Ngày hôm sau, cả bọn đi học trong tâm trạng vui vẻ phấn chấn, chỉ trừ Andrew, hắn cứ có cảm giác gì đấy không thật từ bốn đứa con gái này, không thể nào giống như vậy được, ngay cả giọng nói đều có những lúc rất giống.
Bởi vì mỗi khi tụi nó ở bên bọn hắn thì chưa bao giờ dùng cái giọng điệu lạnh lùng ấy để mà nói chuyện nên khó nhận ra cũng phải. Nhưng hắn, Andly luôn dùng những lời lẽ lạnh lùng của mình để nói chuyện với hắn, nên giọng nói của cô gái mặc áo màu xanh vào tối hôm qua… hắn cứ có cảm giác gì đó chính là Andly.
– Andrew, làm gì mày thần người ra đấy? Không đi học à? – Brian cười rồi đập vai thằng bạn cho tỉnh, hắn cứ tưởng là Andrew vẫn còn muốn ngủ.
– Ờ ờ đi… – Hắn đang phân vân không biết có nên nói suy nghĩ của mình cho Brian biết không, nhưng rồi cũng lờ nó đi, liếc nhìn sang Andly, hắn thấy Andly nhíu mắt khó chịu nhìn hắn.
“Không lẽ… tên này rất nhạy bén!” Andly thầm nghĩ, như muốn xảnh cáo chính mình.
Đến trường, ai vào lớp nấy, rồi lại chúi đầu vào những việc riêng của mình, chợt Andly quay sang nói nhỏ với 3 đứa kia.
– Này, tụi bây bữa nay nói chuyện phải cẩn thận nghe chưa?
– Hả? – 3 đứa kia giật mình, mắt láo liêng nhìn quanh cứ như vừa mới phát hiện ra ai đang theo dõi mình vậy.
– Tao nghĩ là tên Andrew đó đang nghi ngờ chúng ta! – Andly nói, vẻ mặt hơi hoang mang, một chút lo lắng.
– Thật không? – Demi nhướng mày hỏi trong khi Erica và Maya vẫn còn ngạc nhiên.
– Tao nghĩ zậy, từ tối hôm qua tao đã thấy hắn nhìn tao hơi lạ lạ, lúc ở trong bar ấy, cứ sợ là hắn sẽ biết.
– Ừ, bọn tao sẽ cẩn thận. – Maya gật gật đầu.
Giờ ra chơi, cả bọn lại túm tụm lại ở canteen.
– Tối hôm qua nghe nói Tứ Đại Mỹ Nhân huyền thoại lại xuất hiện đấy. – Một đứa con gái nào đó ngồi gần đấy tám chuyện với bạn mà hình như vặn volume hơi to thì phải.
Rồi chợt như bị những ánh nhìn lạ thường từ bàn của tụi nó và bọn hắn nên im luôn.
– Anh hai, trong đó có bang phái nào là nữ không? – Andly dùng bộ mặt ngây thơ nhất của mình để hỏi Brian.
– Em hỏi làm gì thế? – Brian nhướng mắt lên, hơi ngạc nhiên nhìn đứa em gái trước mặt mình. Không hiểu tại sao nó lại quan tâm tới những chuyện đó.
– Em cũng muốn lập một bang giống như anh zậy á. – Giọng nói tinh nghịch của nó làm cho Andrew càng ngổn ngang, gần như là bị đáng lừa.
Nó cũng có ý khi hỏi những chuyện này mà. Thứ nhất, củng cố lòng tin của Andrew là tụi nó không hề phải là Tứ Đại Mỹ Nhân vì không hề biết gì về trong đó, mà tài năng nũng nịu với diễn kịch của nó thì chẳng ai sáng được. Thứ hai, hôm bữa nó có nhờ Emila tìm hiểu xem ở trong đó có bang phái nữ nào không những vẫn chưa có tin tức gì quan trọng nên nó quyết định hỏi thẳng Brian cho khoẻ, khỏi mất công chờ đợi.
– Cái gì??? – Bọn hắn đang ăn cơm thì suýt chút nữa là phun ra hết cả ngụm trong miệng, cùng nhau đồng thanh nữa mới ghê chứ.
– Sao ngạc nhiên zậy? – Demi trợn trừng mắt nhìn những sinh vật trước mặt, với cái đầu thông minh của nó thì sao lại không hiểu những chuyện mà Andly đang làm chứ.
– Không được, không được. – Brian lập tức xua xua tay ngay, phản đối quyết liệt liền.
– Tại sao? Tại sao mấy anh được còn tụi này không chứ? – Erica cũng hùa theo đóng kịch với bạn luôn cho Andly có đồng minh chứ.
– Tại sao gì ở đây chứ, mấy cái này toàn đàn ông con trai, mấy em là con gái thì biết gì mà đòi tham gia chứ? – Brian đập bàn rầm rầm mà phản đối.
– Tụi em chỉ hỏi cho biết thôi mà, làm gì phản đối dữ zậy chứ? – Erica cũng đâu có vừa, lên mặt đốp lại ngay.
– Hừ. – Brian lúc này không biết sao chẳng muốn cãi nhau với Erica nữa, chỉ thôi không nói gì rồi ngồi ăn phần cơm của mình.
Cả bọn đều lấy làm ngạc nhiên lắm.