấu chẳng nói ra

Ta đọc được từ trong óc

Hãy chải đầu và vuốc tóc

Đặt lên, ta nói cho nghe

Người nào vô Gryffindor,

Cái lò luyện trang dũng cảm

Trung thành, bất khuất.

Người nào vô Hufflepuff,

Nơi đào tạo kẻ kiêng trung

Khó khăn chẳng khiến ngại ngùng

Đáng tin, đúng người chín trực.

Ai vào Ravenclaw được,

Nơi đào luyện trí tinh nhanh?

Vừa ham học lại chân thành.

Hoặc Slytherin cũng thế,

Dạy cho ta đa mưu túc trí

Làm sai miễn đạt mục tiêu.

Hãy đội lên! Hãy đội nào!

Đừng sợ sệt, nghe ta nói!

Nghe ta nói, ta phân loại!

Ngươi là ai, ở nhà nào.

Hãy bình tĩnh, đội lên nào.

Trong vành nón như tay ấm.”

Giọng hát ồm ồm khó nghe của nó như phá rách màng tai của mọi người, khiến ai nấy đều nhíu mày cau mặt.

Cũng may là bài hát đã rất nhanh kết thúc, nếu không bọn nhóc có thể sẽ khóc òa lên mất.

“Bây giờ ta gọi tên thì người đó bước lên, ngồi xuống đây.” Giáo sư McGonagall mở cuộn giấy da dê ra.

“Vậy thì, Hannah Abott.”

Một cô bé với đôi má hồng hồng và đôi bím tóc vàng hoe bước ra khỏi hàng tân sinh, cô bé bước lên bục và ngồi xuống chiếc ghế. Giáo sư McGonagall đội chiếc mũ lên đầu cô bé.

“Hufflepuff!”

“Neville Longbottom.”

Là một trong hai vị ‘Cứu Thế Chủ’ có tiếng tăm lừng danh.

“Gryffindor!”

“Theodore Nott.”

Hậu nhân của một gia tộc Tử Thần Thực Tử.

“Slytherin!”

“Hermione Granger.”

Một phù thủy lai Muggle. Harry ngẩn đầu nhìn cô nàng đang ngồi trên bục cao kia. Đời trước chính cô nàng này là máu chốt trong đội quân của Dumbledore, Hội Phượng Hoàng.

“Gryffindor!”

“Blaise Zabini.”

Thiếu gia phong lưu nhà Zabini.

“Slytherin!”

“Pansy Parkinson.”

Cô tiểu thư cao quý của nhà Parkinson.

“Slytherin.”

“Daphne Greengrass.”

Cô con gái cả của nhà Greengrasss.

“Slytherin!”

“Ron Weasley.”

Tên tiểu tử út tóc đỏ của nhà Weasley.

“Gryffindor!”

“Draco Malfoy.

Một dòng họ quen thuộc trong giới phù thủy. Đám người của nhà Slytherin dõi mắt hướng nhìn, một cậu bé có mái tóc bạch kim bước ra khỏi hàng, sống lưng thẳng tắp cùng lễ nghi không thể bắt bẻ bước lên trên bục cao.

Đây chính là tiểu quý tử hoàng kim khổng tước của nhà Malfoy.

Và không ngoài suy nghĩ của mọi người, mũ phân loại không hề chần chừ thốt lên.

“Slytherin!”

“Herry Potter.”

Cả đại sảnh một hồi im lặng, tựa như chưa ý thức được cái tên mà giáo sư vừa đọc lên. Ngay sau đó đại sảnh bùng nổ.

“Là Herry Potter đó!”

“Đứa trẻ đại nạn không chết!”

“Cứu Thế Chủ lừng danh! “

“Người đã đánh bại Kẻ – mà – ai – cũng – biết – là – ai – đó!”

Từng lời nói vang lên khắp đại sảnh đường, mọi ánh đều đổ dồn về phía Herry Potter đang bước lên bục cao. Cậu ta ngồi lên chiếc ghế đã được đặt sẵn trước đó, không biết cậu ta cùng mũ phân loại đã nói cái gi nhưng rất lâu vẫn chưa thấy kết quả.

“Mũ phân loại, thật lâu nha.”

Một câu cảm thán cũng như một câu thông báo cho chiếc mũ phân loại, giọng của Dumbledore vang lên.

“Gryffindor!”

Mũ phân loại cuối cùng cũng cho ra kết quả, cả đại sảnh vỡ oà lên. Dãy bàn nhà Gryffindor bùng nổ! Đám học sinh như không chú ý hình tượng mà hét lên vang dội cả đại sảnh.

Quả không hổ là các Gryffindor! Một màng này làm tất cả học sinh lẫn giáo sư đều thấy.

——————

1882 từ

11/02/2022


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.