Qua 1 hồi dồn thần hồn lực lượng vào quá trình đúc khí cuối cung Lâm Thần cũng cho ra pháp khí yêu thích vừa tay với bản thân nguyên chỉ có 1 lỗi là khí linh của Đoạt Mệnh Thương khi xưa đã bị thiếu khuyết.
– Đến Cơ Linh xem giúp ca coi có thể bổ sung khiếm khuyết của khí linh cho pháp khí này không?
Cơ Linh đánh 1 thủ quyết phức tạp tạo nên áng văn bạch sắc chui vào pháp khí.
– Ồ! Không ngờ là bị phong ấn nha, thiếu gia nguyên bản khí linh không hề bị khiếm khuyết nó chỉ chỉ bị mạnh mẽ phong ấn lại nên không thể phát huy toàn bộ khả năng thôi!
– Vậy phải làm sao?
– Bỏ đi phong ấn tu bổ lại 1 lần nữa! – Cơ Linh nói chắc như đinh đóng cột.
– Thế nhà ngươi có thể phá phong ấn không?
– Được thì vẫn được cso điều………….
– Như thế nào mau nói! – Lâm Thần hối thúc.
– Hề hề chỉ cần thiếu gia cho ta 1 khỏa Khí Hồn được rồi! – Hắn gãi đầu làm bộ ngây thơ.
– Ngươi chết tâm đi cái con hàng tham ăn này! – Lâm Thần tức giận mắng.
– Thiếu gia, việc phá bỏ phong ấn cũng hao tốn rất nhiều thần hồn lực của ta nha! Không có ta bảo đảm không phá nổi!
Ngẫm ngẫm lại 1 chút Lâm Thần thấy cũng có lí nhưng sao tiếng lòng hắn cứ kêu gào rằng “ Ngu quá mày bị hố rồi! “ vậy. Lâm Thần lấy ra 1 khỏa Khí Hồn đưa cho Cơ Linh, hắn 1 dạng như hổ đói vồ mồi liền chộp lấy khỏa bạch sắc quang cầu kia 1 hơi nuốt tọt vào bụng.
– Đù ngươi là khí linh hay là heo thế!
Cơ Linh vận ra 1 đoàn bạch sắc dịch thể từ miệng trét lên thân pháp khí, tức thì pháp khí tỏa ra quang mang vạn trượng chớp lóe lên liền tắt, từ trong pháp khí 1 thân ảnh bé con chỉ mới 1, 2 tuổi mở mắt dậy dáo dác xung quanh ngơ ngác nhìn Lâm Thần.
– Cơ Linh ngươi không lừa ta đấy chứ!
– Thiếu gia không được nghi ngờ bản lãnh của ta nha, vì bị phong ấn quá lâu nên sức mạnh của nó bị mất đi kèm với tự động đơn giản hóa hình thể, cái này ở các ngươi thường gọi là cái gì gì “phản phác quy chân “ ấy!
Cơ Linh liền xuất hiện trước mặt tiểu khí linh nhỏ bé trông 1 đại thúc xấu xa với 1 đứa trẻ đồng dạng.
– Đến tiểu khí linh gọi ca ca! – Cơ Linh làm 1 dạng lên mặt.
Lâm Thần không khỏi nổi nóng 1 cước đá bay Cơ Linh, hắn lấy ra khỏa Khí Hồn còn lại đưa ra trước mặt nó. Tiểu khí linh thấy Khí Hồn liền vọt tới, 2 cái tay nhỏ với với như đòi ăn. Thấy vậy Lâm Thần liền ném Khí Hồn cho nó, nó đem cái bạch sắc quang cầu này gặm ngấu nghiến.
Giải quyết xong sự tình pháp khí hay đúng hơn bây giờ đã là linh khí mới, Lâm Thần ngồi xếp bằng đem Huyền Thiên Địa Lôi đi thôn phệ. Cầm trên tay khỏa lôi cầu màu vàng đất Lâm Thần hít 1 hơi sâu dồn dập chân khí tỏa ra bao lấy quả cầu lại.
Từng tia nâu sắc lôi đình bị kéo ra, mới chỉ tia nhỏ đầu tiên đã khiến Lâm Thần muốn quật đổ, hắn tưởng chừng như phải chịu tải trọng của hàng trăm cân trên người nhưng không dừng lại ở đó sức nặng càng tăng trọng mỗi lần 1 tia lôi lực được rút ra.
– A A a a a…….! – Lâm Thần gào thét trong đau đớn.
Tưởng chừng như Lâm Thần đang gánh vác đại địa trên vai, xương cốt chấn nứt vỡ, da thịt quá tải bung máu. Thân thể Lâm Thần bây giờ tàn tạ hết sức, thứ bây giờ giúp hắn chịu đựng chỉ còn là ý chí.
Khỏa lôi cầu càng lúc nhạt dần, Huyền Thiên Địa Lôi bị Lâm Thần cho hoàn toàn cắn nuốt. Thần thể của hắn 1 dạng cuồng lột xác MINH VƯƠNG THỰC TÂM LÔI thể hình thái, da thịt bị nứt vỡ không ngừng bong tróc ra thay vào đó là tầng da hắc kim thay vào cứng rắn như tinh cương, linh hồn MINH VƯƠNG cũng thụ được chỗ tốt không ngừng thôn lực lượng lôi đình mới đem dung hòa các loại lôi đình lại với nhau.
ROẸT!!!!!!
Kim quang xen lẫn hắc sắc rọi sáng căn phòng, vị trí Lâm Thần thiền định bị lún xuống tầng tầng đất. Lâm Thần mở mắt hắc sắc lôi đình bây giờ bị thay thành hắc kim lập lòe, thân thể được lôi dình tẩy rửa sạch sẽ, nhục thân cứng rắn như tinh cương dần chuyển màu lại bình thường.
– Phù! Nguy hiểm thật, nếu như không phải cường độ thân thể ca đủ mạnh chắc bị ép ra bã mất! – Lâm Thần trút ngọm trọc khí.
– ding, kí chủ thành công dung hợp Huyền Thiên Địa Lôi.
– ding, Thiên Lôi Trấn Ngục Quyết tăng lên tầng 4, kí chủ đủ điều kiện thăng cấp Hóa Đạo Khí.
– ding, kí chủ đủ điều kiện độ kiếp song song nhiệm vụ phát động thay đổi: “ “ Độ Hóa Đạo kiếp “, thời gian: 1 ngày.
*Độ khó Vạn Kiếp Bất Phục: độ qua Bất Hạo kiếp, 1 gói quà [ Vạn kiếp bất phục độ kiếp].
*Độ khó Cửu Tử Nhất Sinh: độ qua Thiên Phạt kiếp, 1 gói quà [ Cửu tử nhất sinh độ kiếp ].Độ khó Địa ngục: độ Tử Tâm kiếp, 1 gói quà [ địa ngục độ kiếp ].Thưởng khuyến khích: x1 hạt giống Mễ Đằng Lôi Biến.
Lâm Thần vừa nhận thấy nhiệm vụ thì sắc mặt không đổi vui mừng hơn, hắn nguyên tự tin theo kế hoạch độ song kiếp, bây giờ nhiệm vụ lại thưởng thêm phần quà làm Lâm Thần hoan hỉ không thôi.
Mễ Đằng Lôi Biến: loại thực vật chỉ sinh ra trong lôi vực, tự hấp thụ lôi đình lực lượng thành chất dinh dưỡng kết thành Mễ Đằng Lôi Quả. Cái Lâm Thần thích nhất ở cái lôi quả này là loại quả không dùng để phục dụng mà dùng để luyện chế TẠC LÔI ĐẠN _ 1 loại pháp khí dạng tiêu hao có sức công phá kinh khủng khiếp, 1 quả đủ để 1 Hóa Đạo phổ thông cường giả vạn kiếp bất phục.
…………………………………..
Sáng hôm sau, Lâm Thần tỉnh lại từ trong tu luyện, tinh thần thoải mái phấn chấn cũng có phần háo hức vị hắn biết trải qua hôm nay liền đủ sức bảo vệ gia tộc khỏi kẻ thù sắp tới.
– Tính toán cũng nên đến lúc thiên kiếp tới rồi! – Lâm Thần ngóng lên trời lẩm bẩm.
Lâm Thần chọn 1 vùng đất trống trải gần Ô Lam Thành để tiến hành độ kiếp, Lâm Phi cũng đi theo hộ pháp cho hắn.
Giữa lúc bầu trời đang sáng sủa bỗng tối sầm lại, gió nổi lên từng trận cuồng phong dữ dội, mây tụ tập về 1 chỗ càng lúc càng dày đặc. Khuôn viên trăm dặm xung quanh đều bị bao phủ bởi cái cự đại lôi vân này.
Lâm Thần buông lỏng tâm tình lợi dụng chân khí hùng hậu nâng bản thân lên cao, “ bản mệnh chi lực” thả ra, thần hồn lực cũng tràn ngập.
Song 1 luồng ánh sáng lam sắc từ hướng xa hướng Lâm Thần thẳng tới.
ẦM!!!!
Sự việc diễn ra quá nhanh khiến cả Lâm Thần lẫn Lâm Phi không mảy may phản ứng kịp. Nhưng may thay Hắc Độ Thần Giáp tự kích hoạt hộ chủ nên Lâm Thần hắn thoát 1 kiếp.
Tiếng động cơ đẩy từ xa vọng tới, rất nhanh xuất hiện chiếc chiến thuyền kim sắc óng ánh nổi bật. Lại là Kim Đài Phi Cơ của Bảo Đài thương hộ tới, đứng phía trên thành từng nhóm người y phục đồng nhất kim sắc, đứng ở nơi cao nhất có 3 người: 1 vị nữ tử xinh đẹp, 1 lão thái bà, 1 lão thái ông.
Vị nữ tử hiển nhiên rất quen thuộc, Kim tiểu thư đại danh đỉnh đỉnh Kim Song Chi, hộ vệ phía 2 bên nàng đương nhiên có thể nhìn ra được là cường giả có địa vị cao trong thương hội hai người tuy nội liễm nhưng từ khí chất nhìn trên cho thấy thực lực tuyệt không kém Thu trưởng lão nọ.
– Thần nhi…. con có sao không? – Lâm Phi vội chạy tới trước lo lắng hỏi.
– Phụ thân đừng lo lắng, tất nhiên vẫn chưa làm chết được ta!
Chiếc phi thuyền rất nhanh hạ xuống thấp trong phạm vị độ kiếp của Lâm Thần, từng tốp đội ngũ được huấn luyện chuyên nghiệp nhanh chóng đem khu vực trăm dặm xung quanh Lâm Thần cho vây lấy. Còn Kim Song Chi nàng lại trực tiếp tự thân đối diện Lâm Thần, nàng hiển nhiên đem người đến đây trả thù, điều này Lâm Thần tất nhiên đều tính đến cả.
– HỪ! Lâm Thần, hôm nay bổn tiểu thư cho người biết dám giết người của Bảo Đài thương hội ta phải chuốc lấy hậu quả nghiêm trọng cỡ nào!
Lâm Thần nhiên đã giải trừ trạng thái Hắc Độ THần Giáp đứng đối mặt không lấy chút sợ hãi, Lâm Thần trước khi tiến hành độ kiếp đã qua bàn bạc với phụ thân hắn. Trêu phải 1 cái cự đại thế lực như thế thân là Gia chủ của gia tộc cộng thêm hắn mang trên mình truyền thừa Trận Pháp Tông Sư, Lâm Thần đã dày công bố trí ra 1 cái Thiên cấp sát trận bao bọc Ô Lam Thành, với tạo nghệ tông sư và nguyên liệu đến từ Cơ Thiết Giới hắn đã dựng nên Thái Ất Sát Trận đủ sức để 1 Thoát Hư Kì cường giả vạn kiếp bất phục.
– Kim tiểu thư, Lâm Thần ta nhưng một mực tin ngươi là 1 người rất thủ tín! Ngươi nói chỉ cần thả ngươi tất nhiên ngươi sẽ không tìm người đến phiền toái ta, nhưng tại đây chứng kiến cái dạng này thật khiến ta sáng mắt a……..! – Lâm Thần vô cùng bình tĩnh đối chọi gay gắt với nàng.
– Hỗn tiểu tử ngươi…….. – nàng thẹn quá hóa giận định ra tay thì bị cản lại.
Hai vị lão thái bà thái ông từ phía sau tiến lên trước Kim Song Chi, bọn họ khí tức tỏa ra nhàn nhạt tất để thị uy Lâm Thần.
– Lâm gia tiểu nhi, ngươi trông cũng có đảm lượng lớn lắm! Ngươi nghĩ với hai bọn ta ở đây ngươi có thể tác quái sao??? – lão bà ngữ khí lạnh.
Lâm Thần hiển nhiên đã quét qua hai tên trước mắt, cả hai người quả thật xứng danh cường giả 1 phương đều có tu vi Thoát Hư 5 tinh riêng chỉ có lão bà chuyên tu hồn còn lão ông chuyên tu khí. Hai người trước mắt 1 cái cũng không yếu hơn hạn mạt nhược Thu lão mà Lâm Thần may mắn đánh giết.
– Ồ! Cứ thế hai vị đương đến đây là để bắt Lâm mỗ?
– Đúng vậy!
– Ha Ha Ha, thật khiến cho Lâm mỗ thụ sủng nhược kinh, lại để những 2 vị cường giả Thoát Hư 5 tinh đến chiếu cố! – Lâm Thần 1 dạng tiếu dung không sợ trời sợ đất. – Rất tiếc, thứ cho ta không thể phụng bồi.
– Ngươi…..
– Hừ tiểu tử miệng lưỡi giỏi lắm, nhận của ta 1 chưởng…….. – lão thái bà nóng tính hơn nói không hợp liền ra tay. Bàn tay ngưng tụ lực lượng đáng sợ không thể xem thường không kiêng nể oanh thẳng ngực Lâm Thần.
OÀNH!!!!!!!!
Khói bụi mịt mù.
Lão bà hiển nhiên lấy làm đắc ý, 1 chưởng vừa rồi tuy không dụng tới pháp tắc lực lượng nhưng với lực lượng thần hồn của 1 Thoát Hư Thần 5 tinh cũng đủ để oanh cho dưới Thoát Hư không có cách chống đỡ.
– Hài, 1 thiên tài nhưng lại vô tri a! – lão ông thầm than.
– Hắn cứ như vậy dễ dàng chết vậy sao? – 1 mang trước mắt thật quá nhanh khiến Kim Song Chi á khẩu.
Lâm Phi hắn nhưng lại không có chút nao núng 1 mực hướng phía khói bụi nhìn tới.
Khói bụi tan đi, thân ảnh hắc kim sắc hiên ngang lẫm liệt vẫn đứng đấy không chút dao động, Lâm Thần trong tích tắc thi triển trạng thái Hắc Độ Thần Giáp đem 1 chưởng kia hoàn toàn thụ lấy.
– Ài dà ta nói này lão thái bà, ngươi cũng 1 bó tuổi rồi mà tính tình sao nóng thế, lỡ lên máu chết bất đắc kì tử thì sao! Nghiệp lắm nghiệp lắm! Phải dĩ hòa di quý a! – Lâm Thần trào phúng cực đại đem toàn trường dọa cho mộng bức.
Mẹ ơi trang! Thật sự trang bức, vô địch trang bức! Thụ hẳn 1 chưởng như thế lại tỏ ra không chút xây xước lại còn thừa sức tung võ mồm, này con mẹ nó ca ngồi ngay ngắn cho chúng tiểu đệ quỳ 1 lạy!
Lão thái bà cũng bị bức cho á khẩu, lão không ngờ tên thiếu niên trước mắt này mồm mép lợi hại đến thế. Bất quá lão rất nhanh lấy lại tâm tình đến xem xét thật như thể nào hắn lại dể dàng thụ 1 chưởng đến thế.
– Ng..ngươi cái hồn đản tiểu tử té ra dùng pháp khí! Để xem lần này ngươi có thoát………… – lão bào tức phùng mang trợn mắt tay huy động “ bản mệnh chi lực “, 1 đầu Tử Kim Linh Hồ hiển hiện tỏa ra khí thế ép người. Đầu linh hồ theo chỉ thị của lão thái bà thi triển “ bản nguyên pháp tắc “, lại là phong chi pháp tắc, từng cơn lốc vòi rồng do thần hồn ngưng thực nhanh chóng hình thành hướng tâm thần của Lâm Thần vây lấy.
Lâm Thần nhếch mép cười đểu, con mẹ nó lại đem thần hồn công kích đi đối phó với hắn, thật không biết tường cao không lo tránh 1 mực đâm đầu vào.
Cơn lốc tuy khủng bố như thế lại kèm theo phong chi pháp tắc dữ dội liền dễ dàng đem thần hồn của đối thủ cuốn lấy bào sạch đi. Tràng diện khủng bố trước mắt đem rất nhiều tộc nhân Bảo Đài thương hội cho dọa, họ liền biết kiến thức tuyệt chiêu thành danh của lão thái bà, Cuồng Phong Nộ Lãng.
Lão thái ông sắc mặt cũng hơi đổi, hắn với lão thái bà nhiên là 1 cặp Song Sát Uyên Ương thành danh đã lâu có địa vị cao trong Bảo Đài thương hội rất ít khi hiện thân nhưng lần này lại xuất quan làm nhiệm vụ hộ vệ đại tiểu thư, hắn không ngờ đối thủ lại chỉ là 1 thiếu niên trẻ của 1 gia tộc không mấy cao cấp lại đem vợ hắn cho xuất ra đại chiêu.
Kim Song Chi liền vui vẻ, chỉ cần đem nam nhân trước mặt nàng hung hăng tra tấn đủ để làm nàng hưng phấn không chịu nổi.
– Phong trưởng lão để hắn sống!
Cơn lốc dữ dội nhanh chóng kề cận Lâm Thần trong phút chốc bỗng………1 đại bạch ảnh cự điểu từ xa đến vung đôi sự sí 1 hơi đánh tan cơn lốc ập đến.
Tình huống thay đổi diễn biến nhanh chóng khiến người liền không theo kịp. Mẹ nó sai cmn kịch bản, cảnh Lâm Thần đau đớn dằn vặt thống khổ đâu, sao mé nó cái con chim từ lỗ nào chui ra.
Mọi người ngạc nhiên hướng về phía chiến phi hạm bạch kim nhanh chóng xuất hiện, săc mặt liền âm trầm xuống, họ nhưng rõ ràng người đến là ai.
– Ha Ha Ha, Song Sát Uyên Ương đại danh đỉnh đỉnh lại hướng 1 cái tiểu bối xuất thủ, còn muốn mặt nữa không! – tiếng nói sang sảng vang vọng tứ phía, từ trên thân đầu bạch sắc cự điểu 1 vị trung niên phong dật tuấn lãng nhảy xuống.
Riêng bản thân Lâm Thần hắn liền trong lòng vui không thể tả nhưng sắc mặt vẫn 1 dạng bình tĩnh khí khái.
– Rốt cuộc cũng đến! Kế hoạch của ca liền nhanh chóng vào lối rồi! Khặc khặc!