Mình sẽ tạm thời đóng lại sự việc Phụng Tiêu Sát,giờ mình sẽ nói đến rắc rối hình thành trong cung.
Sau khi đã có được chức các chủ,cuộc đời của nàng trôi qua trong bình lặng nhưng ai ngờ là nó chỉ im lặng trước khi dậy sóng.
Và 1Ngày nắng dẹp,những tia sáng chiếu xuồng chan hòa soi sáng lên khuôn mặt đang say ngủ của nàng,làm cảnh tượng này đẹp biết bao nếu không có tiếng la của lệ nhi.
“tỷtỷ mau tỉnh,trong cung truyền đến 1đạo thánh chỉ cần tỷtỷ ra típ nhận kìa”lệ nhi vừa nói vừa lay người của nàng.
Nhưng nào vẫn vậy vẫn ngủ như chết không chịu tỉnh.Hết cách lệ nhi bèn bảo tuyết nhi vào cùng trang điểm thay y phục cho nàng,còn nàng thì vẫn trong trạng thái ngủ hk biết zì cả.
Khi chuẩn bị xong xuôi cho nàng song nhi dìu nàng ra ngoài tiếp chỉ.Tô công công đã đứng trước của đợi nàng rất lâu,vẻ mặt của tô công công nhăn nhó cho thấy sự mất kiên nhẫn của ông.Khi thấy nàng được song nhi dìu ra ngoài vẻ mặt ông giãn ra trong nhu hòa hơn.
Song nhi đỡ nàng đứng đó và lấy lí do sức khỏe nàng ko được tốt để khỏi qùy nhận thánh chỉ,vì họ biết nàng không thích qùy trước ai.Tô công công tỏ ra thái độ khó chịu vì nàng ko qùy tiếp chỉ,nhưng ông cũng mún nhanh chống truyền chỉ rồi còn về hầu hạ hoàng thượng nên ông đành truyền chỉ luôn,khi Tô công công đã truyền chiếu chỉ xong thì nàng mới tỉnh từ trong giấc ngủ của mình mở cặp mắt mơ màng nhìn quanh nàng hk biết mình đang làm zì,nàng chỉ nghe tiếng hối thúc của song nhi kên nàng nhận cái cuộn zì vàng vàng ấy mà nàng cũng chẳng biết là zì chỉ nhận bừa cho xong.
Lệ nhi tuyển Tô công công đi khỏi cung,nàng nhìn theo họ mà chẳng hiểu zì,quay sang tuyết nhi thắc mắc:
-”ủa bộ có chuyện zì sao e nói cho ta bik chuyện zì xảy ra được không?,ông già đó là ai zậy?,còn cái cuộn vàng vàng này là cái zì zậy?”nàng đưa ra hàng loạt câu hỏi làm tuyết nhi chóng hk bít trả lời làm sao,thì lệ nhi jk vào,nói lại tất cả với nàng những việc xảy ra.
“ak ta tưởng zì chỉ là một buổi yến tiệt thôi làm ta cứ tưởng zì to tác lắm,ak mà chuyện này có liên quan zì đến ta chứ“.Song nhi hết nói nổi với nương nương của bọn họ,tuyết nhi hỏi”zậy tỷ làm zì trong cung“.không suy nghĩ lâu nàng trả lời”Ngươi có sao không zậy ta làm hoàng hậu chứ làm zì“.lệ nhi vỗ tay cái “bốp”,“cuối cùng tỷ cũng hiểu ra vấn đề,tỷ là hoàng hậu là quốc gia tri mẫu làm sao có thể thiếu trong bữa yến tiệt lớn như vậy chứ với lại sẽ có các vị thái tử ở các nước khác tham gia rất long trọng nên người càng không thể thiếu ak“.
“Zậy ta không đi có được không”nàng lười biến hỏi.”Đương nhiên là không được rồi”Lệ nhi phủ định ngay.”tại sao hắn có nhìu phi tần như zậy để họ dự tiệc đi“.lệ nhi nhìn nàng bằng con mắt rất là không bình thường”tỷ đang nói hoàng thượng,sao trong cung hoàng thượng chỉ có một nữ nhân là tỷ thôi làm gì có phi tần nào chứ“.
Nàng bất ngờ wá hắn không có phi tần nào sao thật bất ngờ,một người tài giỏi yêu nghiệt như hắn mà không có nữa nhân nào xà vào lòng sao với lại trong phim cũng có nói vua có tam cung lục diện còn hắn thì ko có,phải chăng là hắn có vấn đề gì khó nói sao(*đầu óc ngươi nghĩ cái zì z hk bjk nữa).
Nhưng thôi tạm gác chuyện đó qua 1bên đi,đi thì đi sẳn tham quan cho bík hoàng cung ntn hk bjk có đẹp hk nữa có chút mong chờ ak.”Đi thì đi sợ zì mà chuẩn bị nhanh cho ta ik ta mún đến yến tiệt đó xem ntn”
song nhi bắt tay vô chuẩn bị cho nàng suốt 1canh giờ mới xong(lâu wá).Nàng hôm nay đẹp động lòng người thanh y nhàng nhạc phiêu diêu,mày liễu,môi anh đào chúm chím,má hồng phơn phợt làm da trắng nõn mịn màng,nhưng có zì đó lạnh lẽo khí thế chứ ko ôn nhu như hằng ngày nói chung là có thể dùng cụm từ”băng tinh ngọc khiết”để diển tả.Nàng bước lên kiệu vào khởi hành vào cung mà không biết sẽ có nhìu rắc rối trong yến tiệt đang đợi nàng.