Kiếp Nô Lệ

Chương 31: Chương 31



Cháp 35:
Nó nhẹ cựa mình rồi vươn vai thức dậy. Hôm nay chính thức là ngày đính hôn của đứa em vs đứa bạn thân của nó. Nó nên vui mừng ms phải, nhưng bây giờ thì nó ko thể nào vui nổi.
2 con mắt nó sưng húp lên đỏ tấy trông như ma vậy. Nó nhanh chóng bay xuống giường đi rửa mặt trước khi có ai nhìn thấy đôi mắt gớm ghiếc ấy.

_Anh nói j đi chứ?? Hôm nay là ngày chúng ta đính hôn, và 2 ngày nữa là chính thức trở thành vợ chồng rồi đây… năm nay anh đã 18 rồi, đừng có giận hờn nữa… – Trang bức xúc
_… – Thiên vẫn làm mặt lạnh vs cô nhóc
_Anh nói j đi chứ??? Anh vẫn còn giận vì em nói đụng tới chị ta sao??
_…
_Anh… được lắm. Lấy anh về rồi tôi sẽ hành hạ anh đủ điều!!
_Em muốn làm j thì làm. Dù sao thì anh đồng ý cuộc hôn nhân này cũng chỉ vì gia đình thôi…
_Anh… anh hết yêu em rồi sao?? – mắt Trang ngấn nước
_Zậy thì đúng rồi!! Anh có thể đi nếu anh ko muốn kết hôn!! – Trang khóc
_Anh ko thể bỏ mặc gia đình được. Hơn nữa đã mời khách hết rồi, anh ko thể để ba mất mặt được.

Thiên lạnh lùng nói rồi quay đi để Trang mặc váy cưới. Cô bé bây giờ đã là thiếu nữ 17t, lại đang xúng xính trong bộ váy cưới trắng tinh làm tôn lên vẻ đẹp thiên thần của cô bé.
Thiên phải giả vờ lạnh lùng nhưng trong lòng cũng xốn xang lắm. Nhìn cô vợ bé nhỏ của mình đẹp như thiên thần buổi sớm vậy, tjm Thiên đập nhanh lắm.
“Sao con nhỏ vợ mình đẹp zữ zậy trời???” – Thiên đỏ mặt đặt tay lên tjm mình._Ông làm j như thằng điên zậy??? – Nó nhăn nhó khj thấy Thiên đứng trước cửa phòng Trang đỏ mặt còn đặt tay lên ngực nữa chứ – đừng có nói vs tui là ông vừa ms “nhìn trộm” nhỏ Trang nha??
_Bà đừng có nghĩ bậy!! Tại zợ tui đẹp quá nên zậy thôi!! – cười
_Ông đừng có mê hoặc tui bằng nụ cười đó!! Tui hok phải là bé Trang, ko phải nhỏ Trân càng ko phải là Thư, ko đổ trước nụ cười giết ruồi đó đâu…
_Bà kì quá!! Mà có chuẩn bị j cho bữa tiệc chưa??
_Thì ko thể mặc quần jean vs áo bun rồi!! Chết nỗi là tui hok có mắt thẫm mỹ. j chứ ba cái zụ thời trang này là tui ngu chết được!!
_Thì hồi giờ mà!! Mà thôi chạy qua bà Thư mượn đồ đi, sắp tới giờ rồi đó!!
_Thôi, ba mua sẵn cho tui rùi!! Mà sau này ông phải kêu tui là chị zợ rùi…
_Sao zậy?? Bà chỉ là con nuôi thôi thì cần j phải…
_Zô phòng tui rồi nói.

Thiên nhăn nhó nhìn nó. J mà cứ úp úp mở mở, có j thì cứ nói hoạch toẹt ra cho rồi… cứ lắp bắp zậy đâu phải là nó.
Nó hết nhìn Thiên rồi lại thở dài nhìn xuống chân làm cậu nhóc khó chịu vô cùng, gần như hết chịu nổi rồi định hét lên nhưng nhìn cái khuôn mặt u ám của nó đành dằn cục tức lại.
Nó lại thở dài nhìn Thiên, móc trong túi áo ra lá thư của mẹ dúi vào tay Thiên.
Thiên thận trọng mở ra đọc rõ từng chữ một.
1.
2..
3…
Cậu là rơi lá thư xuống rồi ngồi thừ ra đó, 2 tay buông thõng vẻ mặt như người mất hồn…
_Đây là sự thực?? – Thiên cất tiếng mở lời trước

Nó ko nói j, chỉ gật đầu…
_Tui hok tin!! Zậy chuyện bà vs thằng Kha thì sao?? Bà vs nó thương nhau đến nhường đó mà…
_Thì phải kết thúc chớ sao?? Hỏi ngu quá!! – nó tếu để xua đi ko khí ảm đạm.
_Giờ này mà bà còn zỡn nữa… tui thiệt chịu hết nổi bà rồi!! Buồn thì cứ nói buồn, khóc thì cứ khóc đi đừng cố kìm nén làm j!!
Nó nghe xong mặt nhăn như khỉ ăn ớt rồi đột ngột vỗ cái bốp vào lưng Thiên
_Giờ ôg đang dạy đời tui đó hả????
_Bà thường nói tui ngốc mà giờ tui thấy bà con n
_Bà thường nói tui ngốc mà giờ tui thấy bà còn ngốc hơn á!!
_Hứ, tui có buồn đâu mà phải khóc?? Tui quên hắn lâu rồi!! Giờ là anh em thì tui cũng đỡ khó xử!! – nó cười
_Bà nói thiệt hok?? – Thiên nheo mắt dò hỏi
_Thiệt sao hok?? Hỏi ngu nữa!! Thôi zề mà lo cái đám cưới của ông đi!!
… Thiên đi khỏi rồi, nó lại lao vào phòng tắm và khóc sướt mướt. Ở bên ngoài cửa, Thiên vừa bước ra đã đụng mặt Trang.
_Trang… em…
_Anh vô phòng chị ta làm j?? Anh muốn phản bội tôi sao??? – Trang gay gắt – Tôi đã nói anh cứ việc hủy hôn mà!! Còn nếu chấp nhận thì ko được phản bội tôi, nhất là vì chị ta!!
“Con bé chưa nghe j sao ta?? Có nên nói hay ko??” – Thiên nhăn mặt đắn đo.

_Tại sao anh lại nhăn nhó?? Bộ tôi nói ko đúng hay sao???
_Nhóc này!! – Thiên mỉm cười bẹo má Trang, một hành động dễ thương cho thấy Thiên đã tha thứ cho cô bé.
_Ui da, anh làm j zậy??? – Trang ngạc nhiên nhìn Thiên rồi ôm má.
_Chừng nào em thành người lớn rồi anh sẽ nói cho em nghe!! – Thiên mỉm cười và tiếp tục bẹo má Trang.
Sau đó, khi thấy Kha từ dưới đi lên thì Thiên cúi xuống hôn lên bờ môi mềm mại của Trang rồi biến xuống nhà.
Trang đỏ mặt, tjm đập thình thịch. Cô bé ko tin ở mắt mình nữa… Thiên đã mỉm cười, véo má rồi còn hôn Trang nữa. Cô bé đặt tay lên tjm, nó đang nhảy thật mạnh trong lồng ngực.
“Vậy có thể coi là ảnh đã nguôi giận rồi ko?? Mà ảnh zô phòng chị Điệp làm j ta???”
Kha nhìn thấy cái cảnh sến hơn con sên đó thì ko khỏi buồn cười. Hắn ôm bụng cười lăn cười bò vì cái cảnh vừa rồi. Trang bây giờ ms sực tỉnh vì tiếng cười vô cùng “tế nhị” của ông anh mình, cô bé xí hổ vội bỏ vào phòng.
“Như zậy đủ cho cô bé hiểu chưa ta?? Mà thôi!! Mình phải đi gặp ông ba zợ!” – Thiên tự nhủ

Thiên chạy khắp nhà tìm mà ko thấy ông ba zợ của mình đâu cả, cậu nghĩ chắc rằng giờ này ông đang ở khách sạn chuẩn bị cho lễ đính hôn rồi nên liền lấy xe chạy thẳng ra khách sạn luôn.
Tìm thấy nhạc phụ rồi, Thiên ko biết phải bắt đầu câu chuyện thế nào nữa. Dù j cũng ms chỉ là thằng con rể tương lai, còn 2 ngày nữa ms chính thức là người trong nhà thì lấy tư cách j mà xen vào chuyện thầm kín ấy chứ. Nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng cậu quyết định đợi lễ cưới tổ chức xong rồi ms hỏi. Nhưng trong lòng cậu bây giờ ngổn ngang những câu hỏi… nếu bây giờ mà ko biết được thì cậu sẽ chịu ko nổi mất… làm sao đây???


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.