Tám giờ sáng hôm sau, tôi đã ngồi ở bàn làm việc của mình.
Có nhiều hướng tôi có thể theo đuổi trong cuộc điều tra này. Hillary Bloom là hướng trực tiếp và rõ ràng nhất, vì Merrill đã ám chỉ rằng cô ấy có thể cho chúng tôi biết một cái tên. Rõ ràng là cô ấy đang cố gắng bảo vệ gia đình mình khỏi nỗi đau về chuyện Kathy bị coi là một kiểu nạn nhân tình dục đáng khinh bỉ, người đã lừa gạt chồng chưa cưới của mình đến tận lúc thề nguyền.
Không sớm thì muộn, một cái tên cũng sẽ xuất hiện. Từ cô ấy hoặc từ Seattle.
Trong khi làm việc khác, tôi đã gọi tới văn phòng của Medved và đặt lại lịch cho việc điều trị của mình vào lúc 5 giờ hôm nay, cuộc điều trị mà tôi cứ hoãn đi hoãn lại mãi. Sau một lúc chờ đợi, người lễ tân nói rằng bác sĩ sẽ trực tiếp gặp tôi.
Có thể đó là một tin tốt lành. Sự thật là tôi đang cảm thấy khỏe hơn một chút. Có thể những cuộc điều trị đã bắt đầu có tác dụng.
Thật khó để nắm bắt xem tôi đã ngừng lại nơi nào ở San Francisco. Những chỉ dẫn tốt nhất giờ đây đều ở Cleverland. Tôi đã đọc một số báo cáo về chứng cứ mà Jacobi đang theo đuổi, tổ chức một cuộc họp mặt của đội đặc nhiệm lúc 10 giờ.
Thực tế, những đầu mối có triển vọng nhất – màu râu tóc của thủ phạm và cửa hàng quần áo cô dâu ở Saks – lại đến từ những cuộc gặp gỡ của tôi với Claire và Cindy. Tôi gọi cho Claire ngay trước buổi trưa.
– Hãy cập nhật thông tin cho mình – cô ấy nói một cách hào hứng – Mình nghĩ chúng ta là những cộng sự thực sự đấy nhỉ.
– Mình sẽ nói, tôi trả lời – Hãy báo cho Cindy nữa. Hãy ăn trưa cùng mình nhé.