Cố Nam Hương nhướng mày:” Tôi không hiểu ý của cô là gì?”.
Sophia cau mày:”Không hiểu sao? tôi bảo cô rót cho tôi một ly nước.”
Cố Nam Hương cười khẩy:” Tại sao?”.
” Tại sao, cô không hiểu hay giả vờ không hiểu.”
“Đầu tiên cô là người mới, vừa mới tới chủ tịch sai tôi giáo huấn một phen “.
Cô từng ký bên cạnh chủ tịch?
” Đương nhiên là có! ” Sophie ưỡn ngực lúc mới vào tôi làm thư ký bên cạnh tổng giám đốc “.
” Thật sao”
Còn bây giờ… Bây chuyển công tác nên phụ trách quản lý các cô và tất cả các bạn phải nghe lời tôi.
Cố Nam Hương cười đầy giễu cợt:” Vậy sao sao tôi không biết văn phòng này còn bố trí một quản lý thư ký vậy. Tôi tưởng văn phòng thư ký này trực tiếp dưới sụ quản lý của tổng giám đốc.”
“Tôi nói cho cô biết đừng có ăn nói mập mờ cô vào được đây làm việc đã là may mắn lắm rồi, đừng nghĩ là chỉ dựa vào quan hệ. Tôi mà đi nói với Tư tổng biểu hiện hàng ngày của cô không tốt! thì ngay cả trợ lý Từ cũng không giúp được cô đâu.”
Điện thoại của Cố Nam Hương reo lên. Cô đã được Lina thêm vào một nhóm chat.
[Thật ra Sophia là do phạm lỗi nên bị chuyển khỏi phòng chủ tịch. Nhưng cô ấy có người thân là cổ đông của công ty nên được ở lại văn phòng làm công việc này]
Bây giờ cô cũng đã hiểu tại sao không ai dám khiêu khích Sophia hoá ra là có người thân là cổ đông. Một gốc cây nhỏ dựa vào bóng mát để hưởng lợi.
Thấy Cố Nam Hương vẫn im lặng, cho rằng cô đang sợ mình nên ưỡn ngực cao thêm chút:”Mau lên mau rót cho tôi một ly nước!”
Một vài giây trôi qua.
Cố Nam Hương không trả lời gì cả. Cô chỉ nhìn chẳm chẳm vào cô vẻ mặt mà Sophie không thể hiều được.
Thấy Sophie đầu có chút tê dại, cô ta tức giận đến thẹn thùng: “Cô có ý gì! Không đi! Cô định làm trái mệnh lệnh của tôi sao?”
“Tôi chỉ biết người lãnh đạo của tôi tổng giám đốc. Nếu bây giờ anh ấy yêu cầu tôi rót cho anh một ly nước,tôi sẽ không chần gì nữa.”
Cố Nam Hương thờ ơ nói: “Nhưng anh ấy không ra lệnh, vì vậy chuyện này không liên quan gì đến tôi”
Cô! Người ngu xuẩn như cô chẳn mấy chốc sẽ bị Tư tổng đuổi đi.
Cô muốn ở với Tư tổng bao lâu? Cô cho rằng ày xứng sao?! “
” Tôi có xứng đáng hay không, không phụ thuộc vào ý kiến của cô. “
” Nhận thấy các nhân viên do chủ tịch quản lý đang bí mật nhìn mình, Sophie cảm thấy bị mất thể diện và càng ghét Cố Nam Hương hơn.
Từ ngày Cố Nam Hương gia nhập công ty, Sophie đã không ưa cô và cho rằng một người ăn mặc bẩn thỉu như rác rưởi như cô làm sao có thể biết Chu Từ?
Cô ta chỉ muốn đuổi Cố Nam Hương đi, cho dù cô là người được Chu Từ giúp đỡ, thì cô ta vẫn còn cổ đông là người thân trong công ty.
Chu Từ cũng phải bán mặt làm việc! Nghĩ nghĩ, Sophie bước đi tới phòng trà rót một cốc nước lớn, sau đó trở về chỗ ngồi của Cố Nam Hương.
Cô ta cười nguy hiểm: “Cô không biết rót nước cho quản lý à? Hôm nay tôi sẽ dạy cô cách rót nước..”
Vừa nói, cô ta vừa nâng ly nước trong tay trước mặt mọi người, từ từ nghiêng nó, liền nước sắp từ trên đầu Cố Nam Hương.
Mọi người đều há to miệng không thể tin được trong mắt hiện lên vài phần sợ hãi!
Trước đây cũng có một thư ký gia vào văn phòng chủ tịch nhưng cô ta trực tiếp từ chức vì Sophie gây khó xử, nhưng Sophie vẫn thể giữ vững vị trí của mình trong ông ty, không ai dám khiêu khích cô ấy. Mọi người nghe theo lời Sophie, dưới tình huống như vậy, không ai dám chọc giận Sophie đến mức độ như vậy…
Lina cũng lo lắng Nhưng cô ấy không dám giúp đỡ Cố Nam Hương, một người mới vừa tốt nghiệp như cô ấy đã run rẩy kể từ khi đến, và cô ấy không dám chọc giận Sophia.
Chiếc cốc mà Sophia cầm trên tay vừa rồi đã lọt vào lòng bàn của Cố Nam Hương!
Cố Nam Hương đứng dậy, cười khiêu khích với Sophia: Vừa rồi cô còn định làm chuyện này không biết bị tạt nước là mùi vị gì? tôi để cô tự mình nếm thử. “
Bộ tóc được chải chuốt cẩn thận của Sophia cùng với lớp trang điểm tinh xảo mà cô ta làm trong vài giờ, bộ vest hàng chục nghìn trang sức tiền cô vừa mặc hôm nay đều ướt sũng…Cô ta điên cuồng giẫm tại chỗ điên cuồng gào thét: “… ai cho phép cô làm như vậy! Đồ điên!”
Cố Nam Hương nặng tay đặt nước sang một bên, khẽ dựa vào bàn và nheo mắt: ” Cô đang nói về ai? Tôi à? Nhưng tôi chỉ trả lại cô những gì muốn làm mà”.
“Cô không thể hống hách như vậy chỉ có quan viên mới được phóng hỏa, dân không được thắp đèn? Đáng tiếc tôi cũng không phải người thường sẽ ngồi im để cô áp bức” Cố Nam Hương vẫn mặc quần áo kiểu cũ trên mặt không có lớp trang điểm đặc biệt, cặp kính cận dày cộp che gần hết khuôn mặt. Nhưng toàn bộ người cho thấy một khí chất sôi nổi vào thời điểm này Sophia vẫn đang la hét và cô ấy tức đến mức lên kế hoạch trả thù cho những gì Cố Nam Hương đã làm vừa rồi.
Cô ta cố gắng cào vào mặt Cố Nam Hương nhưng cô ta không hề chạm và Cố Nam Hương và bị đẩy ra bằng một lòng bàn tay:
” Sophia, sự kiên nhẫn của tôi có giới hạn.”Nếu hôm nay cô còn như vậy tôi không ngại tát cho cô tỉnh ra trước mặt tất cả mọi người”.
Lina che miệng chỉ muốn hét lên Cố Nam Hương thật là ngầu….