Hồng Điệp Yêu

Chương 29: Ngân Trâm



Đêm nay là đêm trăng tròn, ánh trăng rọi xuống mặt biển thắp sáng mặt nước bao la kia thật đẹp.

Trời tối, không khí ở đây trở nên lạnh dần, Lục Thừa Phong hơi say rượu, dường như trong vô thức đưa Ngân Hoa đến đây, không biết là muốn bày trò gì.

Bạch Ngân Hoa bị gió thổi qua lạnh đến tỉnh rượu nhăn mặt nói “Phong ca ca, huynh đưa ta ra đây làm gì vậy? Lạnh quá đi.”

Lục Thừa Phong nghe nàng nói liền đứng im, từ từ đi tới đứng đối diện với nàng, giọng say xỉn “Lạnh sao? Ta đứng đây chắn gió cho muội, không lạnh nữa!”

“Sao lại đưa ta đến đây vậy?”_Bạch Ngân Hoa nhìn y hỏi.

Lục Thừa Phong chỉ về phía mặt trăng rồi nhìn nàng “Muội nhìn đi, hôm nay là đêm trăng tròn đó.”

Ngân Hoa nhíu mày lại nhìn y “Thì sao chứ? Huynh bị gì vậy?”

“Cái đêm mà muội được cha ta đem về cũng là đêm trăng tròn, ta vốn không biết sinh thần của muội là ngày nào vậy chi bằng cũng lấy ngày trăng tròn làm sinh thần đi.”_Lục Thừa Phong nhìn nàng nhẹ nhàng nói.

Ngân Hoa nghe y nói xong liền nghiên nhẹ đầu tỏ vẻ khó hiểu nói “Nhưng ba tháng trước mới là ngày ta bước vào Thành Dương phái mà?”

Lục Thừa Phong nghe nàng nói liền nhăn mặt “Ta mặt kệ, ta nói hôm nay là sinh thần muội thì chính là sinh thần của muội.”

Bạch Ngân Hoa thấy y nhăn mặt liền sợ y tức giận nói “Được, được. Huynh nói hôm nay thì là hôm nay.”

“Phải như vậy chứ!”_Lục Thừa Phong nói rồi nở nụ cười thỏa mãn.

“Vậy thì sao?”_Bạch Ngân Hoa ngước mặt lên nhìn y.

“Suỵt!”

Lục Thừa Phong đưa tay lên miệng ý chỉ nàng im lặng đừng nói, sau đó y từ từ lấy trong người ra một cây trâm đưa lên trước mặt nàng nói to “Sinh thần vui vẻ!”

Bạch Ngân Hoa ngơ ngác hỏi “Đây là..?”

Lục Thừa Phong cầm lấy tay nàng sau đó đặt cây trâm lên tay của nàng, cười ngốc “Muội không thấy nó quen mắt sao?”

Nàng cầm cây trâm lên ngắm nhìn một lúc thì nhận ra “Đây không phải cây trâm ở thành Lâm An sao? Phong ca ca, không phải huynh nói không mua cho ta sao? Huynh mua từ lúc nào vậy?”

Lục Thừa Phong gật đầu rồi cười với nàng “Ta nói muội nghe, chỉ cần là thứ muội thích Phong ca ca này sẽ mua cho muội.”

Vừa nghe y nói xong Bạch Ngân Hoa liền vui đến phấn khích nhảy lên ôm lấy y hét lớn “Cảm ơn huynh, Phong ca ca!”

Lục Thừa Phong cảm thấy thỏa mãn, đẩy nhẹ nàng ra “Đưa đây, ta cài cho muội.”

Ngân Hoa liền gật đầu rồi đưa cây trâm cho y.

Lục Thừa Phong cầm lấy cây trâm, vừa cài lên mái tóc hơi rối của nàng vừa nói “Muội không phải thích chứ “Ngân” trong tên của muội nhất sao? Vậy gọi nó là Ngân Trâm đi, được không?”

Nàng ngẩn người một chút rồi cười nói “Ngân Hoa cài Ngân Trâm? Rất được đó nha!”

Thừa Phong cài xong liền ngắm nàng một lúc rồi nhẹ nhàng nói “Đẹp lắm! Thật sự rất đẹp!”

Ngân Hoa nghe y khen nàng mấy câu liền đắc ý “Đương nhiên rồi, bổn cô nương phải nói là mỹ nhân trong thiên hạ đó nha!”

“Muội đừng có mà đắc ý, trên thế gian này vẫn còn rất nhiều người xinh đẹp đó ví dụ như… Tiểu Cửu mà chúng ta gặp lúc trước này”_Lục Thừa Phong nhìn nàng cười nói.

Bạch Ngân Hoa nhíu mày nói “Gì chứ? Cô ấy có phải người đâu?”

“Nhưng cũng thành hình người mà!”_Lục Thừa Phong đáp.

Ngân Hoa cãi không lại liền chuyển qua chuyện khác “Mà nè không phải chỉ là tặng cây trâm thôi sao? Lúc nào tặng chả được còn bày đặt sinh thần này nọ nữa.”

Lục Thừa Phong ngại ngùng đáp “Thì cũng phải có cớ để tặng muội chứ.”

“Được được. À mà hình như huynh tỉnh rượu rồi thì phải?”_Bạch Ngân Hoa nhìn y hỏi.

“Còn không phải chắn gió cho muội nãy giờ sao? Lạnh quá tỉnh luôn rồi!”_Lục Thừa Phong nói rồi búng nhẹ lên trán của nàng.

Ngân Hoa mau chóng đưa tay lên trán hơi nhăn mặt “Đau đó!” nói rồi nàng bước đến ôm lấy tay của y rồi cười nói “Không còn sớm nữa, mau trở về thôi. Sáng ngày mai còn phải lên đường nữa đó!”

“Được! Quay về nào!”

Lục Thừa Phong vừa dứt câu cả hai cũng bắt đầu bước đi, cả hai vừa đi vừa trò chuyện lúc sau cũng về đến nhà trọ. Cả hai người họ ai về phòng nấy, đánh một giấc đến sáng.

…—————-…

Sáng hôm sau, trong căn phòng nhỏ, như mọi ngày một cô nương mặc y phục màu đỏ bị ánh sáng bên ngoài chiếu vào mặt làm cho tỉnh giấc.

Ngân Hoa vừa tỉnh dậy liền xoa nhẹ vào hai bên thái dương, hình như hôm qua uống hơi quá chén đã vậy còn đứng ngoài gió một lúc lâu nên hôm nay nàng cảm thấy hơi chóng mặt. Nàng nhướng vai một chút, từ từ bước đi vào nhà vệ sinh để rửa mặt rồi thay y phục, rồi nàng ngồi xuống trước gương nhìn ngắm gương mặt xinh đẹp của nàng, khẽ cười nhẹ sau đó chậm rãi cài chiếc Ngân Trâm hôm qua Lục Thừa Phong tặng nàng.

Lúc sau, Ngân Hoa từ từ đi xuống lầu ở nhà trọ nhìn thấy Thừa Phong và Khải Ngôn nhìn về phía mình, người nhíu mày tỏ vẻ lo sợ, người thì nghiêm mặt khiến nàng cảm thấy hơi hoang mang từng bước tiến đến.

Khải Ngôn nghiêm mặt nhìn cả hai “Tối hôm qua hai người đã đi đâu? Tại sao lại để ta ở quán rượu lại một mình hả?”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.