Tiểu Minh hắn lúc này tại nhà hắn, sau khi trao đổi phần thưởng trước mặt bao nhiêu người. Hắn háo hức, tò một không biết phần ký ức này sẽ cho hắn cái gì.
Hắn liền dung hợp mạnh ký ức, hắn ngồi xếp bằng, lúc này mảnh kỹ ức đang lơ lững trên không, ánh sáng lấp lánh xanh dương như vô tận đang chảy thẳng vào đỉnh đầu của Tiểu Minh. Tiểu Minh lúc này, lông mày nhắn lại, những đường gân bắt đầu nổi lên. Sau một tiếng, hắn cũng đã dung hợp được gần như toàn bộ ký ức. Tất nhiên hắn cũng đã biết mình là ai? Mình bị xuyên không! Nhưng hắn vẫn không biết mình có người thân hay là ai hay không?.
Hắn nhớ mình tại thế giới Đấu Là Đại Lục đã một võ hồn đạt đến cấp Phong Hào Đấu La, và mấy cái còn lại đều vượt tất cả cùng đẳng cấp với hắn. Hắn thử kêu gọi Luân Lý.
Bỗng một không gian hình tròn mở rộng ra trên đỉnh đầu hắn. Một con giun giống rồng từ hư không bay ra. Con Giun đó giọng có vẻ giận nói: “ Chủ nhân! Người lâu lắm rồi không gọi ta ra! Có biết ta thèm tóc của chút nhân lắm không hát?”.
Tiểu Minh cảm thấy mình có lỗi liền bất vào cọng tóc trên đầu mình đưa cho giun nói: “ Luân Lý ta xin lỗi ngươi vì lúc này ta bận!”.
Luân Lý quan sát liền nói: “ Chủ nhân người thấy đổi giới tính hồi nào vậy?”.
Tiểu Minh nói: “ Ta chỉ thấy đổi cho tiệm học võ công thôi!”.
Luân Lý mặt không tin lắm nói: “ Vậy à?”.
Tiểu Minh nói: “ Ngươi mau thi triển vào chiêu cho ta xem! “.
Luân Lý bắt đầu thi chuyển: “ Lúc này trên tay của Tiểu Minh có nắm đấm vuốt rồng vàng sáng chói, những cái móng vuốt vô cùng nhọn nhìn hắn giờ đây như bậc Hoàng Đế “.
Luân Lý nói: “ Đây là chiêu thức buff đồ của ta, chút nhân có thấy vừa lòng không?”.
Tiểu Minh mặt sáng ngời nói: “ Tất nhiên là vừa lòng, ta giờ mời biết ở thế giới này có thể sử dụng võ hồn!”.