Thảm họa càng lớn, tự nhiên, thời gian báo trước càng dài. Lúc trước, khi động đất xảy ra, Từ Huyên Huyên cũng từng cảnh báo trước rồi. Vậy nên cũng có một số người đã di tản tránh xa những căn nhà cao tầng kia.
Thế nhưng có rất nhiều người không tin tưởng Từ Huyên Huyên, cuối cùng mới có nhiều người bị nạn như vậy. Có điều, cũng nhờ lời cảnh báo của Từ Huyên Huyên, vậy nên cũng bớt đi được kha khá thiệt hại. Cũng từ sau đó, mọi người triệt để tin vào dị năng tiên đoán thảm họa của cô.
Nếu có thể, mấy lãnh đạo căn cứ cũng sẽ không đồng ý để người quan trọng như Từ Huyên Huyên chạy ra khỏi căn cứ. Thế nhưng dị năng của cô cầm phải thôn phệ tinh thần lực của dị thú cao cấp mới có thể thăng cấp.
Mà bọn họ lại không thể bắt dị thú cao cấp còn sống cho cô được, vậy nên cuối cùng đành phải thả cô ra ngoài tự mình đi săn. Hơn nữa, thực lực của Từ Huyên Huyên mạnh một cái bất thường, cho dù có muốn nhốt cô lại cũng không thể.
Từ sau khi thoát ra khỏi thị trấn di động kia, dị năng của Từ Huyên tăng lên giống như ngồi tên lửa vậy. Nhoáng một cái, đã lên đến độ cao người khác khó có thể bì kịp. Muốn cưỡng ép Từ Huyên Huyên, mất nhiều hơn được.
Chẳng qua, người nhà của Từ Huyên Huyên đều ở căn cứ Xuân Tích. Hơn nữa cô cũng sinh ra và lớn lên ở đây, thành ra cũng không sợ cô chạy đi mất. Mấy lãnh đạo cao cấp cũng chỉ có thể tự mình an ủi như vậy thôi.
… …
Sử Nhã nghe Phi Hải kể xong cũng có chút hứng thú:
– Dị năng tiên đoán thảm họa sao? Vừa nghe đã thấy rất cao cấp rồi. Nhưng mà không biết mọi người nghĩ sao, chứ sao tôi lại cảm thấy cái này giống như là trực giác cảm nhận nguy hiểm chứ không phải kiểu tâm linh như tiên đoán?
Một người khác trong đội ngũ không đồng ý lên tiếng:
– Vốn dĩ tiên đoán với trực giác đều thuộc về giác quan thứ 6 mà, có gì mà giống với không giống chứ. Tôi thì lại thấy loại dị năng của cô Từ Huyên Huyên này thuộc về loại tâm linh hơn…
Người bên cạnh anh ta cười mỉa một cái, nói:
– Tiên đoán thảm họa với trực giác nguy hiểm sao mà giống nhau được. Trực giác nguy hiểm mạnh thì giống như chị dâu ấy, có thể cảm nhận nguy hiểm đang cận kề một cách mơ hồ. Nguy hiểm kiểu gì cũng được, chỉ cần là gây nguy hiểm cho bản thân.
– Thế nhưng tiên đoán thì khác, bọn họ có thể “thấy” được trong đầu, vô cùng rõ nét, thời gian địa điểm, lý do,… đều sẽ không thiếu. Không chỉ là nguy hiểm cho mình, mà có thể là cho người khác nữa.
Chung Khải lúc này cũng thoát ra khỏi suy nghĩ của mình, khẽ lắc đầu nói:
– Lúc trước, tôi có cảm nhận được một lượng tinh thần lực rất mạnh trên người Từ Huyên Huyên. Mặc dù không biết dị năng tiên đoán thảm họa của cô gái đó thuộc dạng gì, thế nhưng cô ta chắc chắn là dị năng giả hệ song hệ, trong đó hệ tinh thần vô cùng mạnh mẽ.
– Thậm chí, còn có thể ngưng thực tinh thần lực phòng thủ hoặc tấn công lúc cần. Vậy nên mọi người bình thường gặp đối phương thì nên khách khí một chút. Dị năng giả hệ tinh thần biến dị từ trước đến nay đều không có một người tầm thường đâu…
– Không sao đâu, anh Khải. Anh còn không biết chúng tôi là người như thế nào sao?! Sao có thể chủ động đi gây chuyện với người ta được. Để lát nữa tôi cũng sẽ nhắc mấy anh em ở đội khác nữa.
Dị năng của Từ Huyên Huyên, ngoại trừ chính bản thân cô ra, có lẽ chẳng có một ai thực sự có thể biết được nó thuộc loại gì. Những tin đồn lan truyền, đều là do người âm thầm lan truyền.
Những thứ bọn họ nghe thấy, nhìn thấy, là do người ta cố tình cho xem thôi. Chứ còn nếu như thực sự không muốn bọn họ thấy, thì bọn họ có nằm vùng ngay bên cạnh đối tượng, thì cũng chẳng hề nghe được mảy may.
Chung Khải sau đó cũng không nói gì thêm, vừa nãy hắn lục tìm trong trí nhớ cũng không có ai tên Từ Huyên Huyên có dị năng tiên đoán cả. Theo lí thường, người có dị năng đặc biệt lại mạnh mẽ như vậy, chỉ cần không chết non giữa đường, ngày sau chắc chắn sẽ là một cường giả nổi tiếng khắp nơi.
Thế nhưng Chung Khải lại chẳng có ấn tượng gì về Từ Huyên Huyên cả, vậy chỉ có 2 trường hợp xảy ra. Đó là Từ Huyên Huyên chưa kịp trưởng thành thì đã ngỏm củ tỏi rồi. Hoặc là gặp vấn đề gì đó, thay tên đổi họ, sống ẩn dật không gặp người.
Ngược lại, hắn vẫn nhớ có mấy người có dị năng dạng tiên đoán như vậy rất nổi tiếng. Chỉ là không biết, trong số họ có ai là Từ Huyên Huyên đã thay tên đổi họ không.
– Ông xã! Ông xã, chuẩn bị đi ngủ thôi….
Chung Khải bị Sử Nhã lay mấy cái mới giật mình lấy lại tinh thần. Liền ném mấy cái suy nghĩ vu vơ kia ra sau đầu, dù sao đối với bọn họ Từ Huyên Huyên chỉ là một người xa lạ thôi. Cho dù có mạnh hơn nữa, cũng không thể kéo lấy quá nhiều sự chú ý của bọn họ.
… …