[Hp][Tomdra] Chúa Tể Hắc Ám, Xin Hãy Tha Cho

Chương 22: Chương 21



Tom không trả lời, ít nhất là hiện tại không thể trả lời được, bọn họ vẫn còn ở hành lang, hắn không muốn để cho tất cả mọi người biết chuyện buổi tối mình không có quay về phòng ngủ trước giờ giới nghiêm, thay vào đó là ra ngoài đi đêm.
Chờ khi bọn họ đã trở lại phòng ngủ, Draco cất cây Sao Chổi 180 vào trong ngăn tủ rồi mới nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Tom Riddle ngồi trên ghế sô pha.

“Sau khi cậu đến Hogwarts vẫn luôn làm một số việc mà tôi không biết, rốt cuộc là tại sao lại gạt tôi? Tôi cho rằng chúng ta là……!bạn.”
Draco nhíu mày nói, có điều vẻ mặt của cậu giống như không tin vào lời nói của của mình.
Hai hòn đá đen của Tom nhìn thẳng và đánh giá Draco, mang ảo giác nhìn thấu đối phương.

“Draco, tôi thấy là trong mắt của cậu, chúng ta chỉ là bạn cùng phòng chứ không phải bạn.”
Draco bị Tom chặn họng, cậu thật sự có chuyện gạt Tom, nhưng đó là chuyện không có cách nào nói ra, cậu thì có cách gì chứ, việc này căn bản là không có sự lựa chọn.
Thấy Draco mang bộ mặt vô cảm ngồi ở bên kia không nói tiếng nào, Tom cũng không để bụng, nói tiếp: “Hôm qua Abraxas mời tôi và cậu đến làm khách ở Trang viên Malfoy vào lễ Giáng Sinh.”
“……!Cái gì? Đến Trang viên Malfoy?” Draco ngây ngốc há hốc mồm, cậu thấy lần gặp mặt trước đã chọc giận lão Malfoy, bây giờ tại sao Abraxas lại muốn mời họ đến làm khách? Hay là……
Tầm mắt của Draco dừng lại trên người Tom, ở trong mắt của Malfoy, vị khách chân chính của bọn họ hẳn chỉ có một mình Tom.

Tom còn đang lười nhác ngồi trên ghế sô pha, từ bên ngoài không nhìn ra được gì.

“Cậu đồng ý rồi? Đến Trang viên Malfoy?”
“Không có.” Tom ngồi dậy từ trên ghế sô pha, vừa nói vừa đi đến chỗ cửa, ý bảo Draco hiện cần đi tới lớp học.

“Tôi chỉ đồng ý với Abraxas là tôi sẽ đi, còn phần cậu—-” Tom ngừng lại một chút để đánh giá nghiêm túc thái độ của Draco, “—- tôi không thể nào thay cậu đưa ra quyết định, đó là chuyện của cậu không đúng sao?”
“Đương nhiên, đương nhiên là tôi sẽ tự đưa ra quyết định.” Draco bực bội đẩy cửa phòng ngủ, “Nhưng vì chúng ta là bạn, tôi dĩ nhiên là đi theo cậu.”
Hiện tại, Draco rốt cuộc biết Abraxas đã rất thân thiết với Tom, thân thiết tới nỗi có thể đến làm khách ở Trang viên Malfoy vào lễ Giáng Sinh, còn việc làm của cậu lại không hề có tiến triển gì.
“Như vậy sau khi tách ra với Abraxas, cậu đã đi đâu?” Draco không có ý định buông tha cho Tom, tiếp tục hỏi.
Tom mang nụ cười giả tạo chào khỏi các Slytherin khác ở trong phòng sinh hoạt chung, sau khi đi ra hỏi hầm Slytherin mới lười nhác nói: “Tôi cảm thấy cậu sẽ không muốn biết đáp án đâu, Draco.”
“Không!” Draco lập tức phủ định, “Tôi đương nhiên phải biết đáp án.”
“Được rồi được rồi,” Tom miễn cưỡng nhún vai, “Draco, từ khi nào cậu rèn ra cái thói quen xấu là hay dò hỏi thế? Sau khi tách ra với Abraxas vào ngày hôm qua, tôi liền đi tới thư viện.”
Tom ngừng một chút, sau đó dùng tông giọng chỉ có hai người họ nghe thấy: “Sau đó tôi đi tới khu vực sách cấm.”
“……!Mẹ kiếp!” Draco lập tức hiểu Tom rốt cuộc tìm cái gì, hắn vẫn còn điều tra về Salazar Slytherin cùng cái thân thế chết tiệt của hắn ta.
“Vậy cậu tra được gì rồi? Trò Riddle, tôi nhớ rõ là muốn tới khu sách cấm cần có phê duyệt của giáo sư.” Draco tối sầm nhìn Tom, cậu cảm thấy mình mới là người không được coi là bạn bởi Tom.
“Đừng có ngốc như vậy Draco, đâu phải lần đầu tôi tới đó đâu.” Nói xong, Tom hơi dừng lại rồi mới nói tiếp: “Huyết mạch cuối cùng của Slytherin là một gia tộc tên là Gaunt, nhưng tôi không xác định được họ hiện đang ở đâu.”
Tom không có giấu giếm, đối với Draco thì Tom lại mâu thuẫn.

Draco là phù thủy đầu tiên mà hắn biết, cũng là người đầu tiên không coi hắn là quái vật, bọn họ đã sống cùng nhau ở cô nhi viện trong ba năm.

Tom không muốn trở nên ghẻ lạnh với Draco, nhưng cũng không hy vọng Draco gây cản trở chuyện mình muốn làm.
Tom mỉm cười và thử dò hỏi: “Vậy, cậu biết không, Draco? Nhà Gaunt, hiện đang ở đâu?”
“Không, chuyện về Slytherin thì tôi không biết.” Trừ cái con Tử Xà hại người kia, còn có cuốn nhật ký dọa người của cậu.

Draco bổ sung một câu trong lòng.
Cậu thật sự không rõ lắm về thân thế của Tom, nếu không phải có thể xác định được chuyện Xà Khẩu chỉ có mỗi Chúa tể Hắc Ám và Cứu Thế Chủ đầu sẹo, chỉ sợ là Draco cũng không thể xác định được thân phận của Tom ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Ba của cậu chưa bao giờ nói tới chuyện có liên quan tới Chúa tể Hắc Ám, hay nói cách khác là Lucius Malfoy cũng không hy vọng con trai mình trở thành Tử Thần Thực Tử giống như ông.
“Cậu đi tới khu sách cấm hồi nào thế? Lúc tôi nằm ở trong Bệnh Thất?” Draco nhướng mày, ngoại trừ thời gian cậu nằm ở trong Bệnh Thất ra, cậu chưa từng thấy Tom thức khuya cả.
“Tôi hẳn nên mừng vì sự thông minh của cậu.” Tom nở nụ cười không chút thành ý.

Tiết đầu tiên của ngày hôm nay là môn Biến Hình, giáo sư Dumbledore của họ đã đứng ở trong phòng học, còn Walden và Ellis đã giữ chỗ giúp Draco và Tom.
Lớp Biến Hình vẫn không khác gì trước, Tom là người đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ của Dumbledore, hơn nữa còn kiếm thêm vài viên đá cho Slytherin, còn Dumbledore cứ như có như không đem ánh mắt dừng ở chỗ Tom và Draco.
“Merlin ơi, tại sao Dumbledore cứ nhìn qua đây hoài vậy?” Tay của Walden run lên và biến tách trà sứ trắng của mình thành màu hồng phấn, anh vội vàng biến màu trở lại như cũ, “Hai cậu rốt cuộc đã gây ra chuyện gì khiến cho trời đất tức giận, người không dung thứ (1) hả? Đến nỗi được Dumbledore chiếu cố luôn?”
Tom và Draco đều ngậm miệng không nói, ai biết Dumbledore muốn cái gì, mỗi lần nhìn thấy cặp mắt lập lòe sau mắt kính của ông ta, cả người Draco đều cảm thấy khó chịu muốn chết.
Ellis đứng một bên không rõ tình hình nhìn về phía Walden, đầy thắc mắc hỏi: “Xảy ra chuyện gì à? Chẳng lẽ mấy cậu không có nộp bài luận môn Biến Hình?”
“……!Ellis, cậu quên Tom với Draco là hai con mọt sách của Slytherin à? Làm thế nào lại không nộp bài tập?” Walden nhếch mép và chớp mắt với Ellis.
“Được rồi cả hai người, tôn trọng tách trà của hai người đi.” Draco bất mãn cắt ngang cuộc trò chuyện của họ.
Sau môn Biến Hành là Lịch sử Pháp thuật, Draco dùng cả một tiết để viết cho xong bài luận môn Biến Hình.

Bởi vì một hồi cậu muốn tham gia buổi huấn luyện Quidditch đầu tiên, cậu không muốn huấn luyện xong còn phải tốn thời gian đi làm bài tập.
Ăn xong cơm chiều, Draco trở lại phòng ngủ lấy chổi bay của mình, sau đó cùng Walden và Ellis đi xuống sân Quidditch.

Dựa theo lời của Ellis và Walden, bọn họ muốn xem buổi huấn luyện đầu tiên của Draco, đây là việc cực kì có ý nghĩa, bọn họ muốn ghi lại toàn bộ.
Tom không đi theo bởi vì hắn lại tới thư viện, Draco biết hắn còn đang điều tra về nhà Gaunt.
Ellis và Walden tự cho mình Bùa Giữ Ấm rồi ôm theo máy ảnh chạy lên khán đài, còn Draco bị Marcus kéo tới phòng nghỉ của đội Quidditch, các thành viên khác trong đội Slytherin đã ngồi ở trong đó.
Marcus đẩy Draco về phía trước, cao giọng nói: “Đây là Tầm Thủ mới của chúng ta, tôi nghĩ các cậu đều biết nhau rồi, Draco Malfoy.”
Giọng nói vừa dứt, trong phòng luyện tập vang lên tiếng vỗ tay, khác với tiếng vỗ tay rụt rè của Slytherin trong ngày phân loại, từng đội viên đều mang nhiệt tình, từng người một bước lên bắt tay Draco để chào đón cậu.
Marcus vỗ vỗ tay làm cả phòng yên tĩnh lại, sau đó nhìn Draco hỏi: “Draco, trước kia cậu chơi Quidditch chưa? Hoặc là, cậu biết Quidditch chứ?”
Bởi vì thân phận hiện tại của Draco là trẻ mồ côi lớn lên ở cô nhi viện Muggle, cho nên Marcus mới không yên tâm hỏi một câu.
“Học trưởng, tôi rất hiểu về Quidditch, chuyện này không cần lo lắng.” Draco ngẩng cao đầu một cách kiêu ngạo.
Marcus rất hài lòng, hắn lại nói thêm một ít việc cần lưu ý rồi mới cho đội viên ra khỏi phòng nghỉ, hôm nay là buổi huấn luyện đầu tiên mà Draco tham gia, cho nên nội dung huấn luyện của cậu chính là quan sát chuyển động của đồng đội, hơn nữa Marcus cũng sẽ thả trái Snitch ra để Draco chụp thử một lần.
Vừa mới bước vào sân Quidditch, Draco liền nghe được tiếng hoan hô từ trên khán đài.

Là Ellis và Walden, hai người bọn họ giơ máy ảnh lên và không ngừng vẫy tay với Draco.
Nhìn động tác của hai người, Draco bỗng dưng có ảo giác mình đang thi đấu.
“Chậc, xem ra mấy người bạn nhỏ của cậu đều tới cổ vũ cậu kìa.” Marcus để cánh tay lên vai Draco, “Ôi, lần đầu tiên anh tham gia đội bóng, bạn của anh cũng tới cổ vũ cho anh, nhưng không có nghiêm túc như bạn của cậu, còn mang theo cả máy ảnh.”
“Thôi đi Marcus, lúc đó bọn họ cố ý tới là để coi cậu xấu mặt thôi.” Người nói chuyện là Delitha Abbott (2), nàng là Truy Thủ của đội.

Delitha có máu tóc quăn màu vàng kim, nhưng hiện tại chúng được buộc gọn ở sau đầu, trên gương mặt trắng nõn mang theo vài nốt tàn nhang.
Nghe Delitha cười nhạo, Marcus làm ra cái bộ mặt sợ hãi, “Không cần chọt thủng lời nói dối của tôi thế chứ, Delitha, đây không phải là việc mà một quý cô nên làm đâu.”
Delitha cười ha ha, vung cây gậy trong tay.

“Quý cô cũng sẽ không làm chuyện như vậy đâu, Marcus à.”
Mọi người trong đội hình như đều quen với bộ dạng này của Delitha, bọn họ trợn mắt lên rồi mới leo lên chổi bay của mình và vọt lên không trung.
Marcus thả trái Snitch và trái Bludger ra cùng lúc, “Draco, cậu trước hết cứ bay một mình trên đó đi, làm quen cây chổi mới của cậu một chút, sau đó mới thử chụp trái Snitch, đây là nội dung huấn luyện ngày hôm nay của cậu.”
Draco gật đầu, sau đó leo lên cây Sao Chổi 180 mà Abraxas đưa cho cậu.

Nói thật thì Draco cũng không thích cây chổi này cho lắm, cậu cảm thấy nó bay không lên và chậm nữa.

Cậu thật sự muốn thấy cây Nimbus 2001 của mình ghê, nhưng hiện tại cậu không có lựa chọn nào khác, cây chổi tốt nhất năm 1938 chỉ sợ là cây Sao Chổi 180.
Các thành viên khác đều đang luyện tập, ném trái Quaffle từ chỗ này qua chỗ nọ.
Draco bay trên không trung một hồi, không có phát hiện ra bóng dáng của trái Snitch, liền bay tới gần khán đài.
“Này, Draco, nhìn qua đây!” Ellis kêu lên, sau đó thừa dịp Draco quay đầu liền ấn nút chụp.

“A, về sau mỗi khi thi đấu tớ đều sẽ chụp ảnh giúp cậu, sau đó sắp xếp số ảnh này lại, đúng là đẹp trai quá mà.”
Draco đảo mắt, cậu cảm thấy Ellis đôi khi thật ngây thơ.
“Cảm giác gia nhập đội bóng thế nào?” Walden cười hì hì nhìn Draco cưỡi chổi bay trên không trung hỏi.
Draco híp lại cặp mắt xám, giống như đang tận hưởng gì đó, “Quá tuyệt vời!”
Chú thích
(1) thiên nộ nhân oán -> không rõ nghĩa.
(2) địch lệ toa ngải bác.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.