[………] Xem như nó thua vậy.
[ Ừm, cái kia, ký chủ a… Sao ngài không rời đi đi mà còn ở đây làm gì?]
Nghe thấy lời này của hệ thống, Huyết Minh liền vân đạm phong khinh mà nhẹ nhàng lướt đi ở phía trên mặt nước. Ngay cả một giọt nước cũng không thấm ướt mũi giày.
[ Ặc, ký chủ, đây là…]
“Khinh công a…Đúng rồi, còn kết hợp một chút với Tiêu Dao Du nữa.”
[………] Ký chủ không có một chút nào tự giác về việc bản thân đang ở dị giới hay sao a. Tự nhiên loạn chuyển kênh qua kiếm hiệp làm gì kia chứ? Còn đem khinh công với võ kỹ phối hợp lại với nhau nữa, cũng không sợ sẽ tẩu hoả nhập ma hay sao a….
Mặc kệ hệ thống có bao nhiêu câm nín, Huyết Minh vẫn như cũ nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất. Phảng phất như có điểm hứng thú mà liếc nhìn về phía rừng cây bên cạnh, mặc dù là câu hỏi nhưng lại mang theo ý tứ khẳng định.
“Hệ thống, nữ chính nếu đã ở đây thì nam chính có phải hay không cũng sắp đến rồi?”
[ Ặc, làm sao ký chủ biết? Đừng nói lý do mà ký chủ không chịu rời đi chính là vì đợi nam chính a!!!! ]
Đối với việc hệ thống điên cuồng bộc lộ cảm xúc, Huyết Minh chỉ là mỉm cười mà không nói. Bởi vì hắn đã nghe thấy được một tiếng bước chân nhanh nhẹn đang lao nhanh về phía này, người mà hắn đang chờ rốt cuộc cũng đã đến rồi a.
Mà đúng như Huyết Minh dự đoán, người đến quả thật là Nhan Mạc Oa. Hắn cũng giống như Huyết Minh, đều là bị tiếng hát ma mị này cho thu hút đến, khi nghe, hắn có cảm giác như nửa thân dưới của mình đều tô. Chỉ hận không thể lập tức đem chủ nhân của tiếng hát này cho “xử tử” tại chỗ.
“Hửm? Tại sao tiếng hát bỗng dưng lại im bặt rồi?”
Mặc dù có điểm khó hiểu nhưng Nhan Mạc Oa vẫn như cũ tăng nhanh bước chân của mình. Trong đầu bắt đầu yy suy nghĩ rốt cục bản thân cũng có thể hưởng thụ được thú vui nhân gian, thoát kiếp xử nam được rồi.
“Mỹ nữ a, ta tới đây!”
Vốn dĩ mang tâm tình vui sướng mà không chú ý tới mọi thứ trước mặt. Cho nên, chờ khi Nhan Mạc Oa lao ra khỏi rừng cây thì gương mặt của hắn liền lập tức cứng đờ lại. Có cảm giác như bị người ta tạt cho một thao nước lạnh, lạnh từ đầu tới chân.
“Nhan huynh, biệt lai vô dạng. Một ngày không gặp như cách ba thu a.”
Nghe thấy giọng nói trầm trầm mang theo ý cười của Huyết Minh, Nhan Mạc Oa liền cảm thấy rợn cả sóng lưng. Đậu móa, một ngày không gặp như cách ba thu là để chỉ hai người yêu nhau có được không? Hắn và tên ma tộc này bộ yêu nhau lắm hay sao?
Mà nhìn thấy Nhan Mạc Oa xuất hiện, Huyết Minh liền cười nhạt một tiếng. Giống như là huynh đệ tri kỷ lâu ngày gặp nhau, vô cùng quan tâm mà nói ra.
“Kể từ ngày cách biệt đến nay, hiền đệ không có một ngày nào là không tưởng nhớ đến Nhan huynh cả. Thế nhưng, xem ra kể từ khi hiền đệ rời khỏi Vân Lan thành, Nhan huynh sống cũng không được tốt cho lắm nhỉ?”
“………”
Nghe thấy lời này của Huyết Minh, Nhan Mạc Oa liền cảm thấy lòng ngực sôi trào. Nhất là khi nhìn đến Huyết Minh vẫn là một bộ dáng thoải mái tiêu sái như cũ, trong khi bản thân phải trải qua khổ cực, quần áo rách rưới bẩn thỉu, hắn liền càng thêm hận đến nghiến răng nghiến lợi. Mà tất cả những việc này đều là do hắn ta ban tặng cho.
“Ha hả, sao Nhan huynh lại không nói lời nào vậy a? Có phải hay không là đang lo lắng cho tẩu tử? Nếu là vậy thì Nhan huynh cũng không cần lo lắng nữa, ta đã chăm sóc cho tẩu tử rất là tốt, “nên ăn cũng ăn, nên ngủ cũng ngủ”. Nên Nhan huynh cứ việc yên tâm đi a.”
Huyết Minh không nói liền thôi, lời này của hắn vừa nói ra liền trực tiếp khiến cho lòng ngực của Nhan Mạc Oa bỗng dưng trở nên nghẹn khuất lại, cổ họng cũng dâng lên một cảm giác ngay ngáy, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.
Đáng hận, thật đáng hận! Giết hắn ta, hắn nhất định phải giết chết hắn ta!
“Chết đi!!!!!!!!!”
[ Đinh, chúc mừng ký chủ thành công dùng ngôn ngữ công kích nam chính. Khiến cho hắn lửa giận công tâm mà tức giận hộc máu. Nhận được kỹ năng: Sơ cấp luyện đan sư.]
[…………] Bỗng dưng có cảm giác thật tội nghiệp cho nam chính.
Gương mặt của Nhan Mạc Oa lúc này đã trở nên điên cuồng vặn vẹo, đôi mắt hiện lên tơ máu, miệng cũng đi theo bị máu tươi nhuộm đỏ. Hét lớn một tiếng mang theo sự phẫn hận, hắn liền trực tiếp lấy ra trường thương mà hướng về phía Huyết Minh lao đến, muốn trực tiếp đem hắn băm thây vạn mảnh.
[ Vật phẩm: Trường thương.
Tên: Ngân Long Chu Hồn thương.
Cấp bậc đánh giá: Thiên cấp hạ phẩm.
Nổi bật: Ẩn chứa sức mạnh của Long tộc, nặng trên 1000 cân.
Khả năng phát triển: Thánh cấp.]
Đối diện với thế công điên cuồng của Nhan Mạc Oa, Huyết Minh chỉ là vô cùng bình tĩnh mà đưa mắt nhìn. Không ngờ được rằng, chỉ mới một đoạn thời gian mà nam chính đã có tiến bộ lớn như vậy rồi a. Tu vi Kiếm tông cảnh tứ tầng, còn được buff cả một thanh Chu Hồn thương có thể phát triển thành Thánh khí. Bàn tay vàng xem ra cũng rất lớn nhỉ?
Mỗi khi một thương của Nhan Mạc Oa rơi xuống mặt đất, chỉ thấy mặt đất lập tức vang lên một tiếng “ầm” liền lập tức lún sâu vào hoặc trực tiếp vỡ nát ra. Khiến cho khói bụi cùng bọt nước cũng đi theo đó văng tung tóe khắp nơi.
| Chủ ký sinh a, nếu ngươi không thành công đem tên ma tộc này giết chết. Ta sẽ trực tiếp đem tiểu huynh đệ của ngươi -2 cm. Hừ hừ, đúng là tức chết bổn bảo bảo rồi…|
“Aizz, Nhan huynh a, ngươi rốt cuộc là có được hay không vậy? Khiến cho ta buồn ngủ quá đi a.”
“Aaaaaa, ta muốn giết ngươi, ta muốn giết ngươi!!!!”
Đối diện với Huyết Minh liên tục khiêu khích cùng với lời đe doạ của hệ thống, Nhan Mạc Oa liền trực tiếp hỏng mất rồi. Giống như một đầu chó điên chỉ hận không thể nhào về phía trước đem Huyết Minh cho cắn xé ra.
[ Đinh, chỉ số thù hận của nam chính đối với ký chủ +100. Điểm phản diện +200.]
[ Đinh, ký chủ thành công đem nam chính bức điên. Điểm phản diện +500.]