Sáng hôm nay cả bọn đi học bình thường, chỉ có khác lạ một điều là không ai thấy Andly và Maya đâu.
– Lại dán giấy nữa à? – Brian nhìn chăm chăm vào tờ giấy trên tay Erica.
– Sáng nay mày không biết Andly dậy từ lúc nào à? – Eris nhìn Christian nhíu nhíu mày hỏi, hắn đang nghĩ Christian là đồng bọn với hai đứa kia âm mưu giấu bọn hắn chuyện gì đó.
– Tao dậy là đã không thấy rồi, gọi sang Erica thì nghe nói cũng chẳng thấy Maya đâu.
– Thôi đi học đi, tụi nó nói đến trường cả rồi! – Demi nói.
– Ừ!
Ở sân sau của trường, Maya và Andly nhà ta đang chụm đầu lại bàn tán kế hoạch gì đấy.
– Mày nói zậy không được, lỡ ảnh không đồng ý sao??? – Maya nhăn nhó nhìn Andly.
– Sao lại không được chứ? Tao thấy cách này là được nhất ấy, mày cứ thử làm đi, tao đảm bảo là ảnh sẽ thích mày mà! – Andly nói với giọng chắc nịch, nhưng không biết là có được như vậy không nữa.
– Thôi, nói kiểu đó sến lắm, ngượng miệng, với lại tao nghĩ ảnh cũng không thích mấy câu như vậy đâu.
– Mày ngu quá, anh Justin là người của nghệ thuât nên đương nhiên là thích những câu nói nhẹ nhàng bay bổng rồi.
– Có thật không đó??? – Maya nhìn chăm chăm con bạn, có vẻ không tin tưởng lắm thì phải.
– Mày cứ yên tâm, tao đã nói rồi, được là được, còn nếu không được thì tao nhịn ăn kem suốt 1 tiếng đồng hồ.
Maya nghe vậy thì suýt nghẹn.
– Chuyện này quan trọng lắm á, tự nhiên lôi kem vào đây!
– Mày cứ khéo lo, qua lời mày kể về tối hôm qua thì tao cũng nghĩ là ảnh có chút cảm tình với mày á!
– Thật không? – Maya nghe vậy thì mặt mày sáng rực.
– Thật, thôi để tao vào lớp kêu ảnh ra đây, mày ngồi đây học thuộc lời thoại đi biết chưa? – Andly đứng dậy chuẩn bị đi.
– Ừ ừ.
Past…
Sau khi rời khỏi căn phòng bí mật ấy xong thì Justin theo thói quen đi đến căn phòng nhỏ ở sau nhà, ngồi nhìn cây piano của mình với vẻ thích thú.
– Anh Justin? – Maya tròn mắt nhìn, thật trùng hợp, tối nay tự nhiên Maya ngủ không được, muốn đi dại một vòng để tham quan hết căn nhà đồ sộ này, đi lui sau này thì tự nhiên lại gặp được Justin.
– Maya? Em cũng ở đây nữa à? – Justin vô cùng ngạc nhiên khi thấy Maya đứng đấy, thường thì ít người biết đến căn phòng này lắm.
– Em đi lang thang nên tình cờ vào thôi, thì ra ở đây cũng có một căn phòng đẹp như thế này à? – Maya thích thú đi vào trong nhìn khủng cảnh bên trong căn phòng.
– Em không ngủ à? – Justin hỏi.
– Tối nay tự dưng không muốn ngủ, tính đi lang thang ttham quan nhà này thì tự nhiên thấy anh nà! – Maya ngồi xuống phần ghế còn lại bên cây piano, lướt nhẹ tay lên đấy.
– Em có biết đàn không? – Justin nhìn thấy vẻ thích thú hiện lên trên mặt của Maya nên hỏi.
(nhầm rồi, không phải thích thú về chơi đàn đâu, thích thú vì được ngồi cạnh ai kia đấy)
– Không, nhưng em rất thích nó, cũng rất thích nghe anh đàn á! – Maya cười thật vui rồi trả lời.
– Vậy à? – Justin cũng cười theo, tâm trạng của hắn tối nay rất tốt.
– Anh đàn cho em nghe thử một bài đi! – Đột nhiên Maya quay sang nhìn Justin, dưới ánh đèn mờ ảo của căn phòng, Justin tự nhiên lại cảm thấy tim mình đập rộn ràng trước khuôn mặt như thiên thần ấy.
– Ừ! – Không thể cầm lòng được, hắn gật nhẹ rồi bắt đầu bản tình ca của mình.
Maya ngồi ở đấy mà thả hồn theo bản nhạc, thật vui khi nó được ngồi bên cạnh của người mình thích như thế này lại được nghe người ấy chơid dàn nữa chứ. Và quan trọng nhất… quan trọng nhất vẫn là… bản tình ca này được cất lên bởi vì nó… là Maya…
Đêm hôm đó, không những có một người như tg đã nói ở trên (cuối chapter 38 í) mà đến hai người… hai con người đang nở trên môi nụ cười hạnh phúc… hình như… Justin đang chuyển tình cảm của mình sang cho Maya thay vì là Andly rồi… hắn cũng biết… thích Andly chỉ như là một cơn cảm nắng bât chợt… hắn nên chọn Maya, người con gái đã làm cho tim hắn đập rộn ràng hơn nhiều lần (có những lần mà tg không nói đến ấy) để bắt đầu…