Bắc Chu là một trong những nước hùng cường nhất hành tinh Thiên Tinh, nơi đây tôn thờ kẻ mạnh và kẻ tu luyện huyền thuật. Ở Bắc Chu, kẻ mạnh là kẻ được quyền lên tiếng, kẻ yếu không có tư cách tồn tại. Do đó, sự tồn tại của huyền thuật ở đất nước này rất được chào đón.
Theo thời gian các thế hệ ở Bắc Chu có sự phân cấp. Những tu sĩ học huyền thuật còn được gọi là huyền thuật sư dần dần quy ẩn. Chỉ còn lại những người bình thường có sức mạnh cơ thể được Bắc Chu tôn vinh.
Lâu dần, các đời đế vương Bắc Chu không còn chỉ là những kẻ có sức mạnh cơ bắp thông qua chiến thắng các cuộc đấu võ. Cũng như những nước khác, đế vương Bắc Chu trao vương quyền theo thế hệ cha truyền con nối, đề cao những kẻ giỏi dùng mưu lẫn võ.
Sau hàng trăm năm trôi qua, trong Bắc Chu xuất hiện không ít thế lực ngầm. Mỗi thế lực đều âm thầm xưng bá một phương, trong tay những thế lực này nuôi không ít cao thủ võ thuật được thu thập từ khắp nơi.
Triều đình Bắc Chu tuy biết được chuyện này cũng không thể xử lý hết, chưa kể có không ít thế lực liên quan đến người trong hoàng tộc. Do đó, nếu không nhất thiết phải đánh, triều đình Bắc Chu sẽ không xuất binh.
Các thế lực ngầm ở Bắc Chu âm thầm tồn tại, âm thầm kìm hãm nhau. Không thế lực nào thực sự muốn gặp cảnh lưỡng bại câu thương lại bị ngư ông đắc lợi, do đó chúng thực hiện nguyên tắc ngầm: “Nước sông không phạm nước giếng.”
Mỗi thế lực có những nguyên tắc quản người riêng. Những người không có nơi để đi thường chọn một tổ chức để gia nhập, vì thế nhiều nơi được yên bình không bị làm loạn và triều đình cũng đỡ phải quản nhiều.
Một trong những thế lực ngầm đó phải kể tới Vô Ảnh Cung. Vô Ảnh Cung được nổi tiếng với câu chuyện sau một đêm giết sạch Hoan Phủ của tham quan Hắc Tâm Câu. Hắc Tâm Câu nổi tiếng tham lam giàu có, là quan phụ mẫu vùng Lâm Châu, kẻ mạnh theo hắn nhiều vô kể. Vậy mà, chỉ sau một đêm, toàn bộ Hoan phủ bị diệt sạch, Vô Ảnh Cung cũng sau một đêm mà nổi tiếng.
Vô Ảnh Cung là một tổ chức ám sát theo tiền thưởng nổi danh ở Bắc Chu. Đây là tổ chức thấy danh không thấy mặt, muốn gặp mặt thuê người phải có thẻ bài. Thẻ bài này không cố định, có người trên đường nhặt được thẻ bài, có người là thuyết thư sau khi kể chuyện xong trong túi liền xuất hiện thẻ bài, có kẻ vào sòng bạc thắng cược được thẻ bài, thậm chí đến thanh lâu mua hoa khôi cũng có thể vô tình được tặng kèm thẻ bài.
Có rất nhiều câu chuyện về loại thẻ bài này của Vô Ảnh Cung, người muốn đưa yêu cầu chỉ cần đeo thẻ này ra ngoài, đến ngôi đền, chùa, đạo quán bất kỳ rồi đi quanh đó. Trong vòng ba đến năm ngày, sẽ có người của Vô Ảnh Cung đến gặp họ và tiếp nhận yêu cầu với tiền thưởng hậu hĩnh.
Tuy nhiên, Vô Ảnh Cung đối với triều đình thì không phải vậy. Tổ chức này vốn dĩ được lập nên nhờ thế lực của hoàng tộc. Cung Linh Huyền – cung chủ Vô Ảnh Cung, từng nhận ơn của hoàng tộc và sau đó đã sáng lập ra Vô Ảnh Cung dưới sự hậu thuẫn của hoàng tộc Bắc Chu. Vô Ảnh Cung từng chịu quản chế của hoàng tộc, sau này dứt ra làm một tổ chức độc lập nhưng vẫn thường qua lại với hoàng tộc. Một mặt, Vô Ảnh Cung làm tổ chức săn tiền thưởng. Một mặt, Vô Ảnh Cung buôn bán thông tin và buôn bán người cho hoàng tộc. Một là triều đình, một là tổ chức săn tiền thưởng. Hai kẻ mạnh bắt tay nhau.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bổn Vương Muốn Thanh Tịnh
2. Phong Cách Yêu Thầm Của Nhà Giàu Mới Nổi
3. Tôi Được Người Trong Lòng Của Kẻ Thứ Ba Bao Nuôi
4. Trùng Sinh Để Gặp Người
=====================================
Dân gian lưu truyền rất nhiều giai thoại về Vô Ảnh Cung. Trong tổ chức này, có rất nhiều kẻ đã chết, có rất nhiều kẻ đã rời khỏi Vô Ảnh Cung, mai danh ẩn tích. Có rất ít câu chuyện về Vô Ảnh Cung mà nhân vật chính trong đó vẫn còn đang sống. Trong số đó, có một câu chuyện kể về một người từng là sát thủ của Vô Ảnh Cung, tên là Ly Thanh, còn được người dân Bắc Chu biết đến với tên gọi Huyền Vương Phi.