Cháp 1: Cuộc sống mới
_BA NÓI KÁI J`??????????? – nó sửng sốt – BA BÁN CON CHO CHỦ NỢ SAO…??????????????????
_ba… ba xin lỗi kon gái iu – ba nó chắp 2 tay lại, xoa xoa – koj như là kon báo hiếu cho cha đi hén
_ĐỜI NÀO LẠI CÓ CHUYỆN ĐÓ!!!!!!!!!!! ĐÂY LÀ THỜI ĐẠI NÀO RỒI MÀ CÒN CÓ CHUYỆN CHA BÁN CON HẢ TRỜI!!!!!!!!!!!!
_thôi, chuyện đây còn có đó mà – ba nó quyết – ko nói nhiều nữa. con phải giả thành kon trai nếu muốn sống sót. thôi, ba… tiễn vong con nhek
“trời ơi là trời. đây là thế kỉ 21 đó chứ??? Sao ba lại có thể làm cái chuyện ngớ ngẩn ko giống ai thế này???????????????”
ba nó là 1 tay cá độ hạng bét… ông ta vay nợ rất nhiều từ ông chủ tập đoàn của thế giới ngầm K&T.
bi giờ trả hok nổi lại mang nó ra làm vật thế chấp… thật là hết chịu nổi cái ông ba điên khùng này mà…
nhưng nó nào có dám cãi lời ba… dù sao thì ông ta cũng là ba nó mà… hơn nữa má cũng ko có ý kiến j` hết nó đành phải mang tấm thân “ngọc ngà” của mình ra mà trả cho hết nợ zậy…
ngày nó đi, ba má nó khóc rất nhiều để tiễn… vong nó…
lần đầu tiên nó đi khỏi nhà… lần đầu tiên nó sống trong hình dạng của 1 thằng kon trai… kái j` đối vs nó là lần đầu tiên… có lẽ sẽ rất khó khăn nhưng nó phải cố gắng thôi nếu ko mún chết…
căn nhà mà sau này nó sẽ sống… căn nhà của chủ nợ. trông lớn thật, và đẹp nữa.
nó đến gặp ông chủ. trông ông ta còn rất trẻ, chỉ khoảng 35, 36t là cùng. và ông ấy rất chi là đẹp zai. nó nhìn, rồi chào ông 1 cách lễ phép
_chà…chào ông… chủ…
_ngồi đi. cháu có phải là Chế Đình Cường ????
_ơ… àh vâng ạh…
_cháu cứ nói chuyện bình thường… ta ko có ăn thịt cháu đâu mà lo! – ông hiền từ
_vâ… vâng thưa ông chủ! – nó có vẻ tự tin hơn
_cháu bík cha cháu nợ ta 1 số tiền lớn chứ??? số tiền đó chẳng là j` so vs ta cả… nhưng ta vs phải đòi chho ông ta chừa cái tật cá độ… ko ngờ ông ta bán cả con của mình
_ơ… thưa ông chủ, giờ con… à cháu phải làm j` ạh?
_ờ, mà cứ kêu ta là chú đi. đừng kêu là ông chủ nghe già lắm…
_vâng…
_giờ cháu phải là j` ạh??? – nó
_giờ cháu sẽ là trợ lí của thằng KHa con chú!!!
nó gật đầu. đi loanh quanh nhà, nó lại lạc trong vườn. công nhận cái vườn ấy lớn thật…
nó đang tìm đường ra thì bỗng nghe thấy có tiếng động… mừng rỡ nó chạy về phía ấy…
một cô bé đang trồng hoa. nó mừng rỡ chạy đến
_nèk bạn, có thể chỉ ình lối ra đượk ko? vườn rộng quá mình bị lạc rồi
con bé nhìn nó ko chớp mắt. tự nhiên ở đâu ra 1 thằng kon trai lạ chạy đến bắt chuyện, con nhỏ có vẻ bối rối. nó lặp lại
_nèk bạn, bạn sao thế??????
_àk, ko sao! Anh là ai thế???????
_àk – nó cười mặk méo xệch – tôi… tôi là trợ lí của cậu chủ…
_ừkm, thì ra anh là người đó… anh trai tôi hiện đang ko có nhà, thôi anh đi theo tôi…
_ừkm, cảm ơn bạn.
_anh bằng tuổi anh trai tôi nên đừng có kêu tôi là bạn.
_zậy mình phải kêu bạn… àk đằng ấy là j`???
_chúng ta gọi nhau là anh em cho thân mật nhé – con bé chợt nở 1 nụ cười rõ tươi…
_ờ…ờ… zậy kũng được…