Draco phải thừa nhận rằng đôi khi hành vi của Tom không gây ra quá nhiều xáo trộn.
Sau cái lần Tom để lộ vụ mình là Xà Khẩu, chuyện hắn là hậu duệ của Slytherin vậy mà không truyền tới tai của các giáo sư, hơn nữa là sau ngày hôm đó, nhóm học sinh Slytherin càng thêm ngưỡng mộ và kính trọng đối với Tom, nghĩa là số lượng Tử Thần Thực Tử tương lai của Tom lại tăng thêm rồi.
Tom tiết lộ chuyện mình là Xà Khẩu không những không gây ra thêm bất kì phiền phức nào cho mình mà còn được phần đông học sinh Slytherin ủng hộ.
Thái độ mơ hồ lấy Tom làm trung tâm của các học sinh Slytherin khiến học sinh của các nhà khác cũng tò mò và yêu mến Tom.
Tom giống như đã giấu nhẹm đi hoàn toàn bản chất cố chấp và điên khùng của mình, hắn có ngoại hình tuấn tú, thiên phú rất cao, thái độ với người khác lại cực kì lễ phép và dịu dàng.
Nếu Draco không phải sống với hắn từ hồi còn nhỏ, không chừng cậu cũng sẽ bị cái vẻ ngoài này của Tom lừa gạt.
Sự kiện được toàn bộ học sinh năm ba mong chờ – ngày đi đến Hogsmeade cuối cùng cũng được định đoạt, cuối tuần này họ sẽ cùng các học sinh lớp trên rời khỏi lâu đài đến làng Hogsmeade.
Đối với Draco, chuyện này không phải chuyện làm người khác vui vẻ tới như vậy, ít nhất thì cậu hiểu rất rõ về Hogsmeade nên không có hứng thú gì quá lớn, nếu không phải vì một ngày rời khỏi lâu đài để thả lỏng thì e là cậu cũng không đi xin chữ ký của lão Malfoy.
Nhưng việc Tom vừa mới phát hiện ra Phòng chứa bí mật làm Draco không dám rời khỏi lâu đài hay rời khỏi Tom, ít nhất thì lúc đi vào Phòng chứa bí mật, cậu có thể bảo đảm mình ở cạnh Tom.
Một người khác cũng không có hứng thú gì với làng Hogsmeade là Tom, từ sau khi tìm ra Phòng chứa bí mật, Tom đã dành phần lớn thời gian để nghiên cứu về thần chú của Phòng chứa bí mật, về cái bức tượng to lớn kia cũng như về Tử Xà thật sự có tồn tại, hắn càng muốn dành hết thời gian để nghiên cứu về Tử Xà chứ không phải lãng phí thời gian để đi Hogsmeade.
Cho nên dù không có thương lượng với nhau, Draco và Tom đều rất ăn ý xin Abraxas ở lại trường vào ngày đi đến Hogsmeade.
“Cậu muốn ở lại?” Abraxas bình tĩnh nhướng mày, “Đây là lần đầu tiên cậu được tới Hogsmeade, cậu thật sự muốn ở lại trong lâu đài sao?”
“Đúng vậy Abraxas, anh hẳn biết tôi chọn rất nhiều môn tự chọn nên tôi cần nhiều thời gian để làm bài tập và bài luận.” Tom nhún vai.
“Nếu cậu đã nói vậy—-” Abraxas nở một nụ cười nhạt, cặp mắt xám híp lại nhìn Tom, “Thế thì phiền cậu chú ý tới Draco giúp tôi, thằng bé cũng từ chối tới Hogsmeade, tôi nghĩ cậu có thể thay tôi chăm sóc thằng bé.”
Thấy Tom định nói gì đó, Abraxas vội quơ tay ngắt lời Tom, “Tôi biết cậu định hỏi gì, giống như cậu nghe được đấy, Draco không định đi tới Hogsmeade.”
Lời của Abraxas làm Tom hơi ngạc nhiên, dù sao lúc Draco cầm tờ đơn trông rất thích thú.
Vậy mà giờ cậu lại xin ở lại vào đợt đầu tiên đến Hogsmeade?
“Tôi biết rồi Abraxas, không cần lo lắng.”
Chờ sau khi nhóm học sinh đi đến Hogsmeade, toàn bộ lâu đài giống như trống rỗng, chỉ còn lại phần nhỏ học sinh lớp trên cùng toàn bộ học sinh năm nhất, năm hai ở lại lâu đài.
Tom dành cả ngày ngồi trong thư viện đọc tài liệu, đợi tới khi học sinh từ Hogsmeade quay trở về, hắn mới ôm bài tập từ thư viện về lại phòng ngủ, còn Draco thì nằm ở trên giường xem cuốn sách pháp thuật về thuật giả kim lấy được ở khu vực sách cấm.
“Cậu về rồi à? Sau giờ cơm chiều định đi thư viện tiếp? Hay là……” Draco nâng đầu khỏi cuốn sách ma pháp thì nhìn thấy Tom lấy áo choàng tàng hình ra, lời lên tới môi lập tức bị nuốt xuống, Draco híp mắt lại không biết làm cái gì, chờ khi Tom đeo trâm cài lên xong mới tiếp tục nói nhưng giọng lại nâng cao hơn một chút, “Cậu định đi vào khu vực sách cấm? Vào ban ngày á?”
“Dĩ nhiên là không rồi Draco.” Tom chùm áo choàng tàng hình lên người, chừa lại một cái đầu tóc đen trôi nổi giữa không trung.
“Hiện tại tôi muốn đi tới Phòng chứa bí mật, không biết cậu có hứng thú đi chung với tôi không?”
Draco nhìn cánh tay phải của Tom duỗi ra trước mặt mình và vô thức nắm lấy, chờ khi cậu nhận ra động tác ngu ngốc của mình, cậu mới thấy mình nhất định đã điên rồi, đụng tới Tom là cậu không thèm cân nhắc đã đưa ra quyết định.
Nhưng cậu vẫn an ủi bản thân, dù sao cũng định là đi theo Tom rồi, kết quả thật ra cũng không có gì khác biệt.
“Cậu định đi bây giờ à?” Draco nhíu mày, hiện giờ là giờ ăn tối, tuy trên lý thuyết thì ở nhà vệ sinh lầu ba không có ai nhưng Draco vẫn không an tâm nổi.
“Không cần lo đâu, hiện giờ lầu ba không có ai.”
Tom chùm áo choàng tàng hình lên người và sau đó vội vã kéo cậu rời khỏi hầm.
Hành lang rất yên tĩnh, không thấy hình bóng của học sinh, hiện giờ học sinh và giáo sư hẳn đều dùng bữa tối ở lễ đường, hai người cực kì thuận lợi đi vào nhà vệ sinh nữ ở lầu ba.
Sau khi Draco bước vào, cậu có một giây cực kì xấu hổ.
Lần đi vào nhà vệ sinh đợt trước là vào buổi tối, khi đó Draco có thể bảo đảm sẽ không có ai phát hiện ra bọn họ.
Còn hiện tại, lỡ như có nữ sinh nào bất chợt đi vào, việc này làm trái tim Draco muốn nhảy ra khỏi cổ họng, Draco Malfoy rất sợ câu chuyện xấu hổ chết người mang tên chính mình bị phát hiện đi vào nhà vệ sinh nữ lan truyền.
“Được rồi, chúng ta vào thôi.”
Tom mở lối vào Phòng chứa bí mật, dẫn Draco vào cái đường ống vừa dài vừa hôi kia, đi qua đường ống thật dài rồi lại đứng trước cái tượng đá lớn khủng bố kia.
Draco ngẩng đầu dùng vẻ mặt hơi chán ghét với tượng đá, hỏi Tom ở bên cạnh: “Cậu định làm thế nào? Cậu chắc chắn là cái tượng đá xấu hoắc này có bí mật gì à?”
“Tất nhiên, tôi tìm được thứ này trong khu vực sách cấm đấy.” Tom đáp lại bằng giọng điệu bình tĩnh và tự tin, hắn lấy một tấm da dê trong túi ra, Draco nhìn thoáng qua dòng chữ được viết bằng mực nước ở trên đó.
“Lùi ra mau một chút Draco, tôi không muốn cậu bị thương đâu.”
Tom thấy Draco nghe lời lùi về sau vài bước rồi mới quay đầu lại, nâng cằm lên rồi nhìn chăm chú vào bức tượng đá được giấu trong bóng tối.
Hãy nói chuyện với ta, Slytherin…..!Một trong bốn nhà sáng lập vĩ đại của Hogwarts.
Nghe thấy Tom cất lên tiếng rít, Draco lập tức ngẩng đầu lên nhìn bức tượng.
Gương mặt trên bức tượng đá lớn kia dần dần di chuyển theo tiếng rít của Tom, Draco nhìn thấy cái miệng kia chậm rãi mở ra, để lộ một cái hố đen thật lớn, bên trong hố đen không ngừng truyền đến những tiếng sột soạt, giống như có thứ gì đó đang chui ra khỏi hố đen.
Draco hơi hoảng hốt nhìn hố đen, sau đó lấy đũa phép biến tấm thẻ trong túi thành mắt kính và nhanh chóng đeo lên.
Thấy động tác của Draco, Tom chỉ là nhếch môi rồi không để ý nữa, cặp mắt đá vỏ chai nhìn chằm chằm vào hố đen, mong cho Tử Xà mau xuất hiện trước mặt mình nhanh hơn một chút.
Tử Xà cuối cùng cũng đưa phần đầu to lớn ra khỏi hố đen, đợi khi toàn bộ cơ thể chui ra khỏi miệng bức tượng thì nó lại quấn người quanh cái bức tượng.
Đó là một con rắn lớn, màu xanh sáng, dài 20 thước Anh, trên đầu có đôi mắt màu vàng to bằng bóng đèn.
Draco lúc thấy Tử Xà vừa bò ra khỏi tượng đá đã lập tức nhắm chặt mắt của mình lại vì sợ phải đối diện với cặp mắt của Tử Xà, cậu không muốn mình bị hóa đá khi không hay biết gì.
“Đừng lo Draco.” Giọng nói trấn an của Tom truyền đến bên tai.
Sau đó Draco nghe thấy tiếng bước chân của Tom như đang di chuyển đến chỗ Tử Xà.
Ngươi là Tử Xà do Salazar Slytherin để lại? Tom híp mắt nhìn cơ thể khổng lồ của Tử Xà, rít lên hỏi.
Ngươi là người thừa kế của Slytherin? Thế thì mau thả ta ra ngoài.
Tuy không nghe hiểu được cuộc hội thoại giữa Tom và Tử Xà, nhưng Draco vẫn có thể ngửi thấy mùi hôi thối phát ra từ miệng con rắn làm người ta choáng váng.
Khoảng cách quá gần khiến Draco cảm thấy tay của mình đang không ngừng run rẩy, cậu phát hiện ra rằng mình không có dũng cảm như trong tưởng tượng, nếu cậu có thể chọn lại, cậu sẽ không bao giờ đi theo Tom vào Phòng chứa bí mật để nhìn Tử Xà gì hết.
Thả ngươi ra ngoài? Ngươi định làm cái gì? Salazar Slytherin để ngươi lại là để làm cái gì? Lúc Tom nói chuyện, mắt của hắn không hề rời khỏi cơ thể của Tử Xà, hắn nhìn nó một cách thèm thuồng như muốn có được thứ gì từ trong miệng nó.
Hay là giống như trong sách, để ngươi lại để là để thanh lọc trường học, loại bỏ toàn bộ những kẻ không đáng được học pháp thuật?
Đó là chuyện của người, tùy ngươi quyết định, nhưng nếu ngươi đã mở Phòng chứa bí mật ra, thế thì mau thả ta ra ngoài. Tử Xà nói xong liền đảo mắt qua chỗ Draco ở phía sau Tom.
Đó là đồ ăn ngươi đưa cho ta?
Nghe lời của Tử Xà xong, nụ cười tươi trên mặt Tom biến mất, thay vào đó vẻ mặt hiểm ác, thở dốc ngắt lời Tử Xà, Đừng có đánh ý đồ lên cậu ta, nếu mày có ý đồ gì, mày sẽ không muốn biết hậu quả đâu.
Thế thì dẫn nó đi đi, người thừa kế.
Draco vẫn luôn nhắm mắt lại, cậu không thấy được cử động của Tử Xà, cũng không thể hiểu được Tom và Tử Xà đang nói về cái gì, nhưng dù có nhúc nhích đi chăng nữa thì cậu vẫn đứng yên tại chỗ, vì cậu biết, ở bên cạnh Tom là nơi an toàn nhất.
Đợi khi tiếng rít do nói chuyện của Tom và Tử Xà kết thúc, cậu mới cảm giác Tom đang quay trở lại chỗ mình và xoay người cậu lại.
“Được rồi Draco, cậu có thể mở mắt ra được rồi.”
Nghe Tom nói xong, Draco mới dám hé mắt ra một chút, trước mặt chẳng có cái gì nhưng cậu có thể cảm nhận được Tử Xà không có rời đi bởi cái mùi hôi kia vẫn còn rất rõ, “Nó đâu rồi?”
“Đừng lo, nó ở sau lưng cậu Draco.” Tom nói xong liền mỉm cười với Draco định làm cho cậu thả lỏng, “Đi theo tôi, chúng ta rời khỏi đây thôi.”
Draco mở miệng muốn hỏi hắn một câu rằng chẳng lẽ cậu bỏ cả đống thời gian tìm tài liệu chỉ là để đi vào đây nói tao lao với Tử Xà à?.
Nhưng câu hỏi ngu ngốc này cậu dĩ nhiên sẽ không thốt ra, nếu Tom đã không định thả Tử Xà ra giết người có máu Muggle ở Hogwarts, thế thì cậu càng không nên đề cập nó với Tom, đúng chứ?
Tác giả có lời muốn nói: Có bug hãy cho tôi biết, tôi sẽ nhanh chóng sửa chữa.
TB: Bản thảo của tôi đã lưu tới cảnh Draco quay về gặp cha Lucius, cực kì vui vẻ!! Cha Lucius!!
Nhắc trước là cốt truyện sau đó có hơi máu chó, tha cho tôi đi _(:3∠)_
Editor có lời muốn nói: Tôi cứ thắc mắc mãi là tại sao học sinh đi đến Hogsmeade phải có chữ ký của phụ huynh hoặc của người giám hộ, trong khi học sinh đi vào Rừng Cấm thì lại không cần..