“Tiếp theo hội nghị sẽ tiến hành bầu lại vị trí chủ tịch hội đồng quản trị. Hiện tại có 3 người sở hữu số cổ phần nhiều nhất trong hội đồng quản trị có thể ngồi vào ghế chủ tịch là Tịch lão phu nhân – Cao Đàn Hương sở hữu 30% cổ phần, người thứ 2 là nguyên chủ tịch hội đồng quản trị Tịch Minh đang nắm giữ 20% cổ phần và người thứ 3 là cổ đông bí ẩn bây giờ mới xuất hiện – Vincent đang nắm giữ 20% cổ phần. Hội nghị sẽ bỏ phiếu kín để bầu chọn chức danh chủ tịch, tổ kiểm phiếu sẽ thông qua và báo kết quả ngay.”
Tổ kiểm phiếu bắt đầu phát phiếu cho các cổ đông, mọi người lần lượt di chuyển lên bỏ phiếu vào thùng, tổ kiểm phiếu bắt đầu kiểm phiếu.
Dung Ngọc Nhi vẫn giữ một niềm tin nhỏ nhoi là Cao Đàn Hương vẫn sẽ bầu chọn cho Tịch Minh để giữ quyền điều hành Tịch Thị lại cho người của Tịch gia nhưng đến lúc công bố kết quả thì bà gần như muốn ngã ngồi tại chỗ.
Thư ký hội nghị thông qua kết quả kiểm phiếu “Tổ kiếm phiếu của hội nghị đã tiến hành kiểm phiếu xong, báo cáo hội nghị kết quả như sau người đạt số phiếu cao nhất là Vincent với số cổ phần bình chọn là 60%, người có số phiếu xếp thứ hai là Tịch Minh với số cổ phần bình chọn là 25%, người có số phiếu xếp thứ ba là Cao Đàn Hương với số cổ phần bình chọn là 15%. Thông qua hội nghị người trúng cử vào chức danh chủ tịch hội đồng quản trị là anh Vincent, xin chúc mừng chủ tịch tân nhiệm.”
Dung Ngọc Nhi không tin vào kết quả liền điên cuồng xong qua bàn kiểm phiếu tìm phiếu của Cao Đàn Hương khi thấy bà đã dùng 30% cổ phần của mình để bình chọn cho Vincent thì bà ta nổi điên lên xấn tới chỗ Cao Đàn Hương đang ngồi rồi la lối om sòm.
“Mẹ à, sao mẹ có thể làm như thế chứ, sao mẹ có thể dùng 30% cổ phần trong tay mẹ để bầu chọn cho một người ngoài mà không bầu chọn cho con trai của mẹ vậy hả?”
Có một số cổ đông bàn tán về chuyện Cao Đàn Hương đem toàn bộ cổ phần để bầu chọn cho người ngoài như Vincent.
Người A “Trước này đổng sự trưởng luôn giữ lại vị trí chủ tịch cho người của Tịch gia mà, sao đột nhiên lần này lại để rơi vào tay người khác vậy kìa?”
Người B “Lần này Tịch Thị đổi chủ thật sao?”
Thậm chí Tịch Minh cũng không ngờ là Cao Đàn Hương có thể ủng hộ cho Vincent mà không hề bình chọn cho mình như những nhiệm kỳ trước.
Người C “Sao chủ tịch tập đoàn Kình Long có thể trúng cử trở thành chủ tịch tập đoàn Tịch Thị được chứ, vậy chẳng khác nào là Kình Long đang thâu tóm Tịch Thị.”
Người A “Với số phiếu bầu như vậy e rằng đổng sự trưởng cũng đã bầu chọn cho Vincent luôn rồi, chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Người C “Tịch gia không muốn giữ lại cái ghế chủ tịch nữa hay sao?”
Dung Ngọc Nhi gần như là điên loạn gào lên “Mẹ có căm ghét con thế nào cũng được nhưng sao mẹ có thể đối xử với Tịch Minh như thế chứ, mẹ thà để cái ghế chủ tịch rơi vào tay người ngoài cũng không bình chọn cho con trai mẹ sao?”
Cao Đàn Hương đứng dậy lườm Dung Ngọc Nhi một cái rồi nghiêm giọng lên tiếng “Cổ phần trong tay tôi cho nên quyền quyết định thế nào là do tôi, cô không có quyền gì mà ý kiến cả, hơn nữa Vincent cũng không phải là người ngoài.”
Các cổ động lại xôn xao lên “Tịch lão phu nhân nói vậy là có ý gì chứ? Vincent có mối quan hệ như thế nào với Tịch gia mà bà ấy lại dùng 30% cổ phần để bầu chọn cho cậu ta chứ?”
Đứng trước kết quả bỏ phiếu công khai Vincent có số phiếu bầu cao nhất hiển nhiên trở thành tân chủ tịch tập đoàn Tịch Thị thì Tịch Minh, Dung Ngọc Nhi và Tịch Thiếu Kiệt đều khá bất ngờ đến há hốc mồm không kịp trở tay.
Tịch Minh cau mày lên tiếng “Mẹ à, dù mẹ có không vừa lòng những chuyện con làm nhưng mà mẹ không nên ủng hộ người ngoài để vị trí chủ tịch vào tay kẻ khác như thế chứ.”
Cao Đàn Hương nhướng mày nhìn sang Tịch Minh rồi điềm đạm lên tiếng “Tại vì con không đủ năng lực điều hành Tịch Thị nếu như mẹ tiếp tục ngoan cố để con ngồi vào cái ghế chủ tịch thì sớm muộn gì Tịch Thị cũng phải tuyên bố phá sản đến lúc đó Tịch Thị mới thật sự rơi vào tay của kẻ khác đó. Tịch Thị là công sức bao đời tổ tiên Tịch gia gây dựng lên mẹ không thể trơ mắt nhìn nó sụp đổ vì sự bất tài vô dụng của con.”
Dung Ngọc Nhi liền nôn nóng đứng dậy lên tiếng chỉ trích Cao Đàn Hương “Mẹ à, mẹ làm vậy là rất quá đáng, bao nhiêu đời nay vị trí chủ tịch tập đoàn Tịch Thị đều do người của Tịch gia nắm giữ, mẹ làm vậy tức là khiến Tịch Thị đổi chủ thật rồi, mẹ không thấy có lỗi với tổ tiên của Tịch gia hay sao hả?”
Cao Đàn Hương liếc xéo Dung Ngọc Nhi một cái “Nếu như hôm nay tôi không bỏ phiếu cho Vincent mới là sai lầm lớn nhất cuộc đời, mới là có lỗi với tổ tiên của Tịch gia.”
Dung Ngọc Nhi cau có giận dữ ra mặt “Nhưng mà cậu ta không phải người của Tịch gia mình mà mẹ.”
Cao Đàn Hương nghe vậy thì khẽ mỉm cười rồi lên tiếng đáp “Ai nói cô Vincent không phải là người của Tịch gia chứ?”
Tịch Minh và Dung Ngọc Nhi nghe vậy thì trợn mắt không hiểu chuyện gì cả, các cổ động trong phòng họp đều xôn xao lên.
Người A “Đổng sự trưởng nói vậy là có ý gì?”
Người B “Chẳng lẽ Vincent cũng là con cháu của Tịch gia sao?”
Tịch Minh tỏ vẻ hiếu kỳ lên tiếng “Mẹ nói vậy là sao hả? Vincent thì có quan hệ gì với Tịch gia của chúng ta chứ?”
Cao Đàn Hương đứng dậy tỏ vẻ trang trọng “Để giải đáp thắc mắc của mọi người trước tiên tôi xin giới thiệu về cháu trai của tôi Vincent, có lẽ mọi người ở đây đều biết hiện tại thằng bé đang là chủ tịch tập đoàn đầu tư mạo hiểm Kình Long từ mấy năm trước rồi. Nhưng mà chắc là mọi người ở đây không biết Vincent chỉ là tên tiếng anh của cháu trai tôi thôi còn tên thật của thằng bé là Tịch Kỳ Phong.”
Khi mọi người nghe thấy tên thật của Vincent là Tịch Kỳ Phong thì ai cũng trợn tròn mắt lên há hốc mồm hết.
“Trời ơi, chuyện này sao có thể? Chẳng phải cháu trai lớn của đổng sự trưởng lúc nhỏ bị tai nạn trở thành người thực vật rồi sao, tại sao Vincent lại có thể là Tịch Kỳ Phong được chứ.”
“Phải đó chuyện gì đang xảy ra vậy trời?”
Tịch Kỳ Phong đứng dậy thần thái đầy khí chất cầm theo cả giấy tờ tùy thân giơ lên cho mọi người xem “Chắc là nhiều người không thể tin được tôi chính là Tịch Kỳ Phong đâu nhỉ nên hôm nay tôi mang theo cả giấy tờ tùy thân để chứng minh thân phận đây.”
Tịch Minh ngồi đối diện với Tịch Kỳ Phong ông nhìn rõ chữ viết trên giấy tờ tùy thân của anh, thật không ngờ Vincent lại chính là con trai ruột của ông vậy mà bấy lâu nay ông không hề hay biết là mình có đứa con ưu tú như thế.
Tịch Minh ngã ngồi tại chỗ không nói nên lời, lúc này đây ông tự trách bản thân vô cùng là do năm xưa ông thiên vị cho mẹ con của Dung Ngọc Nhi nên mới bỏ mặc Tịch Kỳ Phong suốt ngần ấy năm.
Tịch Minh đã từng gặp qua Tịch Kỳ Phong vài lần cũng từng nói chuyện xã giao vài lần, ông cảm thấy nhà ai may mắn có được đứa con tài giỏi như anh nhưng hóa ra anh lại chính là con trai của ông.
Tịch Minh khẽ lắc đầu thầm nghĩ [Chắc là Kỳ Phong hận mình lắm, hận mình bao nhiêu năm nay bỏ mặc sống chết của nó mà chỉ toàn lo vun vén cho hạnh phúc mới, bao che cho kẻ đã cướp đi mạng sống của mẹ ruột nó.]
Dung Ngọc Nhi giờ phút này cảm thấy vô cùng bất lực trước kết quả như vậy, bà ta trăm phương ngàn kế muốn hại chết Tịch Kỳ Phong để con trai mình có thể chính thức bước vào Tịch gia, bao nhiêu năm qua bà ta vẫn hàng ngày cầu mong là Tịch Kỳ Phong trở thành người thực vật sẽ sớm trút hơi thở cuối cùng như vậy thì Cao Đàn Hương chỉ có thể chấp nhận Tịch Thiếu Kiệt là cháu để tiếp quản sản nghiệp của Tịch gia mà thôi.
Thậm chí vì đấu đá trên thương trường mà Dung Ngọc Nhi còn từng thuê sát thủ lấy mạng của Vincent nhưng không thành, cuối cùng Vincent lại là Tịch Kỳ Phong người mà bà cả đời này đều phải lo lợ.
Cao Đàn Hương tỏ vẻ hài lòng lên tiếng “Thưa các vị cổ đông bao nhiêu năm nay Tịch gia là chủ của Tịch Thị tôi cũng chưa từng nghĩ sẽ để người ngoài tiếp quản cái ghế chủ tịch tập đoàn Tịch Thị đâu. Tôi năm nay tuổi cũng đã lớn không thích hợp tham dự mấy cuộc họp cổ đông mất thời gian này nữa nên hôm nay tôi chính thức bàn giao lại toàn cổ phần trong tay mình cho cháu trai tôi là Tịch Kỳ Phong. Từ giây phút này trở đi Tịch Kỳ Phong là tân chủ tịch đương nhiệm của tập đoàn Tịch Thị không biết còn ai có ý kiến gì không hả?”
Mấy cổ đông khác nghe nói Vincent chính là Tịch Kỳ Phong thì câm lặng không dám nói thêm gì cả, Cao Đàn Hương đã tuyên bố cho anh toàn bộ cổ phần cho nên số cổ phần trong tay anh hiện chiếm 50%, anh không những có thể ngồi vào ghế chủ tịch mà có thể sa thải bất cứ ai nếu anh muốn.
Tịch Kỳ Phong đứng dậy thể hiện phong thái của một lãnh đạo tối cao của một tập đoàn lớn “Kính thưa các vị cổ đông hôm nay tôi đường đột tiếp quản tập đoàn Tịch Thị có lẽ sẽ khiến cho nhiều người hoang mang nhưng mà tôi mong là các vị có thể thử tin tưởng tôi một lần, với tốc độ phát triển của tập đoàn Kình Long trong năm năm qua tôi tin là các vị cũng đủ để đánh giá được năng lực lãnh đạo của tôi như thế nào. Sau khi tiếp quản tập đoàn Tịch Thị tôi sẽ để Tịch Thị trở thành công ty con của Kình Long và sẽ lên các kế hoạch để vực dậy tập đoàn trong vòng một năm.”