Hạnh Phúc Của Em

Chương 38: NGĂN CẢN (2)



Ra về, nghe bác sĩ nói xong, phu nhân càng thêm lo lắng. Đúng thật là Liễu TRinh đang có thai, bà không thể vì nhưng chuyện trước kia mà làm tổn thương đến cô và cháu nội mình được

– mẹ thấy chứ, tôi không ngờ nhà họ Khải các người lại đối xử tệ bạc với mẹ con tôi như vậy (trình độ diễn của cô ngày càng cao tay)

– …. từ nay ta sẽ cố mà bù đắp cho con (phu nhân thở dài)

– chỉ mình mẹ thôi à? tất cả người trong nhà đều phải vậy, nếu lỡ như nhà vắng mẹ, những người còn lại thì sao?

Phu nhân đành gật đầu chấp nhận, miễn là sức khỏe cô bình thường, tinh thần thư thái là bà an lòng rồi

———————————————————————————————————————–

Về đến nhà, chưa kịp nghĩ ngơi, phu nhân đã gọi cho Hoàng Ân mặc dù biết hôm nay hắn và chủ tịch có cuộc họp quan trọng

– xong việc phải về gấp, mẹ có chuyện muốn bàn với con (gấp gáp)

– nếu là vì cô ấy thì mẹ khỏi cần nói, mẹ tự giải quyết (cúp máy)

– ngay cả mẹ mà anh ấy không xem ra gì thì con có là hạt cát gì trong mắt! (nói giọng đanh chua) mà còn nữa, hình như Hoàng Ân và Sa Sa đang có gian tình với nhau, mẹ biết chứ?

– đừng nghĩ quẩn… ! 

– không ai chủ động lấy quần áo của chồng người khác mang về phòng mình để ngắm cả.. tôi nói 1 mong mẹ hiểu 10 

Lòng phu nhân nóng như lữa đốt, bà không hy vọng cháu bà sau này phải xa lìa cha mẹ nó

————————————————————————————————————————-

Ở khách sạn, Sa Sa đang chăm chỉ tưới hoa, nhặt cỏ. Chiếc nón vành lớn che đi khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trong cái nắng oi bức này. Cô say sưa với công việc này 1 cách lạ thường, mọi người ai nấy đều ngắm nhìn cô qua khung kính của khách sạn: cô gái kia sao mà xinh xắn thế!

– ngỡ sẽ không gặp lại… (tiếng nói cất lên từ phía sau)

– ối… (Sa Sa nhăn mặt vì bị giật mình) 

– hahah.. nhìn xem, giật mình thôi mà cũng đáng yêu nữa nè, ghen tỵ thật (Chí Dĩnh nói những lời chọc ghẹo Sa Sa)

Sa Sa làm bộ mặt nũng nịu, giống như đang giận người yêu vậy

– anh làm tôi bất ngờ đó…

– cô nghĩ là ai sau lưng? là Hoàng Ân? haha…(khoanh tay trước ngực cười sảng khoái)

Nhắc đến tên người ấy, mặt cô thoáng chút buồn, cô không nghĩ Chí Dĩnh lại biết đến người này. Mà cũng phải, tập đoàn Khải gia lớn thế, ai lại chưa từng nghe danh tiếng. Đáng buồn hơn, cô bé ngây thơ này không biết rằng chuyện gì tồi tệ sắp xảy ra với cô

– xin lỗi… (hạ giọng) tôi không nghĩ nói ra những lời này khiến cô không vui (nghiêm túc trở lại)

– à không, không sao… chắc do đứng nảy giờ dưới nắng nên tôi có vẻ hơi mệt


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.