Hệ Thống Xuyên Không: Vương Phi Muốn Lật Trời!

Chương 13: . Đại Hôn! (2)



Hàn Dung Ly vừa tỉnh ngủ cũng là lúc kiệu đến. Ngủ hơn một canh giờ cổ nàng sắp gãy rồi.Phải công nhận rằng đại lễ sắp phong này thật nguy nga hoành tráng tất cả các đại thần tướng sĩ đều ở đây.

Bước ra kiệu hoa cầm chiếc quạt tân nương che mặt lại nàng tiến về bậc thang phía trước nơi tân lan đang đứng. Từ xa xa nàng có thể thấy được dáng vẻ tên Phong Lan Thần này.

Hắn ta cũng được gọi là Tiên tư ngọc sắc (Dung mạo như tiên, khí chất như ngọc). Theo cốt truyện thì hắn bệnh tật yếu đuối nhưng giờ nàng xuyên đến đây mọi thứ đã thay đổi hắn không còn như trước… cần cảnh giác hơn đặc biệt là trước khi thân phận bí mật của hắn được bật mí.

Nàng từng bước đi tới đó rồi nắm lấy tay Phong Lan Thần đang đưa tới. Bất chợt nàng cảm nhận được trên người hắn có người phong lan thoáng qua! Nàng ánh mắt suy tư nhìn chàng. Ánh mắt nàng tựa như sao trời trong suốt sáng lấp lánh trong khoảng không vũ trụ! Phong Lan Thần cũng nhìn nàng rồi khẽ nhếch môi một cái. Khi ở gần hắn ta như vậy nàng mới biết nhan sắc này của hắn hợp với ba chữ “đẹp chết người” theo lời đồn.

Thảo nào mấy phi tần kia giăng cạm bẫy để giết nàng. Ha! Chắc chắn bọn chúng sẽ không để yên như vậy đâu.

Sau khi đọc hết thánh chỉ sắp phong là đại lễ thành hôn. Bái thiên địa bái cha mẹ bái phu thê tất cả đều đã hoàn thành. Vì Cha mẹ của Phong Lan Thần đã cùng nhau đi du sơn ngoạn thủy nên người chủ trì đại cục sẽ là Thái Hoàng Thái Hậu. Bà ấy cũng chính là người ban hôn cho nàng và chàng ta.

…—————-…

…Đại lễ kết thúc là vào khoảng giờ Ngọ(12h)!…

Hàn Dung Ly được đưa về cung Thường Hy! Nàng thở phào nhẹ nhõm đi vào Túy Diễm Cư! Quẳng cái quạt một bên cởi bớt một cái áo ngoài ra Hàn Dung Ly ngồi thảnh thơi uống trà.

– Công chúa…à không nương nương! Người không được làm như vậy đâu. Khi vào đây người phải đội khăn trùm đầu lên ngồi đợi vương thượng vào lấy xuống mới được! Nếu người ngoài nhìn thấy thì không hay đâu.

Thư Nhiễm khẩn trương tìm cái khăn trùm đầu cho nàng.

– Bao giờ hắn vào vậy.

Nàng vừa hỏi vừa tìm một chùm nho mà ăn..

– Chắc… phải giờ Tuất canh hai( Tầm từ 9 đến 10h đêm)!

Thư Nhiễm bấm tay tính nhẩm.

– Chẳng nhẽ em muốn ta chưa kịp động phòng mà chết đói hả.

Nàng thản nhiên ăn uống mấy đồ ăn trên bàn. Thư Nhiễm thấy cũng có lí nên thôi mặc để nàng ăn.

– Cái vai ta nhức hết rồi. Mau qua đây đấm vai giúp ta đi.

Hàn Dung Ly thấy Thư Nhiễm cứ đứng ở đó thì gọi nàng ấy ra đấm bóp giúp mình Thư Nhiễm Nhanh chóng qua đó. Nàng bây giờ cảm thấy thoải mái hết sức.

– Gọi Công chúa đi!

Nghe hai từ nương nương thật chói tai kiểu như nàng già lắm vậy.

– Như vậy sao được ạ. Người bây giờ là là Vương hậu rồi em…

Thư Nhiễm khá khó sử không dám gọi bừa bãi.

– Tùy em thôi! Ăn tạm cái bánh này đi.

Nàng nói xong đưa một miếng bánh cho cô ấy.

– Đa tạ công chúa.

Thư Nhiễm cầm lấy ăn một miếng thì bị nghẹn định cầm ly rượu lên uống.

– Đừng uống trong đó có độc

Vừa nãy Thư Nhiễm lấy lên nàng đã ngửi thấy mùi rượu có vấn đề. Thư Nhiễm thấy vậy thì hốt hoảng buông ly rượu cho nàng cầm ly trà lên uống. Nàng đưa nó lên ngửi thử.

– Công chúa! Đây là độc gì vậy?

– Đây là Lạc Hoa Tán! Uống vào sẽ bị vô sinh mãi mãi không thể mang thai. Nếu uống ít thì bị vô sinh còn uống lâu dài sẽ trở thành độc tích tụ đầu độc tim tới chết. Loại độc này khá hiếm thuốc giải khó tìm vậy mà có trong cung lại có.

Nàng có thể biết được độc này nguy hiểm tới mức nào. Thư Nhiễm nghe xong thì như bị hù một cái sợ tím mặt suýt chút nữa là cô ấy không thể mang thai rồi.

– Là ai muốn hại người vậy.

Thư Nhiễm quay sang hỏi nàng

– Còn ai khác ngoài đám phi tần của hậu cung. Chắc sợ ta mang thai đe doạ địa vị của bọn họ nên tìm cách đầu độc ta.

Hàn Dung Ly có vẻ chẳng sợ hãi gì cả ngược lại còn vô tư ăn tiếp.

– Vậy người biết là ai chưa?

Nàng ấy rất tò mò xem hung thủ là ai?

– Em lại đây!

Hàn Dung Ly thì thầm vào tai Thư Nhiễm sau đó thấy nàng ấy gật đầu đi ra ngoài. Đám phi tần chết tiệt này cũng ngứa đòn rồi đúng lúc bà đây đang chán chưa tìm được người xả giận. Hừm! Loại độc cỏn con này mà cũng đòi giết ta bọn chúng nghĩ nàng là loại dễ ăn hả.

Nhìn bình rượu còn lưu lại chút bột trắng mùi thuốc át cả đi mùi rượu…đây là hại người ngu ngốc nhất nàng từng thấy. Bọn nó định cho heo chó hay gà uống… một đám nữ nhân não phẳng chẳng thông minh bằng Hàn Trân Hồng nữa.

– Hệ thống!

Nàng vứt bình rượu ở đó uống tạm ly trà rồi trầm trọng gọi.

– Kí chủ đại nhân có gì dặn dò!

Hệ thống hiện lên rất nhanh.

– Trong truyện này có ai thông minh hơn chút không?

– Ý của kí chủ đại nhân là sao?

Hệ thống hiển thị dấu hỏi chấm to đùng.

– Nhìn đi.

Nàng liếc mắt về phía chiếc bình dính bột trắng.

– À chuyện này có chút sơ xót của nhân vật thôi.

– Chọn tình địch cho ta ít ra cũng phải như Hàn Trân Hồng nhìn cách phi tần này hãm hại ta chắc chắn thuộc dạng thiểu năng hoặc đầu óc kém phát triển.

– Sao ta thấy kí chủ đại nhân giống phản diện hơn nữ chính vậy. Thôi người chơi tạm đi nam chính sắp tới rồi.

Nói rồi hệ thống biến mất. Vai phản diện hợp với nàng hơn là nữ chính bởi nó chính là tính cách của nàng. Thật nhàm chán biết vậy ở lại chơi với hai muội muội kia vài hôm.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.