Kể từ lúc Sa Sa về nhà sau khi sinh, Hoàng Ân thay đổi dường như 180 độ. Lúc nào hắn cũng dành thời gian cho con. Sáng hay trưa thậm chí chiều tối, công việc dù có ngập đầu thì hắn chỉ cần về nhìn ngắm con, ôm con rồi đi ngay cho đở nhớ. Sa Sa tuy vượt cạn 1 lần nhưng tận 3 đứa nhỏ, cô nhanh chóng lấy lại vóc dáng thon gọn mềm mại
Cô chăm sóc những đứa nhỏ vô cùng thoải mái, vì đã có bà nội, vú nuôi bên cạnh. Phu nhân từ khi có cháu trở nên bận rộn hẳn ra, nhưng bà lại lấy làm vui sướng
– Khải Hoàng Túc, Khải Hoàng Từ, Khải Thy Song – ba cái tên này do cha các con đặt cho, các con mau ăn chóng lớn nha, nội thương các con vô cùng
Bà suýt soa từng cháu một. Cảm kích ông trời đã không phụ lòng cầu mong của bà
——————————————————————————————————————————–
Thấm thoát thời gian trôi nhanh cũng gần 5 năm. Khải gia bây giờ tràn ngập tiếng cười trẻ thơ, ngày đêm sáng chiều khiến ai nấy đều thêm phần vất vả
– Hoàng Túc, Hoàng Từ ! 2 đứa con thôi ngay không? (Hoàng Ân tức giận khi thấy 2 đứa nhỏ suốt ngày đu bám theo Sa Sa, không để cô có thời gian riêng của mình)
– chúng con muốn đi chơi với mẹ (hai đứa mếu máo đứng góc tường)
– hai đứa cứ như vậy, không tỏ ra mình là nam tử hán thì tháng sau, cha chắc chắn cho 2 đứa đi du học, không thể nào để ở nhà, các con ngày càng lộng hành
– tại sao (Hoàng Túc – con trai lớn nói) đúng đó (Hoàng Từ – con trai giữa đáp) còn em Thy Song thì sao? em ấy cũng đi theo mẹ kìa
– phụ nữ là để yêu thương (Hoàng Ân gọi Thy Song – bé út lại rồi bế trên tay) các con không biết thương hoa tiếc ngọc thì làm sao cha để các con ở đây
– cha con các người thôi đi, suốt ngày cãi nhau (Sa Sa đi từ trên lầu xuống)
– mẹ nhìn kìa (hai đứa con trai chạy đến ôm chân Sa Sa) cha đòi cho chúng con đi du học, Túc với Từ sắp phải xa mẹ
– anh nói với con vậy à? em không đồng tình (Sa Sa nghiêm mặc)
– ý… (lơ đi) Thy Song đói rồi à? Vậy giờ cha đưa con đi ăn nha
Con bé phối hợp rất hài hòa, gật đầu lia lịa. Thế là hai người bọn họ tẩu thoát, Hoàng Ân lại còn nắm tay dắt theo Sa Sa đi. Bỏ lại 2 đứa bơ vơ không biết chuyện gì đang xảy ra
– em nghĩ chúng ta có phải con ruột của họ không? (Hoàng Túc hỏi Hoàng Từ)
– 4 người chúng ta giống nhau như đúc ấy (ý Hoàng Từ nói đến: Hoàng Ân, Hoàng Túc, Thy Song và chính em giống đến nổi không hình dung ra được)
– vậy tại sao chúng ta – những nam tử tương lai lại không bằng em ấy ?
Hoàng Từ bó tay, nghĩ mãi cũng chẳng ra, giờ có muốn nũng nịu với bà nội cũng chẳng được vì hôm trước bà vừa tự thưởng cho mình chuyến du lịch đến 5 nước rồi