” Hãy bình chọn cho mình để mình có thêm động lực đăng chap mới nha.Và theo dõi mình để biết thêm nhiều truyện hay nữa nha 😊😊😊Mình có đăng vài cuốn truyện nữa mình nghĩa là cũng rất hay các bạn có thể vào xem trong lúc chờ mình đăng chap mới. 😊😊😊
Đột nhiên, nguyên đám nói:
– Cái quái gì đây trời! Sao lag dữ vậy?
– Mạng ở đây yếu dữ vậy à? – Thằng Hiếu nói.
– Đệt, giật thế này sao đánh. – Murad nói tiếp.
– Ủa lag thật hả? Sao tui vẫn chơi được bình thường nè. – Tôi trả lời.
Dường như quá ngạc nhiên, Murad nhắn câu: “Sao mà nhóc không bị lag” rồi nói:
– Nhóc coi đi.
– Coi là coi cái gì?
– Coi chat đó.
– Chat hả? Em tắt chat rồi.
Bên kia, đối thủ vô cùng ngạc nhiên. Thằng Vương nói:
– What? Nó tắt chat rồi! Vậy sao hack lag được.
– Đệt! Thôi xong, hỏng rồi. – Thằng Trường nói tiếp.
– À thì ra mấy người hack lag hả! – Nguyên đám tôi nói.
Bọn kia thách thức:
– Thắng được mà bị lag mới hay!
Nguyên đám tôi im lặng và chơi tiếp.
Nakroth vẫn tiếp tục farm rừng. Tôi thì vẫn cố ôm trụ trên kẻo nó bị phá hủy thì toi. Đối thủ lại tiếp tục có những hành động kì lạ. Chúng kéo nhau vào rừng mai phục thằng Hiếu. Quả nhiên, thằng Hiếu đã sập bẫy và lên bảng. Nguyên đám chạy lại cứu nó nên cũng lên hết.
Thế là địch đẩy được hai trụ đường giữa. Cũng hên là đã cản phá được lượt đẩy trụ trong nên không sao.
Phe ta phải chiến đấu trong điều kiện gian khổ, lực lượng thọt trụ và trang bị. Thọt cả vàng và kinh nghiệm. Nhưng thằng Hiếu đã nghĩ ra một cách. Nó nói:
– Tụi bay ráng cố thủ, tui đẩy lẻ.
– Không được đâu. Tui có cách hay hơn nè. – Murad nói.
– Cách gì? – Thằng Hiếu hỏi.
– Nhóc hãy qua rừng địch, cướp hết bùa, sau đó biến về rồi đi ăn rừng. Làm vậy đối thủ sẽ mất bùa.
Nó đồng ý. Quả nhiên, địch mất bùa nên yếu đi phần nào. Thằng Hiếu hỏi tiếp:
– Giờ làm gì?
– Giờ mình cố gắng bắt lẻ từng đứa. Đầu tiên là Lindis, rừng của tụi nó.
Lindis của địch đang farm con thổ dân. Bất ngờ, nguyên đám từ đâu ập đến, Lindis trở tay không kịp. Thế là một con lên bảng.
Đối thủ chạy lại thì nguyên đám phục kích sẵn, quân địch lên bảng sạch sẽ. Thế là cả đám đủ lực để đẩy được trụ ngoài đường giữa. Đột nhiên Murad nói:
– Chạy về mau!
– Sao phải chạy? – Tôi hỏi.
Ngay lúc đó, kẻ địch ập đến và tôi lên bảng tiếp. Riêng bốn người còn lại đã chạy về trước.
Thằng Hiếu lại tiếp tục cướp rừng của địch. Trong khi đó, phe ta tiếp tục farm, bắt lẻ và đẩy trụ lén.
Đột nhiên thằng Vương nói to:
– Toàn bộ tấn công đường giữa!
– Cái gì! Hắn điên à? – Tôi hỏi.
Nhưng đợi mãi, đợi mãi mà không có ai. Ngay lúc team định tản ra thì đối thủ ập đến. Tuy ta có ưu thế về sát thương nhưng bất lợi về lực lượng. Nakroth đi rừng chưa về. Thế là phe ta chết hết. Nhưng phe địch thì con nào cũng còn xíu máu. Đột nhiên …
Thằng Hiếu chui từ trong bụi ra. Nó dùng chiêu một lần đầu, Tulen lên bảng. Nó lướt qua, dùng chiêu một, Zuka lên bảng. Đối thủ tập trung lại một hàng, thằng Hiếu dùng chiêu 3 trảm hết đối thủ. Nó ăn Mega Kill.
Sau đó, nó tận dụng ưu thế đẩy được hết đường giữa. Còn cái trụ chính. Thằng Hiếu tính đẩy nhưng địch ra quá nhanh, nó không trở tay kịp nên phải rút.
Krixi nói nhỏ:
– Giờ khô máu với bọn chúng phá trụ chính thôi.
Nakroth vẫn núp trong bụi. Murad nói:
– Mày tính ăn Mega Kill nữa à?
Thế là phe ta khô máu với địch. Lần này, phe ta ăn được tên Lữ Bố thì lên bảng hết. Đối thủ rút về rất nhanh. Phe ta tiến công. Tưởng như hạ được trụ chính thì Krixi, Murad và Butterfly lại đứng trước tế đàn địch. Đỉnh cao của sự sỉ nhục. Nhưng địch đã ra. Phe ta chết sạch trừ Nakroth.
Tình thế vô cùng căng thẳng. Nếu Nakroth không sử dụng đòn được thì coi như thua là cái chắc. Maloch bay lên, Nakroth né và chém một phát duy nhất. Trụ chính địch đã sụp đổ. Phe ta là người chiến thắng.
Tôi nhìn nó trầm trồ và nói:
– Sao ông chơi Nakroth hay dữ vậy?
– Nakroth dạy tui đó.
(Quay lại quá khứ)
Nakroth thấy thằng Hiếu có tiềm năng chơi Nakroth nên quyết định huấn luyện cho cậu ta. Cậu ta phải chơi Nakroth hơn 10 trận/ ngày, nếu không sẽ bị phạt. Nhưng thằng Hiếu cứ chơi, chơi mãi và cuối cùng cũng thành công. Cậu đã luyện Nakroth lên một tầm cao mới.
(Hiện tại)
Băng đảng đối thủ nói:
– Lần này chúng tôi thua. Nhưng lần sau chúng tôi sẽ không thua đâu, mấy đứa.
– Được thôi. Tôi chấp nhận lời thách đấu. – Tôi trả lời.
Sau đó, ai về nhà nấy.
Tôi và Krixi về tới nhà mệt lữ cả người. Mệt nhưng mà vui. Chợt thằng Hiếu gọi điện. Tôi lấy máy nghe.
– Mày hả?
– Ừ. Có gì không?
– Thằng Murad nó sắp tới nhà mày rồi đấy.
– Nó tới nhà tao làm gì?
– Thì ở nhờ chứ làm gì. Giống Krixi ấy.
Thế là nhà tôi có thêm một người – Murad. Tôi hỏi tiếp:
– Thế còn Butterfly?
– Cô ta ở nhà tao.
Nói xong, nó cúp …
___________________