Bạch phu nhân đi tới đem theo bó hoa cúc xuyến chi mà Mộc phu nhân thích nhất. Mộc Y đem một cành cho em bé chơi ai dè một lúc sau cô khóc lớn toàn thân mẩn đỏ, hơi thở yếu đi.
Thấy thế Mộc phu nhân và Lãnh phu nhân hoảng sợ cả nhà đều sợ. Mộc Hạ đi tới nhẹ nhàng dùng ma lực chữa khỏi dị ứng cho em gái.
Mộc Sở Thiên thấy thế thì định tiễn Mộc Y sang thế giới bên kia, may mà có Mộc Xuyên An ngăn lại. Nếu không cô ta đã lìa đầu khỏi cổ rồi.
Bạch phu nhân thấy thế thì rất tức giận, lôi con gái về nhà dạy dỗ. Lúc này, mẹ anh đưa đứa trẻ ra trước mặt anh hỏi anh có muốn bế không
– Mặc Thần! Con muốn bế em không?
– Có! _ Lãnh Mặc Thần đưa tay đón lấy cô.
Mộc Y khóc to hơn khi bị anh bế. Dỗ thế nào cũng không nít. Anh có chút bất lực đành đưa trả Mộc Y lại cho Mộc phu nhân
– Mẹ à! Muộn rồi về thôi _ Lãnh Mặc Thần nhắc nhở mẹ mình.
– Đã đến giờ rồi sao? Tạm biệt chị! Bye bye con gái nhé! Mẹ về đây mai lại qua chơi. Hai đứa chăm sóc em cẩn thận nhá.
Lãnh Mặc Thần phải kéo Lãnh phu nhân mới chịu về.
Cả dọc đường đi Lãnh phu nhân chỉ lên danh sách đồ mua cho Mộc Y. Khiến anh có chút đau đầu.
– Mặc Thần con xem xem có ý tưởng gì đồ gì muốn tặng em gái không? _ Lãnh phu nhân đưa một loạt danh sách cho anh xem
– Trời ơi! Con bé xinh dữ lắm luôn ý! Sau này nhất định là đại mĩ nhân cho coi. Mặc Thần, mẹ nghĩ con nên ở rể đi chứ sau này con bé lớn nó chọn ai không biết được đâu.Với tính cách của con mẹ e là con không tới lượt. _Lãnh phu nhân than thở
Lãnh Mặc Thần không ngờ mẹ mình còn có vẻ mặt này ngày trước mẹ anh lúc nào cũng héo hon ủ rũ. Nhưng thấy lại nụ cười trên môi mẹ anh cũng thấy hạnh phúc.
Về tới nhà Giang Hàm Khương đứng đợi sẵn ở cửa thấy con trai và vợ mình về thì khó chịu tra hỏi.
– Đi đâu về đấy.! _ Giang Hàm Khương hút thuốc khỏi lởn vởn trước mặt rồi từ từ biến mất.
– Con với mẹ đi trung tâm thương mại mua đồ. _ Lãnh Mặc Thần nhanh nhẹn đỡ lời cho mẹ.
Lúc này Giang Hàm Khương mới yên tâm đi vào nhà. Lãnh Mặc Thần rất ghét người cha này. Dù ông là người sinh ra cậu nhưng chưa một lần yêu thương cậu, ông còn có tình nhân bên ngoài nữa. Sau này ông chết một nửa tài của Lãnh gia sản thuộc về người tình của ông.
Lão thái thái thấy con gái về liền gọi lên phòng mình không biết bà nói gì với Lão thái gia mà sắc mặt ông vô cùng nghiêm trọng nhìn cậu.
– Ông nội có chuyện gì thế? _ Lãnh Mặc Thần ngồi bên cạnh ông hỏi
Lão thái gia nhìn cậu một lúc lâu rồi hỏi
– Giả sử nếu cha mẹ cháu ly hôn cháu chọn ai?
Lãnh Mặc Thần không do dự mà trả lời.
– Cháu theo mẹ! _ Lãnh Mặc Thần trả lời kiên định.
Lão thái gia cảm thấy hài lòng với câu trả lời của anh. Lãnh Mặc Thần hiểu chuyện liền đứng dậy đi lên tầng vào phòng mình. Căn phòng rất rất lâu anh mới quay trở lại. Kẻ phản bội như Giang Hàm Khương ra đi phải trắng tay. Cậu lợi dụng sự làm ăn bất chính của Giang Hàm Khương với những công ti nhỏ cùng những chứng cứ đánh thuế cao buôn bán bất hợp pháp tung ra cho bên công an.
Lão thái thái sau khi nói chuyện với mẹ xong, Lãnh phu nhân ôm lấy cậu nước mắt dàn dụa.
– Lãnh Mặc Thần! Con có biết hậu quả của việc thay đổi quá khứ là như nào không? _ Lãnh phu nhân khóc không thành tiếng.
Tất nhiên anh không biết. Lãnh Mặc Thần lắc đầu.
– Con phải trả giá bằng chính mạng sống của mình. Nếu như con không làm cho Mộc Y yêu con thì con sẽ chết.! Lãnh phu nhân khóc ướt hể cả vai áo cậu.
Một tuần kể từ khi Lãnh Mặc Thần và Lãnh phu nhân đi thăm Mộc Y và Mộc phu nhân. Hôm nay trong giờ ăn Giang Hàm Khương làm mình làm mẩy không hài lòng với bữa ăn chỉ toàn cá.
– Sao tôi có thể ăn mấy cái thứ tanh tưởi như vậy được! Lãnh Hy Dương cô biết tôi không thích ăn cá mà.
– Hôm nay có khách đến ăn cùng đừng có mà làm loạn. Lãnh phu nhân lạnh lùng cảnh báo.
– Ai! Ai có thể tuỳ tiện đến nơi này chứ! Đúng là loạn rồi! Coi dám cãi tôi. _Giang Hàm Khương đập bàn khó chịu.
Lão thái gia bây giờ mới nhìn thấy bộ mặt thật của Giang Hàm Khương.
– Ai ử? Ha… không liên quan đến anh đâu. Lãnh phu nhân dần mất kiên nhẫn với người đàn ông này.
– Em à! Có chuyện gì mà ồn ào thế! Mộc phu nhân đi vào trên tay bế Mộc Y cùng hai cậu con trai.
Vừa nhìn thấy anh cả hai cậu con trai của Mộc phu nhân nhìn Lãnh Mặc Thần như kẻ thù vậy cậu lớn bằng tuổi cậu còn cậu em trai kém anh 5 tuổi.
– Cô! Cô là ai mà xông vào? _ Giang Hàm Khương như trúng tà vậy nhảy dựng lên.
Mộc phu nhân chưa bao giờ hiền dịu cả liền dùng ma lực điều kiển vài con dao trong bếp phi tới trước mặt Giang Hàm Khương.
– Lần thứ 1 _ Mộc phu nhân lên tiếng cảnh cáo.
Lãnh phu nhân thấy Mộc phu nhân đã đến liền chạy tới ôm lấy Mộc Y và Mộc phu nhân
– Bảo bối! Qua đây mẹ vế nèo! _ vừa nói vừa cưng nựng đứa trẻ trong tay.