Marianne Gorman lặp lại. “Cô chắc chắn phải biết cái người bịt một bên mắt đó. Đó là Peter Tager.”
Dana sửng sốt. “Chị chắc chứ?”
“Ồ, để nhận ra một người mang cái vẻ đặc biệt như vậy có khó không?”
“Tôi cần dùng điện thoại của chị.” Dana vội gọi cho Matt Baker. Nữ thư ký của ông trả lời.
“Văn phòng Matt Baker xin nghe.”
“Dana đây. Tôi phải nói chuyện với ông ấy. Khẩn cấp đấy.”
“Chị giữ máy nhé.”
Một lát sau, Matt Baker đã ở đầu dây bên kia “Dana, có gì trục trặc sao?”
Nàng hít sâu 1 hơi. “Matt, tôi vừa biết được ai đã ở cùng Chloe Houston lúc cô bé chết.”
“Chúng ta đã biết là ai rồi mà.
Đó là…”
“Pater Rager.”
“Gì?” Matt gào lên.
“Tôi đang ở nhà người chị của Carl Gorman, nhân viên khách sạn đã bị giết. Carl Gorman thấy Tager xóa dấu vân tay của mình ở thang máy khách sạn vào đêm Chloe Houston chết. Gorman đã gởi cho Tager lá thư tống tiền, và tôi nghĩ Tager đã giết anh ta. Tôi và nhóm làm phim đang ở đây. Ông có muốn tôi đưa lên truyền hình vụ này không?”
“Đừng làm gì lúc này!” Matt vội vã ngăn. “Tôi sẽ… 10 phút nữa gọi lại cho tôi.”
Ông gác ống nghe và lao thẳng tới Tháp Ngà. Leslie đang ngồi trong đó.
“Leslie, bà không thể in…”
Nàng quay ra, giơ cao ma-két với cái đầu đề “LỆNH BẮT VÌ TỘI GIẾT NGƯỜI DÀNH CHO TỔNG THỐNG RUSSELL.”
“Anh nhìn này, Matt.” Giọng nàng đầy vẻ đắc thắng.
“Leslie… Tôi có tin này cho bà…”
“Đây là tất cả tin tức tôi cần.” Nàng nghênh nghênh cái đầu. “Tôi đã nói là anh sẽ quay lại mà. anh không thể đi xa được, có đúng không? Quá khó khăn mà, phải không Matt? Anh cần tôi. Anh sẽ luôn luôn cần tôi..”
Ông đứng đó, nhìn nàng, tự hỏi: Điều gì đã biến cô ta trở thành người đàn bà như vậy?
“Đừng ngượng vì anh đã có lỗi” Leslie nói 1 cách tự mãn. “Anh muốn gì?”
Matt Baker trân trân nhìn nàng, lúc lâu sau, ông nói. “Tôi muốn nói tạm biệt, Leslie.”
Nàng nhìn ông quay lưng bước ra khỏi cửa.