Huyền Lục

Chương 398: Hư không sinh kính, vạn hoa đua nở



Sau khi đạt được trạng thái viên mãn, Khương Hy cũng không vội xuất quan, hắn lựa chọn quan tưởng cảm ngộ một chút sắc dục ý cảnh.

Tính cả hai đời thì đây là lần đầu hắn tiếp xúc một loại ý cảnh mang tính ‘cảm xúc’ mạnh như thế này.

Sắc dục ý cảnh sinh ra là nhờ có nhân loại nên loại ý cảnh này không hoàn toàn tồn tại trong chiều lịch sử của tu chân giới.

Vì vậy bản thân Khương Hy cũng không có bất cứ sự tham chiếu nào từ chính lịch luyện của đời trước cả.

Loại ý cảnh này nói thẳng ra thì rất khó để hình dung bởi nó chân chính vô hình, Khương Hy dựa vào nó có thể xác định ra được cường độ dục vọng của một người, đồng thời thông qua đó hắn cũng có thể định vị được đối phương trong ‘lãnh địa’ của mình.

Hai vế trên đều quan trọng nhưng Khương Hy lại chú ý đến vế sau hơn, bởi linh thức của hắn cũng bị hạn chế bởi những người có linh thức cao hơn.

Giới hạn linh thức của Khương Hy bây giờ rất rộng, trên bốn trăm mét một chút nhưng lấy cường độ linh thức này hắn vẫn thua tu sĩ Kim Đan cảnh hoặc tu sĩ Kết Đan cảnh thuộc luyện hồn nhất mạch.

Hắn không thể nào biết được khi nào thì Minh Mạc sẽ xuất hiện trong bóng tối để theo dõi hắn nên phòng ngừa vạn nhất, chuyện gì hắn cũng cẩn thận triệt để.

Thành thử hắn muốn làm gì cũng bị bó tay bó chân không kém.

Nhưng nếu hắn đã cảm ngộ được sắc dục ý cảnh thì không cần dùng đến linh thức, hắn vẫn có thể cảm nhận được sự hiện diện của người khác thông qua dục vọng.

Tu sĩ có thể ẩn tàng tu vi, ẩn tàng khí tức nhưng rất khó để ẩn tàng dục vọng của chính bản thân mình. Dục vọng là thứ thúc đẩy hành động của một tu sĩ, ẩn tàng nó đi không khác gì tự bế hành động của mình.

Tu sĩ thuần Dục đạo trên toàn Đại Lục bây giờ cực kỳ ít, hay muốn nói là hiếm như mò trăng đáy bể, cho nên Khương Hy phải triệt để nắm được lợi thế độc quyền này.

Vì vậy hắn phải tập trung cảm ngộ thật tốt sắc dục ý cảnh, qua mỗi ngày lại phải đề thăng thật tốt hơn.

Dạ Ma không phải nơi để vui chơi, cẩn thận không bao giờ là chuyển thừa thãi.

Thời gian nháy mắt trôi qua.

Hai tuần sau.

Cánh cửa phòng tắm mở ra, Khương Hy xuất quan, thần sắc cao hứng không ngờ. Lưu Tam thấy vậy liền ôm quyền cung kính nói ra:

“Chúc mừng công tử xuất quan”.

Khương Hy mỉm cười gật đầu, tiện tay ném cho hắn một bình đan dược cao giai trung phẩm để tu hành. Lưu Tam nhận lấy bình đan dược này liền có chút thụ sủng nhược kinh nhưng ở chung bốn năm rồi sao lại không hiểu được.

Hắn biết công tử đang cao hứng nên vạn vật trong tầm mắt đều là cảnh đẹp, hắn được nhận bình đan dược này cũng không phải chuyện lạ, hoặc nói đúng hơn là hắn xuất hiện đúng thời điểm.

Hắn vội vàng cung kính hành lễ đáp lại:

“Đa tạ công tử đã ban đan dược”.

Khương Hy phất phất tay, ý bảo không cần đa lễ, sau đó nói tiếp:

“Hai tuần này có chuyện gì phát sinh không?”.

Lưu Tam kính cẩn đáp lại:

“Bẩm công tử, trừ bỏ các tu sĩ Kim Đan cảnh khác nhập thành để dự yến hội thế gia thì không còn chuyện gì đáng lưu ý cả”.

Khương Hy ngẫm nghĩ một chút rồi gật đầu nói ra:

“Ta biết rồi, ngươi lưu ý giúp ta mấy đệ tử của đại tông môn”.

“Vâng, thưa công tử”, Lưu Tam ôm quyền đáp.

Sau đó, Khương Hy trở lại phòng tu luyện của mình, tuyên bố với gia nhân tiếp tục bế quan họa phù rồi âm thầm thay đồ rời khỏi trạch viện.

Từ sau sự kiện của Bạch Dương sơn mạch, Khương Hy đã có hơn nửa tháng không liên lạc với Dạ Ma rồi, hắn còn yên lặng nữa có khi Minh Mạc lại đến tận trạch viện để tìm cũng nên.

Đúng như Lưu Tam nói, đường phố đã bắt đầu có không khí của cái gọi là yến hội rồi, người người khắp nơi đang dần đổ về Hoàng Thành, thời điểm này cũng được hoàng cung nâng cao cảnh giác tột độ.

Tam Đại Hoàng Triều nhìn như vững chãi giữa nhân gian nhưng thực tế lại có không ít kẻ thù đâu.

Một ngày đi trên con đường hoàng quyền, địch nhân nhiều như kiến cỏ.

Cho nên Hoàng Thành không thể không nâng cao cảnh giới được, và đồng thời, đây cũng là thời điểm tốt nhất cho sát thủ Dạ Ma hành động.

Người đông như thế này muốn tra ra sát thủ Kim Diện của Dạ Ma cũng cực kỳ khó nhằn.

Tương tự như những lần trước, Khương Hy cũng chẳng tốn mấy thời gian để đến được phân đà của Dạ Ma. Chỉ có điều lần này hắn đến không báo trước thôi.

Không gian nơi này vẫn luôn trầm thấp đến bực này, không khí cũng âm u không kém nhưng nghĩ đến môn thần thông Tử Ám Hắc Vụ của Quỳ Liên thì không gian này cũng xem như có chút ‘dễ chịu rồi.

Nhân lúc này, Khương Hy cũng thử điều động sắc dục ý cảnh lên cảm ứng một chút. Dạ Ma là nơi chứa đựng toàn cao thủ ẩn tàng nên hắn muốn xem thử sắc dục ý cảnh của hắn có thể định vị được chính xác vị trí không.

Trong chớp mắt, trong vòng bán kính hơn bốn trăm mét lấy hắn làm trung tâm, hơn một trăm ngọn Dục Hỏa đột ngột xuất hiện trong tiềm thức, kích thước chênh lệch khác nhau.

Tiếp đó, hắn cũng âm thầm thả linh thức của mình ra để dò xét, kết quả, khóe miệng hắn liền khẽ cong lên.

Bảy người.

Có bảy người linh thức của hắn không cảm nhận được nhưng sắc dục ý cảnh lại cảm ứng ra. Hơn nửa cường độ dục vọng của những người này không hề cao.

Khương Hy không biết nguyên do thế nào nhưng như thế này cũng đủ để hắn xác nhận được năng lực định vị của sắc dục ý cảnh.

Chỉ cần kết hợp linh thức cùng sắc dục ý cảnh thì hắn xác thực sở hữu được một ‘tầm nhìn’ rõ ràng hơn bất cứ một tu sĩ đồng cấp nào.

Bảy người nằm ngoài linh thức của hắn hẳn là tu sĩ Kim Đan cảnh, hiện nay có ba người đang ở cùng nhau, còn bốn người còn lại thì đơn lẻ ở từng chỗ một.

Khương Hy không biết trong số bảy người này ai là Minh Mạc nên hắn cũng chưa biết nên lựa chọn bái phỏng người nào cho chính xác đây.

Quỷ Mâu trưởng lão tại phân đà này có chức vị tương đương với Đà chủ nhưng đồng thời thực quyền cũng cao hơn cực kỳ nhiều so với một Đà chủ thông thường.

Địa vị của lão rất cao, Khương Hy chưa vào được hạch tâm tự nhiên không thể tự mình đi đến bái phỏng lão được.

Hắn cần ít nhất một người để dẫn đạo đến, bình thường Minh Mạc sẽ làm nhiệm vụ này, bất quá hiện tại có khi phải tự thân đi tìm rồi.

Đột nhiên, một giọng nói vang lên trong đầu hắn:

“Tiểu tử, đến gặp lão phu!”.

Nghe vậy, Khương Hy có chút giật mình, khóe miệng khẽ giật giật không thôi, hắn ôm quyền từ tồn đáp lại:

“Vâng, thưa trưởng lão”.

Người gọi đương nhiên là Quỷ Mâu trưởng lão, bất quá lão nhân này có chút tà môn, kết giới tinh thần của Khương Hy cảm ứng được sự hiện diện của Bạch Dạ Ma Tôn nhưng lại không kịp cảm ứng ra hành tung của lão.

Để có thể làm được điều này, Quỷ Mâu trưởng lão có xác suất cao là tu sĩ thuộc luyện hồn nhất mạch, chỉ có cái mạch này mới đủ sức bỏ qua tầng phòng ngự của kết giới tinh thần thôi.

Khương Hy đã từng đến mấy lần rồi nên hắn cũng không khó khăn trong việc tìm được đường đến mật thất của lão.

Đột nhiên, Khương Hy liền âm thầm híp mắt lại, bởi cùng lúc hắn di chuyển, cả bảy sát thủ Kim Diện đang ở nơi đây cũng đồng loạt tiến về mật thất này.

Tốc độ của bọn hắn đương nhiên nhanh hơn Khương Hy cho nên liền đến sớm hơn một, hai phút. Lúc hắn đến nơi, cả bảy người đều đã yên vị chờ đợi hắn rồi.

Nếu không phải đã biết từ trước, có khi hắn còn nghĩ là cả bảy người này đều chờ đợi hắn từ đầu cũng nên.

Khương Hy từ tốn ôm quyền hướng về phía chủ tọa nói ra:

“Vô Cửu xin thỉnh an trưởng lão cùng chư vị đại nhân”.

Cả bảy người nghe vậy liền gật đầu xem như chào hỏi, mặc dù không nhìn thấy được mặt mũi nhưng Khương Hy có cảm giác bọn hắn có hơi chút hòa ái với hắn.

“Đây có được xem là điềm tốt không?”, hắn thầm nghĩ.

Quỷ Mâu trưởng lão vốn đang ngồi xem xét văn kiện thì bây giờ đã ngẩng đầu lên nhìn hắn rồi nhàn nhạt nói ra:

“Thương thế của ngươi ổn rồi?”.

Một tia tinh quang bất ngờ lướt qua mắt, Khương Hy an ổn ôm quyền đáp lại:

“Đa tạ trưởng lão đã hỏi thăm, vãn bối đã khôi phục được phần nhiều”. Quỷ Mâu trưởng lão gật đầu nói tiếp:

“Trận chiến lần trước với Văn Đồng Quỳ Liên ngươi cảm thấy như thế nào?”.

Nghe vậy, Khương Hy cẩn thận điều chỉnh sắc mặt, nội tâm bình lặng lại một hồi như đang nhớ lại gì đó.

Cấm chế của Bạch Dương sơn mạch rất mạnh, bản thân hắn đương nhiên hiểu rõ lấy tu vi cao tuyệt như Quỷ Mâu trưởng lão cũng vô pháp dò xét được bên trong có chuyện gì. Lão hỏi câu này với mục đích hẳn là để dò hỏi chuyện diễn ra ở trong đó.

Cũng may, chuyện này Khương Hy đã bàn sớm với Quỳ Liên từ trước. Quỳ Liên không dễ gì chấp nhận cung ứng nội tình của mình nhưng hắn đã bỏ ra đại giới, kết quả thu về được một thông tin rất đáng giá, đủ để cho Dạ Ma tin tưởng.

Hắn ôm quyền cẩn thận đáp lại:

“Bẩm trưởng lão, Văn Đồng cô nương xác thực rất mạnh…”.

“Văn Đồng cô nương?”, một sát thủ Kim Diện bất ngờ cắt ngang.

Khương Hy giả vờ khụ khụ vài tiếng nói ra:

“Ta không phải đệ tử chính phái, gọi một tiếng ma nữ có chút không tôn trọng nàng lắm, dù sao nàng vẫn rất mạnh”.

Nghe vậy, tên sát thủ Kim Diện kia cũng cảm thấy có chút có lý nên không thắc mắc nữa, Khương Hy liền từ tốn nói tiếp:

“Văn Đồng cô nương so với bốn năm trước mạnh hơn rất nhiều, bản thân nàng còn một môn thần thông nữa nên cũng khiến vãn bối chật vật không kém, may mắn trận chiến lần này có địa lợi nên mới đánh lui nàng được”.

Quỷ Mâu trưởng lão có hơi vươn người ra phía trước, lão nói ra:

“Văn Đồng Quỳ Liên còn một môn thần thông khác?”.

Quỷ Mâu trưởng lão cảm thấy thật khó tin, bản thân lão đã chứng thực nàng sở hữu bốn môn thần thông rồi, lấy độ tuổi cùng thiên phú của nàng thì như thế đã đủ kinh thế hãi tục, nay nàng vẫn còn một môn thần thông áp trận nữa thì lão lại càng khiếp hơn.

Cốt linh ba mươi sáu tuổi, tu vi Trúc Cơ cảnh đỉnh phong Hợp Thập Kiều, Thiên Hồn Ma Mạch Trúc Cơ, bản thân ngộ ra tận năm thần thông.

Đây còn là người sao?

Không những lão mà cả bảy người kia cũng giật mình không thôi, lịch luyện của bọn hắn còn không bằng lão nên phản ứng còn khoa trương hơn không ít.

Nhưng dù gì cũng là tu sĩ từ Kim Đan cảnh trở lên nên vẫn kiểm soát được cử chỉ của thân thể mình, bất quá Khương Hy đã nhìn ra từ trước rồi.

Hắn từ tốn đáp lại:

“Vâng, nàng còn một môn gọi là Kính Vạn Hoa, là một môn thần thông ảo ảnh cực kỳ mạnh, dưới Kim Đan không một ai phá được nổi môn thần thông này”.

“Vậy làm sao ngươi phá được?”, một sát thủ Kim Diện khác đột ngột lên tiếng.

Khóe miệng Khương Hy khẽ cong lên, khí tức trên người hắn đột ngột thay đổi, không gian xung quanh mật thất đột nhiên bị bao phủ bởi một lớp không gian đỏ hồng. Trầm Nê Ngư xuất hiện đột ngột từ hư không rồi gầm lên một tiếng.

Dục vọng trong thể nội của bảy sát thủ Kim Đan cảnh bỗng dưng bùng phát lên nhanh một cách đáng sợ, bọn hắn vội vàng vận linh lực lên trấn áp xuống, thần sắc có chút cau mày lại nhìn về phía Khương Hy.

Khương Hy nhờ vào sắc dục ý cảnh đương nhiên cảm ứng được mấy cỗ Dục Hỏa kia đã bị bọn hắn dùng linh lực ép xuống.

Dù sao hắn cũng không trông mong lấy tu vi hiện tại của mình có thể tạo ra thương tổn gì cho mấy sát thủ sở hữu tu vi bậc này.

Nhưng chỉ cần với biểu hiện này của bọn hắn, bọn hắn tự nhiên hiểu được tại sao hắn không ngại thần thông Kính Vạn Hoa của Quỳ Liên.

Để phá được thần thông hệ tinh thần thì chỉ có cách dùng chính thần thông cùng loại mới có được cơ may.

Trầm Nê Sắc Hồn là thần thông thuộc hệ tinh thần, đương nhiên có được tư cách đi phá thần thông Kính Vạn Hoa của Quỳ Liên.

Lại nói, Kính Vạn Hoa liệu có thực sự tồn tại?

Câu trả lời chính là có, Khương Hy đã dùng đại giới để đổi lấy thông tin này, thậm chí còn dùng chính bản thân mình ra để thử.

Tất nhiên, hắn thử trong trạng thái có Bội Tín Huyết Khế gia trì nên Quỳ Liên mới không thể hạ sát thủ được.

Hư không sinh kính, vạn hoa đua nở.

Đây chính là câu hắn đã dùng để miêu tả về Kính Vạn Hoa của nàng.

Kính Vạn Hoa thực sự rất mạnh, ngày hôm đó ở Thiên Nhai sơn mạch, hắn bị mất một cái dạ dày cũng chính là vì môn thần thông này qua mắt được linh thức của hắn.

Quỳ Liên mạnh cực kỳ, thời điểm Sắc Dục Thiên chưa viên mãn, hắn hoàn toàn không có cửa đánh bại được nàng.

PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì cho tác 10 sao nha!

Tác cảm ơn!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.