Nam Việt Thành, là thành trì lớn nhất Nam Việt Quốc, có tuổi đời trên 2000 năm, được Hoàng Đế Lê gia đời đầu tiên xưng làm Đế Đô và đến nay đã gần 500 năm.
Dân số của Nam Việt Thành ước chừng khoảng 2 tỷ người,đây cũng là thành trì có dân số lớn nhất Nam Việt Quốc.
Từ phía ngoài cổng thành, Khải Minh nhìn thấy một hàng dài người, xe ngựa, đang được chờ để vào thành, sự nhộn nhịp, đông đúc khác hẳn ở Thanh Dương Thành.
Khải Minh cùng đám người chờ đợi khoảng hai canh giờ mới được vào thành, lần này Dương Như Ý cũng đi theo, ở Đế Đô chuyện mang theo một Thú Nhân Tộc là chuyện bình thường.
Trên đường đi, Khải Minh cảm nhận sự phồn hoa, nhộn nhịp nơi đây rất giống với đô thị thời hiện đại mang phong cách cổ trang.
Đi được một lúc, Khải Minh cùng với đám người Thuỳ Dương li khai, Khải Minh đi về phía Tây thành, còn ba người kia thì hướng phía trung tâm thành, nơi ngự trị của Hoàng Triều Lê gia.
Đi không bao lâu, Khải Minh cùng Zed, Tiểu Phong và Dương Như Ý cũng đến được Liễu gia, Khải Minh bước vào trong thì có hai tên lính gác ngăn lại.
“Ngươi là ai, đến Liễu gia ta có việc gì?”
“Ta” Khải Minh định nói gì đó,thì bất chợt ngừng lại suy nghĩ. “Ủa mà ta tìm lí do gì để đến đây nhỉ, ta có quen ai ở Liễu gia đâu trời”
Thật sự Khải Minh chả quen biết một ai, hắn đến đây vì nhiệm vụ, thậm chí hắn còn không biết tiểu thư Liễu gia là mập hay ốm, xấu hay đẹp nữa là, nhưng vì nhiệm vụ, vì tương lai hậu cung sau này, nhiệm vụ này nhất định phải làm.
Sau một lúc suy nghĩ, hắn chợt nhớ đến Liễu gia là gia tộc chuyên về Đan Dược, mà hiện tại thì đang thiếu Luyện Đan Sư.
“Ta đến để ứng cử vị trí Luyện Đan Sư.”
“Ngài chờ ta một lát, để ta bẩm báo gia chủ”,nghe Khải Minh trả lời mình là Luyện Đan Sư, thái độ hai tên lính gác liền thay đổi, giở giọng nịnh nọt với Khải Minh.
Cả bọn được mời đến một phòng khách, một lát sau có vài người đi đến.
“Xin thứ lỗi bọn ta không tiếp đón đàng hoàng, mong ngài Đan Sư đây bỏ qua
cho”,một vị nam tử tuổi trung niên nhìn về phía Zed chấp tay cung kính.
“Nà ní, ta mới là Luyện Đan Sư, ngươi không chào, đi chào tên Chúa Tể Bóng Tối đó làm cái gì?” Khải Minh một mặc mộng bức nghĩ, ta đây không có giá trị trong mắt các ngươi à.
“Ta không biết Luyện Đan là gì?” Zed trả lời với một giọng nói cứ như là từ địa ngục truyền đến, khuyến cho người nghe có cảm giác khiếp sợ.
Cả đám người đó sững sốt, sau đó tên nó lại tiếp tục nói, hắn tên là Liễu Thiên, đệ đệ của gia chủ Liễu gia.
“Thế Đan Sư là vị nào?”
“Là ta!” Khải Minh hậm hực trả lời.
“Ngươi, ngươi là Đan Sư,không thể nào,ta thấy ngươi còn trẻ thế mà.” Liễu Thiên kinh ngạc nhìn Khải Minh, ánh mắt còn có một tia nghi ngờ.
“Ông không tin!” Khải Minh khuôn mặt lạnh băng nói, nếu tên này không tin thì ta về, méo thèm chơi nữa.
“Không phải, là ta thấy ngươi tuổi còn trẻ, à mà ngươi là Đan Sư cấp mấy”,ông ta có vài phần vui mừng, không còn nghi ngờ nữa.
“Đan Sư Tam Phẩm.” Khải Minh suy nghĩ một lúc liền trả lời.
“Tam, tam phẩm, ngươi bao nhiêu tuổi.” Liễu Thiên lắp bắp cùng hoảng sợ.
“16 tuổi, ngươi không tin.” Khải Minh thấy vẻ mặt nghi ngờ của Liễu Thiên liền cao giọng nói.
“Xin lỗi, không phải ta không tin mà do khó tin quá”,hắn thấy ngại liền trả lời.
“À mà ngươi là đến đây ứng cử vị trí Đan Sư à.”
Liễu Thiên nhớ gì đó liền hướng Khải Minh hỏi, thấy Khải Minh gật đầu hắn lại nói tiếp.
“Hai ngày nữa sẽ có cuộc thi Đan Sư của Đế Đô, ngươi có đồng ý tham gia không?”
“Ta đến đây vì việc này, ta sẽ thay mặt Liễu gia tham gia Đại Hội lần này, giờ thì ta có thể trở thành Luyện Đan Sư của Liễu gia chưa, nhưng nhớ chỉ là tạm thời thôi nhé, qua Đại Hội Đan Sư ta sẽ rời đi.”
Nói xong Khải Minh trổ tài Luyện Đan Sư trước mặt Liễu Thiên, hắn xem xong liền sợ hãi nhìn Khải Minh, một lát sau liền vui mừng.
“Cảm ơn ngươi trước, các ngươi từ nay hãy ở lại đây đi, có cần gì cứ gọi ta.” Liễu Thiên nói xong liền vui mừng hướng phía trung tâm Liễu gia bước đi.
Bọn Khải Minh ở lại phòng, Dương Như Ý thì chơi đùa với Tiểu Phong, Zed thì,… à chắc là chơi đùa với bóng tối nhỉ, Khải Minh chuẩn bị xem thông tin Đại Hội Đan Sư thì lại có tiếng thông báo của Hệ Thống.
“Đinh, kích hoạt nhiệm vụ phụ, giải vây và tiêu diệt Thú Triều tại Thăng Long Thành, thời gian một tháng, Thành Công: Một lần triệu hoán ngẫu nhiên, Một trứng Thần Thú bí ẩn, Một lần quay thưởng Vũ Khí cấp Thánh ngẫu nhiên, Thất Bại: Hạ một Đại Cảnh Giới, Phạt 33 đạo thiên kiếp
cấp Địa.”
“Đinh, kích hoạt nhiệm vụ, Gia nhập Nam Việt Tông, Thành Công: Một combo công pháp + vũ khí + sáo trang, phẩm chất Thiên cấp Hệ Nguyên Tố Băng Hệ,
Thất Bại: không trừng phạt.”
Khải Minh nghe xong liền kinh ngạc, Thú Triều à, hắn mở Bản Đồ kiểm tra thì phát hiện Thăng Long Thành nằm ở khu vực miền bắc của Nam Việt Quốc, nơi thường xuyên bị Thú Triều từ phía bắc tràn xuống.
Hắn tắt Bản Đồ, xem thông tin Nam Việt Tông.
Nam Việt Tông -> Tông Môn lớn nhất và mạnh nhất Nam Việt Quốc.
Toạ Lạc -> Nam Việt Thành
Tông Chủ -> Nạp Lan Thiên Bảo, tu vi Thuế Phàm Cảnh Cửu Tầng.
Số Lượng -> 30 000 người, cả đệ tử và Trưởng Lão, Hộ Pháp.
Khải Minh tiếp tục xem về Đại Hội Đan Sư.
Đại Hội Đan Sư, bốn năm được tổ chức một lần, được Nam Việt Tông chủ trì, Đại Hội này là để tìm ra những Đan Sư giỏi nhất, phục vụ cho Hoàng Triều và các Gia tộc lớn, điều kiện tham gia Đại Hội thì bất cứ ai, từ Đại diện cho các gia tộc đến những Võ giả, tán tu có năng lực luyện đan đều có thể tham gia, độ tuổi tham gia không được quá 20 tuổi.
Khải Minh suy nghĩ một chút, hắn thật cũng muốn tìm một ít Luyện Đan Sư cho Đại Việt Tông.
Hắn lại bỏ điểm tích lũy mua thông tin về Liễu gia.
Liễu gia, gia chủ là Liễu Thiên Kinh, một Luyện Đan Sư Thất Phẩm, Luyện Đan Sư cấp cao nhất của Liễu gia chỉ có Lão Tổ Liễu gia với Luyện Đan Sư Bát Phẩm, và cả Liễu gia chỉ có 11 vị Luyện Đan Sư, với cấp cao nhất cũng chỉ có một Ngũ Phẩm, nhưng về độ tuổi dưới 20 thì chỉ có 3 Luyện Đan Sư với cấp cao nhất cũng chỉ Nhị Phẩm.
Nhị Tiểu Thư Liễu Gia cũng là một Luyện Đan Sư Nhất Phẩm.
///////////////////////////////////////////////////”