Kiếp Nô Lệ

Chương 11: Chương 11



Cháp 11:
Trời vẫn tiếp tục mưa, nước mắt nó vẫn tiếp tục rơi…
Đang chạy bỗng nó tông zô 1 người đi đường, cả 2 ngã xuống người dính toàn nước…
_Tôi…tôi xin lỗi…
_Đi đứng cái kiểu j` đó hả thằng rửng kja, dám đụng tới bổn tiểu thư sao??
“Sao cái giọng này nghe quen nhek” – nó thầm nghĩ…
Ngước mặt lên nhìn, nó hơi ngạc nhiên
Người này có phải ai xa lạ đâu…
Là chị 2 của nó đây mà???? Sao chị ấy lại ở đây? Ko phải được tài trợ giờ đang du học bên Pháp sao????????
_Chị! Chị ko nhận ra em sao???
Chị nó giật mình, nhìn kĩ lại thì thấy giống nó nên hơi ngờ ngợ
_Tôi… vs cậu hình như là đã gặp nhau đúng ko???
_Em là em gái chị đây mà!!!!!
_Em gái???????? Mày… Điệp?????
_Vâng… em Điệp!
_Sao… sao mày… ờ mà quên nữa, ba kể tao nghe rồi… tội nghiệp mày nhưng ráng chịu đi nghen keke…
Bà chị độc ác của nó vẫn nham nhở như ngày nào, vẫn ghét nó như ngày nào
“Bà chị này! Sao bả ghét mình zữ chời?????”
Nó đứng dậy chào chị rùi chạy tiếp zề nhà, có điều nó ko khóc nữa… Nó đã tự nhủ là phải sống cứng rắn mạnh mẽ hơn, đây có lẽ sẽ là lần cuối cùng nó khóc vì tình.
_Đi đâu giờ này ms zề??? Gần sáng ròi đó!!!!! – hắn đang ngồi trên sofa đọc báo, hỏi mà ko nhìn mặt nó…
_ơ… tôi… tôi…
_thôi ngủ đi… mai sẽ còn chịu khổ dài dài…
Có vẻ như hắn đang chờ nó thì phải. Nhưng vs tính cách đó hắn sẽ ko bao giờ chịu nói ra đâu! nó mỉm cười nhẹ ròi đi lên phòng.
Sao hết bất ngờ này lại tới bất ngờ khác xảy ra vs nó nhỉ??? Hôm nay đã nhiều bất ngờ lắm ròi đó. Vừa mở cửa bước zô phòng nó đã thấy Trang ngồi trên giường nó đọc tạp chí (2 anh em nhà này lạ her)
_Em ko ngủ ở đây làm j`?
_àk, anh zề rồi sao??? Em chờ anh đó, có chút chuyện cần nói
_ờ… em nói đi…

_Em thật sự… em xin lỗi vì đã đối xử ko tốt vs anh!
_Em nói j` anh ko hiểu!!
_Dạ thì chuyện em vs Thành đó. Hôm nay có 1 đám con trai bu quanh em làm em ngạt thở, may có THành… Thành chạy đến ôm em ròi tuyên bố “Trang là bạn gái tôi, các người mà còn làm thế này nữa thì die!”. Xong cái tự nhiên tim em đập thình thịch… rồi sau đó em…
_Thôi em đừng nói nữa! 2 đứa thành đôi anh mừng kòn ko hết sao em lại xl???
_Anh, em tưởng anh thíck em???
_Ơ… anh chỉ coi em như em gái thoi!
_Zậy hay qué em đỡ khó sử. Bye anh em zề ngủ đây!
Con nhóc nhảy chân sáo ra khỏi phòng nó… Nhìn con nhỏ nhí nhảnh hồn nhiên vô tư iu đời như thế nó cũng thấy zui zui… nó thực sự đã koi Trang là em gái mình ròi nên cũng mừng cho hạnh phúc của Trang…
Sáng hum sau…
1 con nhỏ đầu tóc lòe loẹt mắt xanh mỏ đỏ xông zô lớp nó
_Anh! Em nghe nói mí bữa ni anh gọi 1 thằng nhóc băngf “honey” đúng ko??????
_ừ. – Kha đáp – thì sao??? Liên can j` tới cô!
_Sao anh ko gọi em như thế mà lại…
_Tôi ko thíck! Đừng tưởng có hôn ước thì cô có thể quản cả chuyện riêng tư của tôi nhé!
_ANH – nhỏ hét – NÓI ĐI! THẰNG ĐÓ LÀ AI!
_Đó, trước mặt cô đó Con nhỏ way sang nhìn nó…
Choáng… Tất nhiên nhỏ ko ngờ trên đời này có thằng con trai giốg con gái đến thế, đẹp quá…
Hình như nhỏ bị sét đánh thì phải~
Nhưng nhanh chóng trấn tỉnh lại, nhỏ hất hàm
_Tan học gặp tao!!!!!
_ờ… – nó hờ hững đáp mà ko thèm nhìn mặt nhỏ làm nhỏ tức mún ói máu, còn mí nường trong lớp thì mắc cười chịu ko nổi mà cũng phải nhịn vì sợ thế lực của cô công chúa hắc ám này!
Ko nói ko rằng, nhỏ đạp bàn cái rầm ròi bỏ đi! Con gái thế đó!
Nó ngước lên, nhún vai 1 cái rồi cúi xuống tiếp tục học bài…
Cả lớp ko thể nhịn cười được nữa liền phá lên cười… nó thì ko hiểu có chuyện j` nên tiếp tục học bài
“Đúng là 1 lũ điên!!!!!!!!”
Tan trường…
Nó thu xếp sách zở chuẩn bị zề …

Trên đường, nó đạp xe chầm chậm. Nó thấy thiếu thiếu cái j` hay sao ák
“hình như mình để quên cái j` thì phải! Thôi mặc kệ, để tí coi lại!” – Nghĩ thế nó tiếp tục đạp xe chầm chậm qua các phố phường
Tại 1 nơi nào đó trong trường, có 1 toán người… Và trong toán người đó có 1 con nhỏ tức mún ói máu vì có kẻ hẹn mà ko tới…
_THẰNG CHÓ MÀY COI CHỪNG TAO DOD!!!!!!!! – vâng, đó chính là con nhỏ gây sự vs nó hồi sáng…
“Tự nhiên thấy lạnh sương sống ta???” – nó thầm nghĩ
Phải ròi, nó ra khỏi nhà đã 1 tuần ròi mà chưa zề thăm nhà lần nào! Sẵn nó thăm chị 2 lun…
Tại nhà nó…
Mọi người có vẻ ko hoan nghênh nó thì phải! Nhìn nó mở cửa xong mẹ nó quay xuống bếp tiếp tục nấu cơm, còn ba thì dán mắt zô trận bóng trên tivi… ông già này lại tiếp tục cá độ ròi đây, chị nó thì ko có ở nhà…
Nhìn thái độ thờ ơ lãnh đạm của ba mẹ nó mà phát nản… Nó ko bík là thực ra nó có phải là con của ba mẹ nó ko nữa??
Chủ nhật của 1 tháng sau
Nó tự thưởng ình 1 giấc ngủ vì suốt 1 tuần qua làm việc cực kìa mệt mỏi… nào là đánh nhau, rồi còn tiệc tùng, những cuộc hẹn bất thình lình của Thư và Thiên…
Dạo này Tiên ko còn nhìn nó bằng ánh mắt khó chịu nữa. Lúc đầu nó nghĩ thằng này có âm mưu j` đây nhưng lâu dần nó cảm thấy sự chân thật trong các hành động của Tiên nên cũng dần mở lòng ra vs Tiên. Giờ nó vs Tiên chơi vs nhau thân lắm, đôi lúc nó còn cười thật tươi trước mặt Tiên nữa làm cho tim của ai đó cứ đập trật nhịp hoài àk!
Bỗng nó nghe có tiếng ồn ào ở phòng đối diện . Tính tò mò lại nổi lên, nó rón rén bước ra (tội lỗi tội lỗi, bà koan thôg cảm nó ko định nghe lén đâu tự nhiên mấy cái đó chui zô tai nó đóa chứ!>
_Cô biến khỏi đây cho tui!
_Anh ko thể đối xử tốt vs em hơn sao???
_KO thể là ko thể!! Cô nên nhớ mình là ai… Cô chỉ là con gái của 1 tập đoàn nhỏ thoi
_Anh… hức… hức… huhuhh… anh quá đáng lắm…
Nghe tới đây thì nó lủi zề phòng mất tiu, sợ nghe nữa thì phải nhảy zô can đánh nhau=>người ta sẽ bík nó nghe lén=>nó sẽ bị đánh hội đồng~ mà nó thì ko mún bị đánh chút nào…
Con nhỏ đó nghe Tiên nói hình như tên nó là Hân Hân thì phải!
Điện thoại nó rung lên
“Làm j` mà ko bắt máy trời????” – Tiên bực mình rùi tiếp tục gọi…
Nhưng nó nào có bík… 1 lúc sau nghe tiếng động trong phòng tắm thì chạy zô… lúc này nó bík thì đã mụn, điện thoại nó đã rơi xuống bể tan nát rùi
Chòi oi…
Bực mình vì tự nhiên ko thể gọi cho nó được nữa, Tiên phóng thẳng đến nhà Kha…
_làm j` mà bắt máy! – Tiên xông thẳng zô phòng nó
Nhìn cái mặt nó mếu máo tự nhiên thấy mắc cười quá nhưng Tiên nhịn…

_Sao??? Bị cái j`???
nó thuật lại đầu đuôi “câu chuyện”
Suýt chút nữa là Tiên phá lên cười lun…
_Đi theo tui, thằng nhóc… Cháp 12:
Tiên dắt nó ra cửa hàng Alo để mua cho nó cái mới coi như đền bù…
_Thích kái nào thì lựa đi nhóc…
_Nói cho cậu bík tui hok thèm nhận ơn huệ của người khác đâu nhak! Hơn nữa tui ko phải là nhóc
_Ờ… bík rồi đại ca, lựa lẹ đi rùi đi
_Đi đâu??? – Nó trố mắt
_Bí mật…
Đang say mê ko bík lực cái nào (thực ra thì cái nào nó cũng thích) bất giác nó nhìn ra ngoài…
Qua ô cửa kính nó nhìn thấy 1 chuyện rất chi là thú vị (theo nó cảm nhận)…
Thư đang chạy chậm về phía trước còn Trung thì đang chạy theo cố kéo tay Thư lại, giống như là 1 cặp tình nhân đang cãi nhau hay sao í…
Tính tò mò nổi lên, nó nhanh chóng chọn đại 1 con dế, hối thúc nhân viên thanh toán rồi chạy thẳng ra ngoài khiến Tiên zô cùng ngỡ ngàng…
_Nèk nhóc, chạy đâu đó chờ tôi vs!!!!!
Tiên gọi vs theo nhưng nó ko nghe thấy và cứ tiếp tục chạy theo.
Đến 1 khoảng cách đủ gần để nghe được cuộc nói chuyện nhưng cũng đủ xa để 2 nhân ko nhận ra mình đang bị theo dõi
_Thư nghe Trung nói kái đã!!!
_Ko có j` để nói hết – Thư quệt nước mắt
_Thư… Trung xin lỗi Trung ko cố ý làm thế vs Thư đâu!
_KO – Thư hét lên
RỒi nhỏ lại tiếp tục chạy đi, Trung chạy theo… nó cũng chạy theo… chỉ khổ cho chàng Tiên nhà ta khi vừa chạy đến nơi thì các nhân lại tiếp tục chạy báo hại anh chàng ko kịp thở mà phải đuổi tiếp để khỏi mất dấu…
_Thư…Thư ghét Trung đến thế sao????
_……. – nước mắt Thư chảy ra, Thư ko nói j` mà vẫn cứ tiếp tục chạy…
_Trung thích Thư… đó là sự thật… nhưng nếu Thư ko mún thì cũng đừng khó xử… Trung ko gây khó cho Thư đây… Thật đó… – Trung hét to lên nhưng vô ích, Thư vẫn cắm đầu chạy…
“Có chuyện động trời j` rồi đây! Trước giờ chưa thấy nhỏ Thư khóc… còn thằng Trung nó thét cái j thế?? Thật ko chịu nổi! Thế mà lâu nay mình tưởng hắn đàng hoàng… bạn của cà chớn thì cũng cà chớn thui…!!!”
Nó thầm nghĩ và rẽ đường khác để chặn Thư lại
_STOP!! – nó đón đường.
Thư quệt vội nước mắt nhưng con mắt đỏ chót sưng húp lên vì khóc thì nhỏ ko thể che dấu được
_Giờ thì nói đi! Thằng đó đã làm j` mà bà khóc…? – khi đã yên vị trong 1 quán trà sữa, nó lên tiếng
_Ko, tui… tui… chỉ là…

_Ko coi tui là bạn sao???
_Ko. Tui kể nèk…
Cách đây 3 tiếng, Trung gọi Thư ra quán cafe… Thư ko bík tưởng có đánh nhau nên gấp rút chạy ra… đến nơi thì thấy chỉ có Trung ngồi đó, bên cạnh là 1 bó hoa hồng to. Thư bước tới thì Trung tặng ngay bó hoa đó cho Thư nhưng Thư từ chối… nào ngờ tên đó tức giận kéo Thư vào trong 1 con hẻm… và bắt đầu sàm sỡ… Nhưng được nửa chừng khi thấy Thư khóc thì Trung có vẻ như rất hối hận vì hành động ko tự chủ của mình… thế nên…
_Thằng chó! Dám làm thế vs bà! Tui sẽ ko tha nó đâu!!!
_Thực sự nó cũng chưa làm j`! Nhưng đây là lần đầu tiên tui sợ hãi đến thế! Tui ko thể chống cự lại… hắn mạnh quá…
_Thôi giờ ko sao rồi! Để tui đưa bà zìa… Đứng đợi cho tới khi thấy đèn trong phòng Thư tắt hẳn, nó mới từ từ rảo bước… Thằng chó Trung đó dám làm tổn thương nhỏ bạn thân nhất của nó, nó nhất định ko tha cho đâu!!!
Đang thơ thẩn bước thật chậm để… ngắm sao thì lại có 1 người tông zô nó khiến cả 2 ngã nhào!! Thiệt tình đây đã là lần thứ 2 bị tông rồi! Mà hôm nay trời đâu có mưa!!!
Bực mình nó đứng dậy định chưởi cho kẻ đi đứng ko nhìn đường thì chợt khựng lại
_Chị 2??? – nó ngạc nhiên
_Ơ… Điệp! Đúng rồi em giúp chị nhé!!
Chưa kịp hiểu chuyện j` đang xảy ra thì có 1 tên con trai chạy đến…
_Kiều! Em chạy nhanh thế?? Anh có ăn thịt em đâu???
_Àk tui đã nói zs anh là đừng đến gần tui nữa mà! – Chị nó bực mình hét toáng lên
_Sao nào! Em chưa chồng anh chưa zợ anh tới gần luật pháp đâu có cấm…
_nèk – như chợt hiểu ra vấn đề của bà chị, nó nhảy zô họng khi thằng cha kja chưa nói hết – anh có bík là đang làm phiền bạn gái tui ko???
_Thằng chó này ở đâu ra thế?? – hắn ta hất hàm…
_Tao là người iu của Kiều! Khôn hồn thì tránh xa cô ấy ra nếu ko thì chết ko toàn thây đó!!!
_Mày… – hắn ta nghe thế thì tức lắm giơ nắm đấm lên định đánh nó nhưng nó đã nhanh hơn tặng ngay cho hắn 1 cặp kính đen… hắn ngất ngay tại chỗ
_Mày điên àk! Có cần nặg tay thế ko?? – chị Kiều chưởi nó
_Thì em vì chị mà! – nó phân bua
_Ko thèm! mày biến đi cho khuất mắt tao…
Rồi chị nó ngúng nguẩy bỏ đi bỏ lại nó trong tình trạng mắt chữ Ô mồm chữ A…
Thiệt tình tuy bík tính khi chị 2 nó thất thường lại ko ưa j` nó nhưng ko thể ngờ chị nó lại có thể thay đổi thái độ nhanh như điện… pó tay…
Sáng… Nó cố gắng nhấc cái thân xuống khỏi giường… hôm nay tự nhiên lại nổi cơn lười nên nó chẳng mún đi học chút nào, hum nay lại là thứ 2 nữa… lại phải nghe ông thầy hiệu trưởng đầu đinh thuyết giáo, bùn ngủ chết được…
_Oáp! – nó ngái ngủ – bùn ngủ quá!!!
_Zô ziên… che kái miệng lại koi chừng ruồi bay zô giờ! – hắn châm chọc nó nhưng nó nào thèm để ý, quay sang Tiên
_Sr nhak! tự nhiên hôm qua tui…
_Khỏi nói… bík rồi đt nèk! – Tiên giơ chiếc đt lên ngang mặt nó
_ờ… – nó gật đầu rùi quay qua Thư, nhưng Thư đã gục trên vai Thiên ngủ từ lúc nào
Đưa ánh mắt sang chỗ Trung, nó thấy thằng nhóc đang nhìn Thiên bằng ánh mắt tóe lửa!
Cuối cùng thì giờ “thuyết giáo” của ông “đầu đinh” cũng đã kết thúc, nó kéo tay Trung đi trước 6con mắt… ủa ko… trước ngàn con mắt của toàn thể học sinh cũng giáo viên…


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.