Hệ Thống Buộc Ta Thân Đối Thủ Một Mất Một Còn Giáo Thảo

Chương 42: Chương 42



edit: tiểu khê
Sắc mặt Giang Chấp trầm xuống, nhưng không nói gì mà xuống giường cầm áo khoác của mình phủ thêm cho cậu, “Bên ngoài hơi lạnh, nên về sớm một chút.”
Hạ Duẫn có chút cảm động, lần này cậu nhất định phải nói rõ ràng với Hạ Đường, tuyệt đối không thể để cho cô ta mơ ước Giang Chấp.
Cậu nhanh chân ra khỏi cửa, liền thấy một nữ sinh xinh xảo cao gầy đứng trước cửa.
Hạ Duẫn không có nét nào giống Hạ Bằng, mà Hạ Đường lại giống Hạ Bằng, là con gái nhưng có nét của con trai, mũi cao mắt to, giữa hai hàng lông mày mang theo anh khí, cực kỳ đẹp lại rất rực rỡ.
Mà Hạ Duẫn lại giống mẹ, da trắng nõn cũng ngũ quan tinh xảo đẹp đẽ, chỉ nhìn bề ngoài chả ai nghĩ bọn họ là anh em máu mủ cả.
Đây là lần đầu Hạ Duẫn thấy Hạ Đường khi lớn, cảm giác cực kỳ xa lạ.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, cùng ngầm hiểu đi tới một góc hẻo lánh.

Hạ Đường quan sát toàn bộ cậu, “Thật không nghĩ tới mày và Giang Chấp quan hệ tốt như vậy, đi du lịch cũng ở chung một phòng.”
Hạ Duẫn lạnh nhạt trả lời, “Quan hệ bạn bè mà thôi, đi du lịch thì chung phòng có gì đâu, cô muốn gì thì nói thẳng đi, có điều tôi đã từ chối Hạ Bằng rồi, chuyện này tôi sẽ không giúp cô.”
“Quan hệ bạn bè ư?” Hạ Đường đột nhiên kích động, “Quan hệ bạn bè mà buổi tối mày có thể mặc áo Giang Chấp đi ra ngoài? Đừng có nói với tao mày mua nổi nó.”

Hạ Duẫn chưa từng nghiên cứu quần áo, cũng không biết giá cả nó như thế nào, có điều Hạ Đường âm dương quái khí nói vậy khiến cậu rất khó chịu.
Đang muốn phản bác, Hạ Đường liền liên tiếp nói, “Quan hệ bạn bè mà Giang Chấp có thể thay mày tìm người đánh gãy chân Hạ Chí Bằng? Hạ Duẫn, mày tính giỏi lắm! Biết tính để cho Giang Chấp ra tay khiến Hạ Chí Bằng không dám động đến mày.”
Hạ Duẫn sững sờ, hóa ra chân Hạ Chí Bằng là do Giang Chấp tìm người đánh gãy! Trong đầu nhớ lại lúc trong thang máy thấy trên mặt cậu có thương tích, Giang Chấp hỏi cậu do ai đánh, cậu có nói do em trai đánh.

Cho nên nói, từ khi đó Giang Chấp bắt đầu tìm người đi B thị đánh nó rồi!
Trong lòng cực kỳ ngọt ngào, nhưng ngoài miệng cậu lại không lưu tình, “Nếu biết quan hệ bọn tôi tốt thì đừng có chọc tôi nữa, học kỳ sau nếu cô dám chuyển tới, đừng trách tôi bảo Giang Chấp xa lánh cô.”
Chuyện này quả thật như chọc vào tim Hạ Đường, cô ta nhất thời vô cùng tức giận, “Mày đừng có mà đắc ý, mày không phải cũng vì tiền sao? Cẩn thận chút không thì tao nói ra mày tiếp cận hắn không có ý tốt đấy.”
Hạ Duẫn chậc một tiếng, đang muốn nói chuyện, chỉ thấy Hạ Đường đột nhiên trợn mắt lên nhìn về phía sau Hạ Duẫn, cậu sững sờ, quay đầu lại liền thấy Giang Chấp đang đứng ở phía sau cậu cách đó không xa, ánh đèn chiếu lên mặt hắn sáng tối xen lẫn, không rõ sắc mặt.
Sao Giang Chấp lại đến đây! Hạ Duẫn nhất thời hoảng loạn, vừa nãy Hạ Đường nói rất lớn tiếng như vậy, Giang Chấp nghe được bao nhiêu rồi? Hắn sẽ không thật sự coi mình tiếp cận hắn là có mục đích chứ! Đặc biệt hơn còn do cậu viết thư tỏ tình trước nữa chứ!
Lòng bàn tay Hạ Duẫn đổ mồ hôi, Hạ Đường thì như bị đóng đinh tại chỗ, sợ đến mức không dám động đậy chút nào.
Giang Chấp từ trong bóng tối đi ra, vóc người cao to rất có cảm giác ngột ngạt.
Hắn đi đến bên cạnh Hạ Duẫn, âm thanh lạnh như băng, “Sao không nói chuyện tiếp nữa?”
Hạ Đường không dám lên tiếng, đây là lần đầu cô ta nhìn thấy Giang Chấp, lúc nhìn ảnh cô ta chỉ thấy Giang Chấp rất đẹp trai mà thôi, giờ nhìn người thật rồi mới nhận ra loại khí tràng kia nghiền ép cô ta trong nháy mắt.

Giờ cô ta mới nhận ra được, mấy ý nghĩ trước đó trông thật buồn cười.
Người như vậy, căn bản không phải là người mà cô ta có thể điều khiển, cũng không thể vì Hạ Duẫn nói vài cậu mà đồng ý tiếp xúc với cô ta, càng không thể vì mặt mà thích cô ta.

Hạ Duẫn dùng âm thanh nhỏ như muỗi, “Nói chuyện phiếm xong rồi.”
Giang Chấp ôm vai Hạ Duẫn, mặt mày lãnh đạm, “Vậy quay về đi!”
Từ đầu đến cuối hắn không hề nói lời gì nặng cả, nhưng loại khí tràng khủng bố kia lại khiến người ta dựng thẳng tóc gáy lên.
Hai người quay người rời đi, Hạ Đường thật vất vả thở phào nhẹ nhõm, Giang Chấp đột nhiên quay đầu lại nhìn cô ta một cái, tròng mắt đen kịt như vực sâu không đáy, Hạ Đường bị cái nhìn kia dọa thiếu chút nữa kêu ra.
Chờ hai người vừa đi, chân Hạ Đường mềm nhũn trực tiếp ngồi dưới đất há mồm thở dốc, sau lưng đều là mồ hôi lạnh.
Hạ Duẫn bị Giang Chấp ôm vai ấn đi, cả người cứng ngắc, cậu rõ ràng cảm giác được Giang Chấp đang rất tức giận, nhưng cậu cũng không dám mở miệng hỏi.
Giang Chấp có thật sự cho là cậu là vì tiền mới tiếp cận hắn không? Hạ Duẫn rất nôn nóng, Giang Chấp xuất thân hào môn chắc sẽ rất đa nghi, lúc trước Hạ Duẫn vì nhiệm vụ của hệ thống mới biểu hiện kỳ quái vậy, nếu trong mắt người đa nghi, phỏng chừng còn cho rằng cậu nghe từ đâu Giang Chấp là người thừa kế Giang thị mới đột nhiên tiếp cận hắn!
Hơn nữa lúc bọn cậu nói chuyện chắc Giang Chấp cũng nghe rõ ràng rồi, Hạ Duẫn có thể tưởng tượng sau khi về phòng Giang Chấp sẽ chia tay với cậu, sau đó cả đời không muốn nhìn mặt nhau.

Lúc quen nhau cậu không cảm giác được gì, nhưng giờ mà chia tay, cậu lại ngàn vạn không muốn, trong đầu đều là những điều tốt của Giang Chấp.
Trở về phòng chỉ ngắn ngủi năm phút đồng hồ, mà lại có cảm giác như qua một thế kỷ dài dằng dẵng, chờ lúc hai người vào phòng, Giang Chấp mạnh tay đóng sập cửa lại, tâm Hạ Duẫn cũng chìm xuống.
Giang Chấp đột nhiên đè Hạ Duẫn lên tường, gân xanh trên tay đều nổi lên, nỗ lực đè nén tức giận.
Hắn từ trên cao nhìn xuống Hạ Duẫn hỏi, “Không có lời gì muốn nói với tớ sao?”
Lần đầu Hạ Duẫn đối diện với khí tràng của Giang Chấp, giờ khắc này cậu mới sâu sắc ý thức được người trước mắt khủng bố đến mức nào, hơn nữa mình sắp mất hắn rồi.
Nghe đến Giang Chấp thế mà nguyện ý cho cậu cơ hội giải thích, Hạ Duẫn gấp gáp nhanh chóng mở miệng biện giải, “Tớ không phải là bởi vì tiền mới tiếp cận cậu!”
“Ừm, sau đó thì sao?” biểu tình Giang Chấp không thay đổi.
Hạ Duẫn cũng không biết Giang Chấp có tin hay không, trong lòng vô cùng hoảng loạn, vô cùng lo lắng nói ra chuyện Hạ Bằng cùng Hạ Đường nói ra, cũng nhấn mạnh rằng mình đã cự tuyệt!
Giang Chấp nghe xong, thần sắc không có chút nào kinh ngạc, như là đã sớm biết việc này.
Hắn cúi người lại gần sát Hạ Duẫn, “Cho nên nếu như ngày hôm nay tớ không đi ra ngoài với cậu, cậu dự định giấu tớ bao lâu?”
Hạ Duẫn nghẹn lời.
Giọng điệu Giang Chấp càng không có cách nào giữ bình tĩnh, hai tay nắm chặt lấy vai cậu, thậm chí còn nổi lên tia đỏ trong mắt.”Tôi chờ em tận mấy ngày rồi, tại sao bị người ta uy hiếp lại không muốn nói cho tôi?”
Thấy Hạ Duẫn ngơ ngác không hiểu nên như thế nào trả lời, Giang Chấp tức giận chậc một tiếng.
Hắn nhẹ nhàng sờ tóc Duẫn, âm thanh rất nhẹ, “Em thật sự coi tôi là bạn trai ư?”
Hạ Duẫn lần đâu nhìn thấy Giang Chấp như vậy, cậu đau lòng không chịu được, ngữ khí cũng mang theo tiếng khóc nức nở,”Em không muốn để anh tiếp xúc với những kẻ đáng ghét đó, em đã từ chối để bọn họ có thể từ bỏ.”

“Xin lỗi, em không nên gạt anh.”
Hạ Duẫn vừa oan ức vừa hối hận, nhưng muốn tiếp tục giải thích, cả người đột nhiên bị Giang Chấp ôm lấy, khí lực Giang Chấp lớn đến mức như muốn vò nát xương cậu luôn vậy.
Bên tai truyền đến giọng trầm thấp của Giang Chấp, mang theo thành kính cùng nghiêm túc.
“Hạ Duẫn, anh yêu em.”
Đại não Hạ Duẫn vang lên ầm ầm, thần kinh vào đúng lúc này hoàn toàn như bị tê liệt, trong đầu chỉ còn năm chữ ngắn ngủi này.
Viền mắt cậu đỏ lựng lên, dùng toàn lực ôm lấy Giang Chấp, âm thanh có chút run rẩy, “Em cũng yêu anh.”
Giây phút vừa dứt lời, Giang Chấp cuối cùng không thể nhịn được nữa, cúi đầu hôn lên môi Hạ Duẫn, tất cả ầm ĩ ngoài cửa sổ lập tức yên tĩnh lại, bên tai chỉ còn lại tim đập của nhau.
Động tác Giang Chấp vừa bá đạo và hung hăng, Hạ Duẫn bị hôn đến mức đại não trắng xóa, gần như không thể thở được, hai người ôm chặt lấy nhau, tim đập điên cuồng.
Một lúc lâu sau, họ mới từ từ tách ra, cái cổ trắng mịn của Hạ Duẫn đỏ bừng lên, chân run suýt không đứng vững, chóp tai Giang Chấp cũng đỏ bừng, hơi thở rối loạn,
Giang Chấp tắt đèn, hai người thay áo ngủ, Giang Chấp ôm chặt Hạ Duẫn lên giường, ôm cậu cứng rắn nói: “Đêm nay liền như vậy ngủ đi.”
Hạ Duẫn ngoan ngoãn co vào trong lồng nguc của hắn, nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Giang Chấp hôn nhẹ lên trán cậu, nhẹ giọng nói, “Về sau không cho gạt anh.”
cuối cùng hai đứa cũng chính thức đến với nhau rồi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.