Kế tiếp thành công của câu chuyện và có khá nhiều độc giả mong muốn mình viết thêm ngoại truyện về nhân vật Mạc Ninh nên mình quyết định sẽ viết một câu chuyện kể về cuộc sống của Mạc Ninh.
Câu chuyện bắt đầu từ đây.
__________________________________
4 năm sau
Mạc Ninh bây giờ đã 32 tuổi và là người thừa kế gia sản của gia đình. Sau khi trao cho anh quyền thừa kế thì ba mẹ anh sang Pháp định cư, tận hưởng cuộc sống tuổi già. Họ mong muốn con trai của họ sau khi lên cai quản cơ nghiệp thì sẽ trưởng thành hơn, bớt ăn chơi đi, không còn giống như mấy công tử nhà giàu ngoài kia nữa. Và một nguyện vọng lớn nhất họ muốn anh thực hiện đó là mau chóng kết hôn giống như Chu Thiệu Huy và Dương Vân, để họ có cháu bồng cháu bế. Chu Thiệu Huy bây giờ đang hạnh phúc với gia đình nhỏ của mình, Dương Vân cũng mới kết hôn năm ngoái với một cô y tá hiền lành.
Từ ngày lên tiếp quản sự nghiệp, cuộc sống của Mạc Ninh càng thêm bận rộn nhưng cùng với đó cũng là quyền lực được tăng lên. Mọi mối quan hệ làm ăn của ba anh bây giờ đều kết nối với anh. Mạc Ninh một tay quản lý sự nghiệp gia đình, một tay quản lý sự nghiệp cá nhân chính là bang phái thế giới ngầm của anh (Long Hắc).
Đồng nghĩa với việc đó là kẻ thù của anh cũng tăng lên. Trong Long Hắc, Mạc Ninh là lão đại, nhị đại là em họ Mạc Phi.
Hôm nay, nhân vừa mới nhập được một lô vũ khí mới, Mạc Ninh cùng Mạc Phi đến hộp đêm quen thuộc Black Swan. Nơi đây là trốn ăn chơi quen thuộc của các cậu ấm cô chiêu. Trước đây Mạc Ninh thường tới đây với Chu Thiệu Huy và Dương Vân nhưng kể từ sau khi lập gia đình thì bọn họ bận lo cho gia đình hết rồi.
Thấy Mạc Ninh và Mạc Phi tới, các cô gái nóng bỏng, ăn mặc hở hang thi nhau tới, bộ dạng điệu đà, quàng vai bá cổ anh, nói:
– “Mạc Tổng, lâu lắm ngài mới tới. Có phải ngài đã quên người ta rồi không?”
– “Ai nói thế? Dạo này tôi bận quá thôi.”
Mạc Ninh nhìn cô gái đang cố chà xát bộ ngực hở gần hết của mình vào ngực anh rồi tà mị nói.
– “Vậy hôm nay để người ta hầu hạ anh nha?”_____Cô gái kia lại hỏi. Nhưng ánh mắt Mạc Ninh chợt va phải cô gái DJ ở đằng xa. Là DJ mới sao? Tại sao mình chưa nhìn thấy bao giờ? Mạc Ninh thầm nghĩ trong lòng bởi đây là chỗ quen của anh, tại sao cô gái kia anh lại chưa nhìn thấy bao giờ?
– “Thật xinh đẹp!”______Mạc Ninh nhịn không được bèn thốt lên khiến cho cô gái bên cạnh tức giận, cô ta vùng vằng nói:
– “Mạc Tổng, tại sao anh lại khen cô gái khác trước mặt em chứ?”
– “Hôm nay tôi không có hứng. Đi chỗ khác đi.”______Mạc Ninh vì quá bị cô gái kia thu hút, bèn rút ra một xấp tiền, nhét vào ngực cô gái đang ngồi cạnh rồi đuổi cô ta đi.
Mọi biểu cảm của Mạc Ninh đều bị Mạc Phi nhìn thấy được, anh nói:
– “Lão đại, có cần em tìm hiểu giúp anh thông tin của cô ấy không?”
Mạc Ninh đang mải ngắm nhìn cô gái có đôi mắt sâu hun hút rồi cuốn hút kia thì đột nhiên cô gái ấy nhìn về phía anh rồi nở một nụ cười. Mái tóc xoăn màu nâu sáng búi cao, nước da trắng hồng, đôi vai trần quyến rũ và vóc dáng cũng hết sức nóng bỏng, hoàn hảo. Nhìn cô gái này không khác gì búp bê sống cả.
– “Được. Cậu mau điều tra giúp anh đi.Anh sẽ không để cậu phải thiệt đâu.”
Mạc Ninh vừa đáp lại Mạc Phi nhưng ánh mắt vẫn không cười lại với “mĩ nhân”.
Tối hôm đó từ Black Swan trở về, Mạc Ninh cứ như người mất hồn. Anh nằm trên giường nhưng trong đầu lại cứ nghĩ mãi tới nụ cười của cô gái kia thôi.
*ting ting
Đột nhiên chuông tin nhắn điện thoại reo lên. Mạc Ninh vội mở tin nhắn ra đọc và đây chính là tin nhắn của Mạc Phi.
– Họ và tên: Hứa Nhã Kỳ, 18 tuổi.
– Nghề nghiệp: DJ
Địa chỉ: Nhà số 12, đường X, quận Y, thành phố M.
Kèm theo đó là rất nhiều thông tin khác về cô gái khiến Mạc Ninh xao xuyến cả buổi tối hôm nay.
– “Cô gái! Tôi nhìn trúng em rồi đó. Để xem em chạy đâu cho thoát.”
CẢNH BÁO: CHAP NÀY CÓ CẢNH 18+ MONG CÁC BẠN CÂN NHẮC KĨ TRƯỚC KHI ĐỌC NẾU KHÔNG TÂM HỒN BỊ ĐEN TỐI, TÁC GIẢ KHÔNG CHỊU TRÁCH NHIỆM ĐÂU
Kể từ khi bị trúng sét ái tình của mĩ nhân, Mạc Ninh lại bắt đầu thường xuyên lui tới Black Swan. Mạc Ninh ngồi ở quầy bar từ tốn uống rượu, ánh mắt vẫn luôn nhìn chăm chú Nhã Kỳ. Bỗng nhiên có một cuộc từ Long Hắc gọi tới, Mạc Ninh liền rời mắt khỏi cô một lúc rồi đi ra ngoài nghe điện thoại.
– “Lão đại, bên Hoắc Nguyên chúng vừa mới để lọt mất một lô vũ khí lớn cho bên ta. Tôi nghĩ chắc chắn hắn sẽ không để yên cho lão đại đâu.”
– “Không để yên thì hắn định làm gì tôi? Không phải trước giờ vẫn luôn thua mà không làm gì được hay sao?”
Mạc Ninh bình tĩnh trả lời.
– “Lão đại, nhưng mà anh lại tới Black Swan đấy à? Nếu để lão gia và phu nhân biết được thì sẽ không hay đâu.”
Tên đàn em của anh nghe thấy tiếng nhạc sập sình bên ngoài, tò mò hỏi.
– “Vậy thì đừng để họ biết là được rồi.”
*tút tút
Nói rồi Mạc Ninh lập tức cúp máy rồi đi vào trong. Thế nhưng ở phía xa, anh không còn nhìn thấy mĩ nhân đâu nữa. Hôm nay sao cô ấy lại nghỉ sớm như vậy chứ? Không thấy mĩ nhân đâu, Mạc Ninh rối loạn nhìn ngang nhìn dọc tìm kiếm bóng hình cô.
Đột nhiên bả vai anh có ai đó nắm lấy từ phía sau, Mạc Ninh vội nắm lấy cổ tay “hắn” rồi hỏi:
– “Ai?”
– “Có phải công tử đang tìm em không?”
Một giọng nữ ngọt ngào vang lên từ phía sau khiến Mạc Ninh giật nảy, vội quay đầu ra nhìn. Thì ra là Nhã Kỳ. Anh nhìn cô không chớp mắt. Ngón tay mềm mại, thon dài của cô từ từ lướt nhẹ trên gương mặt tuấn tú, sắc sảo của anh, cô nói:
– “Em thấy công tử mấy ngày nay đều tới đây nhưng lại đều đi một mình. Không biết em có thể có cơ hội được làm bạn với công tử ngày hôm nay không?”
Mạc Ninh nhìn gương mặt xinh đẹp của cô, cùng thân hình hết sức nóng bỏng kia, buột miệng đáp:
– “Được.”
Lời nói anh vừa nói ra, cô lập tức rót rượu đưa cho anh rồi cụng ly cùng anh. Đúng là anh hùng cũng không qua khỏi ải mĩ nhân. Mạc Ninh trước giờ ăn chơi, trăng hoa là thế nhưng kể từ lúc gặp cô gái nhỏ này thì cũng trở nên kém minh mẩn hơn hẳn.
– “Công tử tên gì? Nhìn anh có vẻ là khách quen ở đây?”
– “Gọi tôi là Mạc Ninh.”
– “Chào Mạc công tử, em tên là Nhã Kỳ.”
Nhã Kỳ lập tức mở miệng đáp lại. Thế nhưng cách giới thiệu của cô khiến cho anh có chút ngạc nhiên. Nó không giống với tính cách bên ngoài của cô khiến anh có cảm giác cô giống như một cô gái nhà lành hơn là hoa khôi DJ của Black Swan.
– “Nhã Kỳ? Cái tên rất đẹp!”
– “Cảm ơn Mạc công tử đã khen. Để em rót thêm rượu cho anh.”
Nhã Kỳ vừa nói vừa tiện tay rót rượu cho Mạc Ninh. Thế nhưng anh lại bắt lấy cổ tay của cô. Nhã Kỳ bất ngờ nhìn anh, đôi mắt to tròn với hàng mi cong vút nhìn rất có hồn. Gương mặt cũng trang điểm không quá đậm.
– “Mạc công tử, anh sao thế? Anh định từ chối em sao?”
Nhã Kỳ bất chợt lên tiếng hỏi.
– “Không phải tôi từ chối em. Mau đi theo tôi.”________Dứt lời, Mạc Ninh bèn kéo tay cô rời khỏi Black Swan.
Ra tới bãi đỗ xe, Mạc Ninh dừng lại, anh bất ngờ ép sát cô vào tường rồi hôn ngấu nghiến lên môi cô. Nhã Kỳ hơi cau mày lại định đẩy anh ra nhưng một ý nghĩ gì đó chợt hiện ra trong đầu khiến cô dừng lại ý định của mình. Nhã Kỳ từ thế bị động sang chuyển sang chủ động, cô đẩy anh dựa lưng vào cánh cửa ô tô rồi hôn. Môi và lưỡi cùng dây dưa, Mạc Ninh cảm nhận được vị ngọt từ cô nên tham lam mút mát. Nhã Kỳ mặc chiếc áo hai dây bản to và chiếc quần short jeans siêu ngắn để lộ ra vóc dáng nóng bóng của một cô gái tuổi mới lớn như cô. Cả cơ thể Mạc Ninh nóng bừng lên, anh đưa tay sờ mó cặp mông vô cùng nảy nở của cô. Đột nhiên Nhã Kỹ dừng lại rồi nói:
– “Mạc thiếu, ở chỗ này không được đâu. Sẽ có người nhìn thấy đó.”
– “Em yên tâm. Sẽ không ai nhìn thấy chúng ta cả.”
Dứt lời, Mạc Ninh liền mở cửa xe của mình ra rồi đẩy cô ngồi vào trong xe. Mạc Ninh đang cảm thấy phát điên trước sự quyến rũ của cô gái này, anh nhịn không được liền tiếp tục công việc đang dang dở. Nhã Kỳ thấy anh như vậy lại nói:
– “Mạc thiếu, sao anh lại nóng vội như vậy chứ?”
– “Mĩ nhân, chẳng lẽ em không muốn ở bên tôi sao?”______Mạc Ninh lại hỏi. Anh không hiểu sao cô càng muốn ngăn cản thì anh càng muốn có được cô nhiều hơn.
– “Hay bây giờ chúng ta về nhà em đi? Đến lúc đó Mạc thiếu muốn làm gì em cũng không dám ngăn cản nữa.”
– “Được.”
Ngay sau đó, Mạc Ninh bèn lái xe theo chỉ dẫn của Hứa Nhã Kỳ, tìm đến nhà cô. Ngôi nhà Nhã Kỳ ở là một căn nhà nhỏ 2 tầng. Nhã Kỳ vừa mở cửa vào trong nhà thì Mạc Ninh đã ép cô vào cánh cửa rồi hôn cô. Lần này cô không chống cự nữa, cô vòng tay ra ôm cổ anh, để anh hôn mình được sâu hơn. Mạc Ninh đưa tay ra sau kéo khoá áo, chiếc áo hai dây của cô lập tức tuột ra, rơi xuống đất, để lộ ra bầu ngực căng tròn, trắng mịn dưới lớp áo bra. Mạc Ninh vội vàng kéo phăng đi chiếc áo ngực, khuôn ngực nảy nở, đẫy đà của Nhã Kỳ lập tức khoa trương trước mặt anh. Không chần chừ, Mạc Ninh lập tức cúi đầu xuống mà cắn mút bầu ngực điên cuồng như đứa trẻ khát sữa mẹ, bàn tay to lớn không ngừng xoa nắn nhũ hoa xinh đẹp của cô.
– “a…đau…”_______Nhã Kỳ vì bị anh bóp mạnh ngực mà buột miệng kêu lên.
Cô mạnh bạo đưa tay cởi từng cúc áo sơ mi của anh rồi đưa từng ngón tay vào sờ bên trong ngực anh. Cảm giác mát lạnh từ bàn tay cô càng khiến anh thêm hưng phấn. Hai người họ dây dưa từ phòng khách rồi vào tới trong phòng ngủ của cô.
Trên cổ rồi trên ngực cô, mỗi nơi anh đi qua đều để lại dấu vết đỏ chót, Nhã Kỳ như đắm chìm trong cơn đê mê của anh, thân dưới cũng vô cùng ướt át. Bất chợt, cô thấy Mạc Ninh dạng chân cô ra, ** *** to lớn của anh xuất hiện trước mặt cô, Mạc Ninh nói:
– “Tôi sắp không chịu được rồi. Cho tôi nhé?”
Nhã Kỳ lập tức tỉnh táo lại sau khi nghe thấy lời nói của anh, cô vội mở to mắt ra rồi nói:
– “Mạc thiếu, anh hãy đeo bao vào đi!”
Cô vừa nói vừa vươn người dậy, mở ngăn kéo ở đầu giường ra lấy một món đồ nhỏ rồi đưa cho Mạc Ninh. Mạc Ninh hết sức ngạc nhiên, anh không ngờ ở nhà cô lại có sẵn thứ này. Chắc hẳn cô thường xuyên dẫn đàn ông về nhà nên mới có sẵn mấy thứ này trong tủ. Mặc dù trước giờ anh không quan trọng chuyện cô gái mình qua đêm cùng có phải là “rau sạch” hay không, chỉ cần cô ta không phải là thứ rẻ tiền là được nhưng đối với cô gái này, nghĩ đến việc anh đã bị kẻ khác “hớt tay trên” khiến Mạc Ninh có chút khó chịu. Mặc đồ bảo vệ xong xuôi, anh lại hỏi cô:
– “Không ngờ là em lại có sẵn mấy thứ này. Bây giờ em cho tôi được rồi chứ?”
– “Nhưng mà…em…em sợ…”
Nhã Kỳ rất sợ anh sẽ làm đau mình bởi đây là lần đầu tiên của cô. Cô mới chỉ sinh nhật tròn 18 tuổi gần một tháng trước và cũng chưa làm mấy loại chuyện này bao giờ cả.
– “Em sợ cái gì chứ? Không phải em cũng từng để cho những gã khác làm như vậy với em rồi sao?”
Mạc Ninh có tính chiếm hữu rất cao nên nghĩ đến việc con mồi của mình bị kẻ khác hớt tay trên khiến anh có chút khó chịu trong lòng.
Nhã Kỳ định thanh minh với anh nhưng rồi lại thôi. Chuyện này không quan trọng, điều cô bận tâm là thứ khác. Nghĩ vậy, cô bèn nói:
– “Em sẵn sàng rồi.”
Nhã Kỳ vừa nói dứt lời thì Mạc Ninh lập tức đưa cậu nhỏ của mình đâm thẳng vào sâu bên trong cô. Lần đầu được nếm trải cảm giác mất đi lần đầu tiên đau đớn đến buốt xương khiến cô ứa nước mắt và hét lớn lên:
– “Aaaaaaaaaaa…Mạc thiếu…đau…xin anh…nhẹ thôi….huhu…”
Đau? Tại sao cô ấy lại đau đớn đến như vậy? Chẳng lẽ….Mạc Ninh lập tức sửng sốt khi nghe thấy cô kêu lên đau đớn như vậy, cô đau đến không kiểm soát được hành động của bản thân mà móng tay cấu cả vào tấm lưng trần của anh. Mạc Ninh như ngộ ra được điều gì, anh vội rút cậu nhỏ ra rồi nhìn kĩ lại. Trên drap giường trắng có một vệt máu nhỏ.
– “Đây là lần đầu tiên của em sao? Tại sao em không nói với tôi?”
Mạc Ninh vội nâng cằm cô gái khuôn mặt đang tái nhợt lên vì đau đớn nhưng vẫn cố chịu cơn đau rồi hỏi. Sau đó anh lại nói tiếp:
– “Tôi xin lỗi, tôi thực sự không biết. Tôi sẽ nhẹ nhàng hơn. Lát nữa em sẽ cảm thấy thoải mái ngay thôi.”
Mạc Ninh vừa dỗ dành cô rồi lại tiếp tục hành động của mình nhưng so với vừa nãy thì đã dịu dàng hơn nhiều. Hai người họ triền miên hết trận này đến trận khác cho mãi tới gần sáng, anh mới mệt mỏi và buông tha cho cô. Mạc Ninh hắn chỉ hận không thể dày vò cô mãi như thế này mà thôi. Xong xuôi, anh bế cô vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ rồi mới bế cô trở lại giường, ôm cô chìm vào giấc ngủ.
Đợi tới khi Mạc Ninh đã ngủ say, Nhã Kỳ mới lén lút lấy điện thoại gọi cho ai đó.
– “Chủ nhân. Con cá đã cắn câu rồi.”
Sáng hôm sau Mạc Ninh tỉnh dậy thì không thấy mĩ nhân đâu nữa. Anh chỉ thấy trên drap giường còn lưu lại vết máu của cô gái mới lớn lần đầu tiên trao cho anh trinh tiết. Anh vội rời giường tìm kiếm bóng dáng cô nhưng kết quả chỉ thu được một mẩu giấy ở đầu giường.
“*Mạc thiếu, em có việc phải đi trước. Cảm ơn anh vì một đêm đáng nhớ*.”
Đọc xong mẩu giấy, Mạc Ninh lại nhớ đến những chuyện xảy ra giữa anh và Nhã Kỳ đêm qua, cô là cô gái đầu tiên khiến anh thoả mãn và lưu luyến không rời.
Tối hôm đó Mạc Ninh lại tới Black Swan tìm Nhã Kỳ. Anh chăm chú nhìn cô biểu diễn rồi theo cô đi ra cả phía sau sân khấu.
– “Các anh là ai? Đừng làm phiền tôi.”
Đột nhiên có tiếng nói của một người phụ nữ vang lên. Mạc Ninh tiến lại gần xem thử thì thấy mĩ nhân của anh đang bị hai tên đàn ông cũng chạc 30 tuổi, to béo đang có hành vi xàm xỡ với cô.
– “Người đẹp, em làm gì mà hung dữ vậy? Em ra giá đi. Em muốn bao nhiêu tiền thì mới chịu đi với bọn anh đêm nay?”
– “Tôi chỉ là DJ ở đây, tôi không có nhu cầu phục vụ hai người.”
Nhã Kỳ liền đáp.
– “Nhìn cô em gợi cảm như vậy mà không biết tận dụng nguồn vốn có sẵn thì thật lãng phí. Đi với bọn anh đi. Bọn anh hứa sẽ khiến em hạnh phúc cả đêm.”
Hai người đàn ông kia không ngừng nói những lời khiếm nhã với Nhã Kỳ. Dứt lời bọn họ còn đưa tay sờ đùi và ngực của cô. Đến lúc này Mạc Ninh đã không thể nhịn được nữa, anh nắm chặt tay rồi bước đến đấm mạnh vào mặt hai tên kia.
– “Á! Mày là thằng nào mà dám đánh bọn tao? Biết tao là ai không?”
Hai tên kia bị đánh bất ngờ, đau điếng ôm mặt hỏi.
– “Tao không cần biết hai thằng nhãi chúng mày là ai, nhưng chỉ cần chúng mày đụng tới người phụ nữ của Mạc Ninh này thì tao thiến!”
Hai tên kia nghe anh nói vậy ngẩng đầu lên nhìn rồi vội bỏ đi. Lúc này Mạc Ninh mới vội vã cởi áo vest ra khoác lên người cô.
– “Em có sao không?”
Nhã Kỳ nghe anh hỏi, cô không nói nửa lời liền chạy vội đi. Mạc Ninh cũng ngay lập tức đuổi theo cô. Ngay sau đó anh nhanh chóng bắt được cô, anh hỏi:
– “Nhã Kỳ, đợi tôi với. Em khóc đấy à?”
– “Tại sao anh lại đối xử tốt với em như vậy? Em chỉ là một đứa con gái làm việc ở một nơi không lành mạnh, thân phận của em cũng rất thấp kém, em…”
– “Vì…vì tôi yêu em.”
Mạc Ninh vội ôm chặt cô vào ngực rồi nói. Chưa bao giờ anh lại muốn được bảo vệ cô gái này đến thế, nhất là khi nhìn thấy hành động mà hai tên kia vừa làm với anh.
– “Nhã Kỳ, làm bạn gái tôi nhé? Tôi biết là tuổi tác của chúng ta có hơi chênh lệch nhưng tôi cảm nhận được trái tim mình loạn nhịp mỗi khi nhìn thấy em. Tôi muốn bảo vệ cho em.”
– “Mạc thiếu, anh…anh nói thật sao? Anh không chê em sao?”
– “Chỉ cần em đồng ý thì mọi thứ khác tôi đều không quan tâm.”
– “Vậy…em đồng ý. Mạc thiếu, thực ra em cũng yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi.”
Nhã Kỳ nhẹ nhàng đáp nhưng từ sâu trong ánh mắt là đang toan tính một âm mưu khác.
– “Nhã Kỳ, từ nay em đừng tới đây làm nữa. Hãy về sống cùng tôi. Tôi sẽ không để em phải ở bên ngoài chịu khổ nữa.”
Ngày hôm sau, Nhã Kỳ chuyển tới nhà sống cùng Mạc Ninh khiến giúp việc trong nhà và cả quản gia ai nấy cũng đều ngỡ ngàng. Đây là lần đầu tiên thiếu gia nhà bọn họ dẫn một cô gái lạ về nhà.
Mạc Ninh dẫn Nhã Kỳ về nhà sống chung trong niềm vui sướng và hạnh phúc khôn xiết mà đâu hay biết rằng cô chính là gián điệp mà kẻ thù lớn nhất của anh – Hoắc Nguyên gài vào.
Nhã Kỳ mồ côi cha mẹ từ nhỏ, được Hoắc Nguyên nhận nuôi từ năm 4 tuổi và được đào tạo các kĩ năng mật thám. Lớn lên cô lại càng xinh đẹp và lợi thế về ngoại hình nên được Hoắc Nguyên đào tạo với mục đích tiếp cận Mạc Ninh để giúp hắn moi thông tin mật mà một trong số đó là những chứng cứ “đen” quan trọng có thể hủy hoại cả sự nghiệp và cuộc đời Mạc gia.
Nhã Kỳ giúp Hoắc Nguyên thực hiện kế hoạch hạ gục Mạc Ninh, Mạc gia và mỗi bước tiến triển cô đều âm thầm gửi tin về căn cứ.
– “Chủ tử, Janni* mới báo tin là cô ấy đã chấp nhận làm bạn gái tên Mạc Ninh đó và tới Mạc gia sống chung với hắn rồi ạ.”
*Janni là tên mật thám của Nhã Kỳ.
– “Haha, xem ra anh hùng cũng không thoát khỏi ải mĩ nhân rồi. Bảo sao ngày xưa các ông vua vì đam mê tửu sắc mà mất nước. Hahaha…Mạc Ninh, đời người sắp tàn rồi.”