Lãnh Hàn Tử không đưa cô về dinh thự mà đưa cô đến thẳng trụ sở chính.
Toà nhà cao chọc trời đứng hiên ngang giữa tiết trời nắng gắt. Lối vào trong toà nhà hai bên hành lang có rất nhiều người đứng cung kính, cúi đầu chào lúc họ bước vào.
Hắn và cô bước vào thang máy, lên đến tầng cao nhất. Vừa mở cửa phòng tất cả thuộc hạ của hắn nghiêm túc đứng dậy chào.
Đảo mắt nhanh một vòng Diệp Băng nhận ra căn phòng rộng lớn này có diện tích trên bốn trăm mét, đang chứa hơn một trăm người. Toàn bộ đều là người mà hắn tin tưởng nhất mới có thể có mặt tại buổi trưa hôm nay.
A Tuấn từ trong đám người đi tới, chu đáo dẫn cô vào ngồi đúng vị trí của mình.
“Hôm nay, tôi tổ chức riêng cuộc họp này không chỉ để bàn bạc về dự án sắp tới mà còn để giới thiệu một thành viên mới của bang chúng ta – Diệp Băng.”
Lời nói đầu tiên của Lãnh Hàn Tử cất lên đã cho Diệp Băng tận mắt được thấy quyền lực thật sự của hắn. Tên của cô được nêu lên lập tức hơn một trăm cặp mắt đổ dồn về vị trí của cô.
Đây là lần đầu tiên có nhiều người nhìn mình đến vậy, với lại đây cũng là lần đầu cô ở trong tình huống không biết nên làm gì tiếp theo. Vẫn là A Tuấn tinh tế nhận ra, cậu nghiêng người tự nhiên, nhắc nhở cho cô biết nên làm gì tiếp theo “Cô đứng lên giới thiệu đi.”
Theo lời của A Tuấn cô liền tự tin đứng dậy, nói: “Chào tất cả mọi người, tôi tên là Diệp Băng, từ bây giờ sẽ chính thức trở thành một thành viên trong bang của lão đại các người – Lãnh Hàn Tử.”
Tiếng xì xào bắt đầu nổi lên ngày một nhiều, hết người này đến người kia bàn tán thẳng thừng trước mặt cô.
“Ở đây chưa từng có người nào dám gọi thẳng tên lão đại như vậy. Cô mau sửa lại cách xưng hô đi.” – A Tuấn nói cho cô hiểu ra vấn đề.
A Tuấn vừa dứt lời, Diệp Băng khẽ nhếch mép, dùng ánh mắt quyến rũ nhìn Lãnh Hàn Tử từ xa. Diệp Băng giơ một phần áo lên, để lộ hình xăm đặc biệt rất ít người trong bang sở hữu được.
Hình xăm vừa để lộ vài giây ngắn ngủi dễ dàng dập tắt mọi tiếng xì xầm to nhỏ. Ngay cả A Tuấn cũng kinh ngạc khi thấy hình xăm đặc biệt đó ở trên người của cô. Điều quan trọng nhất khiến cho họ có cái nhìn khác về Diệp Băng là đường nét của hình xăm.
Có một nét gạch dọc nhỏ ngay kế bên bản đồ. Ít người có nhưng ai cũng biết rõ những hình xăm có nét gạch dọc đó chính tay lão đại của bọn họ đã tạo ra. Hạ áo rồi ngồi xuống cô nhìn thẳng Lãnh Hàn Tử.
“Mọi người tập trung.”
Mọi người hướng mắt về hắn, tập trung lắng nghe.
“Tình huống vừa rồi chắc mọi người cũng đã hiểu ra. Cô ấy sẽ có một thân phận khác trở thành gián điệp cấp Ss+, mã số 8293, tên gọi Louisa. Nhận nhiệm vụ trà trộn vào trong những bang phái khác đánh cắp thông tin quý báo và tiêu hủy những tài liệu chúng có về bang của chúng ta.”
Mặc dù đã nhận ra Diệp Băng chính là người được hắn tin tưởng, trọng dụng nhưng cấp bậc là điều khiến cho mọi người tranh cãi.
“Cô ta vừa mới vào đã là cấp Ss+? Lão đại, ngay cả một gián điệp được huấn luyện bài bản chưa chắc gì đạt được cấp Ss+. Cô ta chỉ mới vào chưa được một ngày anh đã giao cấp bậc lớn nhất cho cô ta, anh là quá coi trọng cô ta rồi.”
Một thành viên trong bang vừa nghe đến ngay lập tức lên tiếng phản bác. Đồng loạt những người còn lại rất vừa ý mấy lời anh ta nói, cùng nhau lên tiếng.
“Đúng vậy, có rất nhiều người tài giỏi cũng phải mất nhiều năm liền mới đạt được cấp S. Lão đại, anh quá thiên vị cho người phụ nữ này.”
“Anh đừng trách chúng em tạo phản nhưng đây là việc quan trọng không thể muốn giao cho ai cũng được…”
“Em chấp nhận việc anh giao cấp Ss+ cho cô ta. Nhưng chúng em cần phải thấy thực lực của cô ta ngang bằng với cấp bậc.”
“Phải đó!!”
Người này vừa nói xong thì người kia liền chen vào để nói. Ngay từ đầu hắn đã lường trước việc này sẽ xảy ra tranh cãi nhưng không ngờ tới lại nhiều người đến vậy.
“Mọi người đã nói xong chưa?”
Không một ai trả lời hắn đồng nghĩa với việc họ đã nói xong.
“Tôi biết việc này sẽ có rất nhiều người phản đối. Để cho mọi người công nhận chính tôi sẽ là người huấn luyện cho Louisa ở Kinh Hoạ Lao. Bốn tháng sau chính mắt tất cả anh em từ Tây Hà và Nam Hà sẽ thấy thực lực của Louisa.”
“Nhưng mà…”
Không để cho anh ta nói hết lời, Lãnh Hàn Tử chen ngang, nghiêm giọng hỏi: “Cậu không tin thực lực của tôi sẽ huấn luyện người khác lên cấp Ss+ sao?”
Anh ta bị Lãnh Hàn Tử đưa vào thế bí. Chỉ cần trả lời theo hướng đúng hoặc sai đều sẽ chọc giận tới Lãnh Hàn Tử. Cuối cùng anh ta đành cam chịu ngồi xuống ghế.
Người vừa rồi chính là làm gương cho tất cả những người còn lại. Quan sát một lúc lâu không còn một ai lên tiếng phản đối nữa Lãnh Hàn Tử mới nói thêm vài lời rồi kết thúc cuộc họp ngay tại đây.