Khi Tận Thế Giáng Lâm

Chương 96



– Thì sao??!!!!

Đúng lúc này, một giọng nói nặng nề vang lên. Thấy đám người kia chưa lấy lại tinh thần, liền hỏi thêm một lần nữa:

– Nếu không nghe lời thì làm sao hả!!!

Kèm theo câu hỏi, là một áp lực vô hình bóp nghẹt lấy cổ họng đám người kia. Người đến là một cô gái có vẻ mặt âm trầm lạnh lùng, mái tóc thẳng dài không buộc như tăng thêm sự huyền bí khó gần cho cô gái.

Mặc dù đi đằng sau cô chỉ có hai người, thế nhưng lại khiến cho người khác cảm giác như cô gái đang dẫn theo thiên binh vạn mã vậy. Khí thế của cô gái thực sự quá mạnh, ngay cả Chung Khải cũng bị ảnh hưởng tới, tò mò mà nhìn qua.

Hơn nữa, từ áp lực mà cô gái toả ra, có thể chắc chắn, dị năng của cô gái là hệ tinh thần hiếm gặp, còn vô cùng mạnh mẽ. Nếu để xếp hạng, có lẽ phải nằm trong top đầu căn cứ cũng nên.
Từ trên người cô gái, Chung Khải và Sử Nhã đều có thể cảm nhận được mùi vị nguy hiểm như có như không. Nếu có thể, thì tốt nhất không nên xung đột với những người như vậy. Năng lực mạnh mẽ không nói, mà thủ đoạn chắc chắn cũng không tầm thường.

Sử Nhã không nhịn được nói:

– Từ khi nào mà căn cứ có người lợi hại như thế này nhỉ? Sao em chẳng có chút ấn tượng gì?!

Chung Khải lại không quan tâm lắm:

– Vốn dĩ căn cứ người đến người đi là chuyện vô cùng bình thường, em không biết cũng phải thôi. Có lẽ cũng là mới đến.

– Huyên Huyên! Cậu đến rồi!!

Cô gái nóng bỏng vừa thấy cô gái kia, liền hưng phấn nhào vào lòng đối phương. Sau đó căm giận chỉ vào đôi nam nữ đối diện:

– Chính là bọn họ, vừa nãy chính là bọn họ bắt nạt mình, hơn nữa còn nói mình là…..
Cô nàng vừa làm nũng vừa kể tội, thuật lại chi tiết tỉ mỉ từng câu từng chữ mà mấy kẻ kia vừa dùng để thoá mạ cô nàng. Hoá ra, vừa nãy cô nàng quay đi không nói gì không phải là không thèm để ý, mà là quá mức để ý nên mới vậy.

Vừa nhìn đã biết, đây chính là cứu viện mà cô gái nóng bỏng vừa gọi tới, Từ Huyên Huyên, là một dị năng giả hệ tinh thần đặc biệt. Hay đúng hơn, nó khá giống với giác quan thứ sáu, theo kiểu tâm linh kì bí.

Dị năng của cô có thể hoá thành thực chất tấn công người khác, chỉ do vô hình nên người thường không thấy thôi. Nó còn có thể cảnh báo trước nguy hiểm về tương lai cho cô, hay gọi theo cách khác là tiên đoán thảm họa.

Đúng vậy, đây chính là nhân vật chính trong câu chuyện mà bọn họ nghe được ở thị trấn di động, cũng là nguyên nhân bọn họ bị nhốt ba ngày ở nơi đó. Còn cô gái nóng bỏng kia, tên là Tiền Giai Giai, người đã giúp Từ Huyên Huyên trốn thoát khỏi thị trấn di động.
Hai vợ chồng Chung Khải vốn đã đoán được dị năng giả hệ tiên tri và người của cô ấy sẽ lựa chọn sống ở căn cứ Xuân Tích. Chỉ là không nghĩ tới, lại có thể nhìn thấy đối phương trong trường hợp như thế này.

Tiền Giai Giai vừa có người chống lưng cho, lập tức trở nên tự tin hơn hẳn. Cô nàng mắt ngước lên trời, dùng lỗ mũi nhìn mấy người đối diện:

– Sao nào?! Vừa nãy không phải chửi hăng lắm sao?! Sao bây giờ lại câm như hến rồi?! Chửi đi, chửi tiếp xem nào?! Hừ, hổ không gầm lại tưởng là helokitty đấy!

– Thật đúng là có mắt không tròng, biết bà mày là ai không mà dám chặn đường bà đây hả?! Cái loại nhà giàu hạng 3 như chúng mày bình thường cũng không biết xấu hổ mà học đòi theo người ta làm ác bá!! Cũng không tự đái một vũng rồi soi xem mình là cái thứ gì!!…..
Từ Huyên Huyên cũng không xen vào việc Tiền Giai Giai chửi người, chỉ im lặng nhẹ nhàng xoa lưng cho cô nàng. Giống như bản thân cô chạy như điên đến đây chỉ là để làm công cụ trang bức cho Tiền Giai Giai vậy.

Tiền Giai Giai mặc dù tức giận, thế nhưng cũng không có nói dai, mắng thêm hai, ba câu nữa rồi cũng thôi. Lúc này, Từ Huyên Huyên đứng bên cạnh mới nhàn nhạt mở miệng:

– Chuyện ngày hôm nay, Tang gia nhất định sẽ cho người tới nói chuyện với các vị sau. Còn bây giờ, xin thứ lỗi, chúng tôi đi trước!

Tất nhiên, nói chuyện trong lời Từ Huyên Huyên chắc chắn sẽ không phải là theo ý tốt đẹp gì cho cam. Mấy cô gái gần đó thấy vậy không ngừng cảm thán, bạn thân nhà người ta thật đúng là không bao giờ làm mọi người thất vọng mà.

Chẳng qua, thực sự chỉ là chị em tốt thôi sao?
Sử Nhã cũng là người từng trải, chỉ cần một ánh mắt thôi cô cũng có thể nhận ra được mối quan hệ của Từ Huyên Huyên và Tiền Giai Giai cũng không phải bạn thân như những người khác nói.

Đó là một mối quan hệ khác hoàn toàn, tình cảm trong đó cũng không phải là tình cảm bạn bè gì cả. Điều này khiến cho Sử Nhã càng thêm tò mò về hai người bọn họ.

Có điều, đây cũng chỉ là một bản nhạc đệm không mấy quan trọng đối với cô. Chẳng mấy chốc mà Sử Nhã đã ném hết bọn chúng ra sau đầu, không nghĩ tới nữa.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.