Chung Khải cứ im lặng hút thuốc như vậy một lúc lâu. Suy nghĩ trong đầu hắn lúc này vận chuyển không ngừng, thế nhưng vẫn không biết chỗ nào xảy ra vấn đề, khiến cho Sử Nhã vừa mới bắt đầu mạt thế đã trở thành zombie.
Chung Khải ngay từ khi còn bé đã biết bản thân không giống như những đứa trẻ khác. Hắn vẫn luôn nằm mơ, mơ thấy một người phụ nữ không rõ mặt.
Trong giấc mơ ấy, hắn cũng nàng trải qua những ngày thánh êm đềm, nhẹ nhàng. Giống như trong cuộc sống của bọn họ không hề có một chút biến cố nào, mặc dù đôi lúc vẫn sẽ có xung đột, giận dỗi. Thế nhưng điều đó cũng chỉ tăng thêm lạc thú cho cuộc sống của họ mà thôi.
Đối với một Chung Khải ngay từ nhỏ đã trở thành trẻ mồ côi, có một gia đình thuộc về mình có thể nói là ước nguyện lớn nhất của hắn. Vậy nên khác với những người khác khi gặp chuyện này đều sẽ cảnh giác, bài xích cùng không tin tưởng. Hắn vô cùng nguyện ý tin vào giấc mơ của mình, cũng tràn ngập chờ mong với nó.
Lúc trước, khi Chung Khải nói với Sử Nhã rằng cô chính là người mà hắn vẫn luôn tìm kiếm. Đó chính là lời nói thật lòng của hắn, bởi vì hắn vẫn luôn chờ đợi cô xuất hiện.
Chung Khải mặc dù không có nhìn rõ được khuôn mặt của người phụ nữ trong mơ, thế nhưng hắn vẫn dựa vào lượng thông tin ít ỏi mà hắn thu về từ những giấc mơ đứt đoạn của mình mà tìm ra manh mối.
Trong mơ, hắn cùng vợ sống ở một thành phố ven biển, cảnh sắc vô cùng đẹp. Chung Khải dựa vào điều đó, thêm phương pháp loại trừ, cuối cùng cho ra kết quả là thành phố H.
Vậy nên sau khi vừa thành niên, hắn lập tức dọn ra khỏi nhà chính, chuyển đến thành phố H. Mặc dù đã đến được thành phố mà sau này hai người sẽ gặp nhau.
Thế nhưng trong biển người mênh mông này, để tìm một người mà mình thậm chí còn không biết mặt, có thể nói là nằm mơ giữa ban ngày. Mặc dù vậy, Chung Khải vẫn tin chắc mình và vợ nhất định sẽ gặp được nhau, bởi vì cô gái ấy chính là định mệnh của hắn.
Cứ như vậy đợi mấy năm, cuối cùng Chung Khải cũng đợi được người đó xuất hiện. Ngay khi hắn nhìn thấy cô, hắn đã biết, cô chính là người hắn cần tìm.
Bọn họ từ yêu đương đến kết hôn quả thực nhanh như tàu lượn siêu tốc. Những người khác đều khuyên hắn nên suy nghĩ kĩ hơn, dù sao, vội vàng kết hợp thường đi đôi với vội vàng chia tay.
Thế nhưng hắn vẫn kiên quyết kết hôn với cô, mà sau đó, bọn họ thực sự đã rất hạnh phúc. Mặc dù sau đó Sử Nhã không có sinh con gái như hắn đã mơ, mà lại đổi thành hai đứa con trai, Chung Khải vẫn rất thoả mãn cùng hạnh phúc.
Vốn dĩ Chung Khải đã lên kế hoạch cho cuộc đời của mình hết rồi, hơn nữa hắn cũng đang thực hiện rất tốt. Không nghĩ tới, đột nhiên lại xảy ra thảm họa mang tính toàn cầu như thế này.
Chung Khải chưa bao giờ nghĩ tới, khi còn sống lại được chứng kiến thảm họa thế này. Trước khi kết hôn với Sử Nhã, những giấc mơ mà hắn có đều liên quan đến cuộc sống sau này của bọn họ và con gái.
Mà sau khi kết hôn, những giấc mơ đó của Chung Khải cũng biến mất tăm. Hắn vốn cho rằng ý nghĩa của những giấc mơ tiên tri đó chính là để hắn gặp được tình yêu của đời mình, vậy nên cũng chẳng nghĩ nhiều về lí do mà mình lại có những giấc mơ như thế.
Thế nhưng cho đến trước khi mạt thế đến hơn một tháng. Những giấc mơ kì lạ kia lại bắt đầu tìm đến hắn. Lúc ấy, hắn còn đang thực hiện nhiệm vụ tại biên giới.
Trong lúc canh gác thì hẳn lại đột nhiên mơ màng muốn ngủ, sau đó dù làm cách nào cũng không thể tỉnh táo trở lại.
Cũng bởi vậy mà hắn bị tập kích bị thương. Cũng may, trong đội của hắn không có thương vong, mà hắn thì bị thương không nặng lắm.
Trong giấc mơ, bầu trời trên đầu tối mịt mờ. Rồi đột nhiên, ánh sáng lóe lên thắp sáng cả bầu trời. Trong mơ, hắn đang cùng vợ và con gái đứng ngoài ban công khu chung cư cao cấp nhìn lên bầu trời.
Cảnh tượng lúc đó thực sự là đẹp đẽ mênh mang không thể diễn tả thành lời. Sau đó, tiếng nổ long trời lở đất cùng một trận rung lắc mạnh mẽ nối tiếp nhau mà đến*.
*Tiểu Lộc: Đừng hỏi tại sao độ rung lắc trong giấc mơ của Chung Khải khác với hiện thực mà Sử Nhã đã trải qua. Đầu tiên là do Chung Khải trong mơ là đang ở trong chung cư=cao=rung lắc nhiều hơn n lần. Thứ hai là do vị trí, chung cư mà lúc đó Chung Khải sống gần nơi xảy ra va chạm hơn nhiều so với biệt thự mà Sử Nhã sống, giống như đầu và cuối thành phố ấy. Cuối cùng là do mị thích thế thôi ahihi.
Sau đó bệnh dịch trong thành phố bắt đầu biến dị, người vào bệnh viện nhiều vô số kể…. Tiếp theo đó thì Chung Khải không thể nào nhớ nổi. Nhưng điều đó cũng đủ khiến hắn trở nên lo lắng vô cùng.
Tiếp theo, hắn gọi điện để vợ lấy tiền tiết kiệm chuẩn bị vật tư. Mặc dù Chung Khải không thể nhớ nổi phần sau của giấc mơ, thế nhưng hắn vẫn còn nhớ như in cái cảm giác mồ hôi lạnh chảy đầy người, còn trái tim thì đập như muốn đánh vỡ cả lồng ngực lúc vừa tỉnh dậy.
Sau đó, nhân lúc cấp trên đang trách mắng hắn vì đã lơ là nhiệm vụ mà đưa ra yêu cầu xin rút về cho cả đội. Lấy lý do, bởi vì hắn đã không tập trung trong khi làm nhiệm vụ mà khiến cả đội gặp phải tình huống nguy hiểm, hấn muốn trở về kiểm điểm lại bản thân nhân tiện cho đồng đội được nghỉ ngơi một chút.
Vốn dĩ việc này đã được thông qua rồi, thế nhưng đột nhiên bác cả của hắn lại nhảy ra làm khó dễ từ chính giữa.