Kêt thúc bữa tối trong sự ngỡ ngàng và kinh hãi của tất cả học sinh ở đại sảnh thì cuối buổi tiệc khai giảng năm học mới cũng xong. Từng tốp học sinh năm nhất theo đàn anh năm trên đi về phía ký túc xá nhà mình. Harry dẫn đầu học sinh năm nhất, theo trước dẫn lối không ai khác chính là Asher.
Băng qua một quãng đường thì cuối cùng tất cả cũng dừng lại ở trước cảnh cửa đá được điêu khắc vô cùng tinh xảo, những con rắn như thật sự sống uốn lượn xung quanh. Asher đọc mật khẩu, cánh cửa đá mở ra. Bước vào, đã thấy sẵn các năm trên đứng theo từng năm phân bố ở mỗi gốc phòng sinh hoạt chung. Điều khiến không ít người ngạc nhiên là, vị viện trưởng – Severus Snape thế nhưng lại đến sớm. Thông lệ thường năm, khi tất cả từ năm nhất tới năm bảy tập chung đủ thì viện trưởng mới tiến vào nhưng năm nay lại thật khác biệt.
Đôi mắt đen thuần túy của Severus Snape đảo quanh một lượt đám tiểu xà năm nhất, dừng lại nơi Harry đang đứng kế bên chính là những ‘kỵ sĩ’ mà cậu đã lựa chọn. Nhận thấy ánh mắt đang nhìn về phía mình, Harry ngẩn đầu lên một chút thấy được người kia đang nhìn, trao cho ông nụ cười nhạt rồi hạ xuống.
Không làm phí phạm thời gian, vì Severus Snape biết tiếp đó sẽ có một chuyên mục ‘đặc biệt’ sắp xảy ra. Ông đặt tay về phía sau, đôi mắt đen thuần túy như những viên đá quý, lạnh lùng nhìn các tiểu xà năm nhất.
“Ta, Severus Snape… Nếu không có gì ngoài ý muốn, sẽ là viện trưởng trong bảy năm tương lai của các trò… Là viện trưởng, ta hoan nghênh các trò gia nhập nhà Slytherin. Slytherin là nhà tốt nhất Hogwarts, tự nhiên…học trò Slytherin cũng sẽ là ưu tú nhất!…..”
Bài phát biểu mang theo một cổ khí thế đè ép không ngoài dự liệu vẫn luôn phát huy công dụng của nó đến mức cực hạn, lại thêm gương mặt âm trầm như quỷ Tu La của Snape, thành công đã dọa cho các tiểu xà năm nhất một trận khiếp sự không thôi.
Các năm trên đứng cách xa với tiểu xà năm nhất nhưng không ít nhiều cũng bị ảnh hưởng từ khí thế dọa người của Snape, liếc nhìn những khuôn mặt như muốn khóc mà không được của mấy đứa nhỏ trong lòng bọn họ dâng lên cảm giác hơn người.
Phải biết, vị viện trưởng này của bọn họ rất thích bắt nạt những đứa nhỏ mới nhập học, bởi chúng vẫn còn sự ngây ngô lẫn ngây thơ và điều thiết thực hơn thì, rất dễ bị dụ. Vâng, không nghe lầm đâu, rất dễ bị dụ! [ Đừng đọc lộn thành rất dễ bị đ* nhá =)) ] Chính là, những lời răn đe, dọa nạt của Snape khiến không ít người khắc sâu vào người, tạo thành bóng ma tâm lý.
Có điều, vì sao năm nay lại không ác liệt bằng những năm trước? Hay nói đúng hơn, viện trưởng à, ngài đang làm gì vậy? Sao lại nhẹ nhàng như thế?
Nghĩ thế, các năm trên khỏi buồn rầu khi vị viện trưởng làm tan nát trái tim của bọn họ.
Trong lúc các năm trên đang thương xót cho số phận ‘con ghẻ’ của mình thì vị Xà Vương Bệ Hạ đã kết thúc bài phát biểu. Ông nhìn biểu hiện của đám tiểu xà năm nhất trong người không khỏi vui vẻ. Lúc nảy, khi còn ở bữa tiệc khai giảng, Dumbledore đã không hề giữ hình tượng của mình mà đặt đôi mắt soi mói lên dãy bàn Slytherin và hơn hết chính là đặt lên người Harry. Ông có thể chắc chắn một điều, cụ ta đang suy nghĩ cái kế hoạch quỷ quái nào đó. Sự thật chứng minh, từ đầu buổi tới cuối buổi cụ ta vẫn luôn hay hỏi ông về người nọ.
Là một gián điệp hai mang, Severus Snape thừa biết Dumbledore rất tin tưởng ông và cụ ta tin rằng mọi sự sắp xếp của cụ luôn không thể nào thay đổi được. Nếu điều đó nằm ở một diễn biến khác, khi Harry mang họ Potter thì có lẽ tất cả sự sắp xếp của cụ ta sẽ thành công. Nhưng, hiện tại nó không phải là cái diễn biến kia, cụ ta đã sai lầm khi đặt chủ đích của mình lên kẻ thừa kế bóng tối.
Đôi mắt đen thuần tuý nhìn xuống phía cuối hàng của đám xà năm nhất, Harry đang an nghỉ trên chiếc ghế dài gần đó. Xung quanh cậu được bao bọc bởi những ‘kỵ sĩ’ của minh, sẽ chẳng có nguy hiểm nào lọt qua khỏi hàng rào phòng thủ ấy cả.
“Tiếp theo là phân của trò, Marcus Flint.”
Giọng nói trầm thấp như nhẹ nhàng vang lên. Xoay người rời đi, hắc bào theo từng bước chân không ngừng xoay tròn, phấp phới phía sau.
Tiếng bước chân *cộp cộp* không còn nghe thấy nữa, người lúc nảy được vị Xà Vương Bệ Hạ nhắc bước ra khỏi nhóm năm sáu.
“Theo thường lệ, bắt đầu Thủ tịch chiến. Đầu tiên là năm bảy.”
Theo sau lời nói là trận chiến chọn ra vị trí Thủ tịch của từng năm học.
Quy tắc của Slytherin, mỗi năm phải có người dẫn đầu chịu toàn bộ trách nhiệm đối với năm đó. Thủ tịch năm không phải là một cái danh chỉ để trưng bày, việc lựa chọn không phải là một điều dễ dàng, tất cả đều qua một quá trình. Chính là chiến đấu, kẻ cuối cùng còn đứng trên sàn đấu chính là người nắm giữ chức Thủ tịch của năm.
Những trận đấu không kéo quá lâu, thời gian cho phép của mỗi trận chỉ có ba mươi phút. Nếu trong khoảng thời gian đó mà vẫn không thể nào tìm ra được người nắm giữ chức vị Thủ tịch năm thì Thủ Tịch Nhà sẽ là người chủ trì, phán xem người nào có thể giữ được chức.
Một điều rất dễ dàng nhận thấy rằng Thủ tịch năm và Thủ Tịch Nhà khác biệt như thế nào. Thủ tịch năm chỉ nắm giữ quyền điều hành năm mà mình đang học, còn Thủ Tịch Nhà lại nắm giữ toàn bộ quyền điều hành trong Slytherin. Kẻ được tôn lên làm người đứng đầu không phải chỉ riêng sức mạnh là thôi xong mà cần phải có trí tuệ, đầu óc cũng phải linh hoạt, nhạy bén trong mỗi tình cảnh.
Thủ Tịch Nhà là vua, Thủ tịch năm là kỵ sĩ và thành viên của Slytherin chính là con dân! Đó chính là sự thiết lập của xã hội thu nhỏ!
——————
Lúc nảy đang viết lỡ tay ấn nhầm đăng =))
1190 từ
11/02/2022