Xeniel nghe tôi hát xong liền hỏi:
– Nhóc hát cái gì vậy?
– À không có gì đâu đừng quan tâm.
Nói xong, tôi liền đi ra ngoài ngay lúc Yorn, Lindis và thằng Hiếu đi vào. Thằng Hiếu nói to:
– Biết ngay là mày chưa chết mà!
– Làm sao mà chết được hả mậy. Tao đã tính toán trước rồi mà.
– Tính trước? Nhóc tính gì thế? – Lindis hỏi.
Tôi liền trả lời:
– Cháu đã tính trước là chị Lauriel sẽ sử dụng Bể nước hồi sinh mà. Không phải sao?
– Hên đó nha nhóc! Hên là lúc đó chị nghĩ ra đấy không là nhóc chết rồi đấy.
Tôi im bặt. Cả đám giải tán.
(Phe Oramei)
Do đóng quân trong rừng nên bọn Oramei không thiếu đồ ăn, thức uống, chỉ thiếu quân số. Ryoma biết vậy nên đã tập họp quân lại. Ryoma nói trước:
– Tình hình hiện tại là quân ta đang thọt về quân số. Bọn Tứ phương Ánh Sáng có lợi về quân số. Còn chúng ta có lợi về sức mạnh …
– Khoan em có ý kiến đại ca! – TeeMee nói.
– Ý kiến gì hả?
– Nếu nói vậy thì mấy trận đánh 5/5 với bọn chúng quân ta tại sao lại thua?
Ryoma im lặng. Tulen nói tiếp:
– Chúng ta tuy mạnh nhưng thiếu người nhỉ.
– Ừ. Đã thế chúng ta lại bị hai tên kia (Tôi và Krixi) lừa nữa chứ ha ha … – Joker vừa cười vừa nói.
Omen cốc đầu Joker một phát rõ đau, rồi nói:
– Ngươi bị điên à!
– Hở … ngươi muốn chết à … – Joker giương súng ngắm bắn Omen.
– Thôi đi mấy ba. Đang họp mà cứ giỡn hoài. – Tulen đi ra can ngăn.
Sau khi ổn định lại, Ryoma lại nói tiếp:
– Nói chung bây giờ chúng ta cần phải tìm ra phương án tối ưu để đánh bại bọn chúng. Mấy người hiểu chưa?
– Vâng … – Nguyên đám ỉu xìu mà nói.
Ryoma bực tức, nói to:
– Tất cả điểm danh cho sung lên cái coi! Điểm danh: 1
– 2
– 3
– 4
– 5
– 6.
Ryoma ngạc nhiên, hỏi:
– Sáu? Ở đâu? Chúng ta có năm người thôi mà?
– Ờ he. Ai mới đếm sáu vậy? – Tulen hỏi.
Từ trong bụi chui đâu ra một con cáo. Ryoma nhìn ngẫm một lúc, rồi nói:
– Này Omen. Ngươi chuẩn bị cho ta một con dao găm đi.
– Để làm gì thưa ngài?
– Thì xẻo thịt con cáo này ăn thôi.
– Nghe được đó ngài. Thịt cáo ăn chắc ngon lắm đấy. – Tulen nói thêm.
Ryoma cầm lấy con dao găm mà Omen đưa lên xẻo thịt con cáo. Nhưng đột nhiên TeeMee lại nói:
– Khoan ngài ơi. Con cáo này ốm quá. Chúng ta đem về vỗ béo vài bữa rồi ăn cũng chưa muộn đâu.
– Ừ ngươi nói có lí. Bắt thôi.
Thế là con cáo bị bắt đem về căn cứ của Oramei. Cái chuồng đã nhỏ xíu, lại còn bẩn hơn cả cái chuồng bò nữa.
Đêm đó, Joker uống rượu rất nhiều, hắn ta đi lảo đảo như con gà sắp chết. Hắn đi ngang qua cái chuồng của con cáo. Đột nhiên có tiếng ai đó:
– Này anh ơi. Thả em ra với …
– Hở … tiếng của thằng nào vậy?
– Thả em ra với …
Joker nói mớ:
– Hở … thằng kia … mày có tin tao bắn mày chết không …
– Ơ ơ …
Joker bắn đại một quả tên lửa bay lòng vòng và cái kết … Quả tên lửa nổ tanh bành. Cái chuồng nhốt con cáo bị vỡ tan.
(Sáng hôm sau)
Joker nằm bẹp tại chỗ mà hắn ta bắn tên lửa. Hắn từ từ tỉnh dậy, nói lảm nhảm:
– Hở. Cái quái gì vậy … thằng nào … bắn tùm lum vậy hả … hả …
Joker đứng dậy và tiến về phía trước thì bất ngờ, hắn ta đụng phải cái gì đó và ngã ra đằng sau. Hắn hỏi:
– Cái gì thế? Cái gì đặt giữa đường thế?
– Tên kia! Ngươi … ngươi làm gì ta thế?
– Cái gì? Làm gì là làm gì? (Người ở đâu mà đẹp dữ vậy) – Joker hỏi.
Đó là một cô gái. Nhưng điều đặc biệt là cô ấy có mấy cái đuôi đằng sau. Joker liền nói to:
– Cô làm cái gì ở đây thế?
– Ngươi còn hỏi nữa sao? Chính các người bắt ta tới đây mà còn hỏi gì nữa? – Cô ấy hét to.
Cùng lúc đó, Ryoma và Omen đến. Ryoma vừa dụi mắt vừa nói:
– Cái gì vậy trời … mới sáng sớm mà đã om sòm rồi.
– Đúng đó. Đang ngủ ngon mà … – Omen nói thêm.
Joker chỉ vào cô gái ấy và nói:
– Này đại ca. Con nhỏ này ở đâu chui ra vậy?
– Ngươi hỏi ta ta biết hỏi ai! – Ryoma trả lời.
Đột nhiên cô gái ấy nói:
– Các người thật là … Tôi chính là con cáo mà mấy người bắt hôm qua đấy.
– Cái gì! – Nguyên đám cực sốc.
Omen liền hỏi:
– Thế cô là ai?
– Tôi là Liliana. Tôi là một con cáo nhưng có thể tồn tại ở dạng người.
Omen liền nháy mắt Ryoma, rồi nói:
– Cô có thể đi theo tôi được không?
– Được.
Cả ba người họ vào phòng. Vào trong phòng, Ryoma hỏi:
– Cô có thể tham gia Oramei được không?
– Là gia nhập chung với mọi người ở đây đấy hả?
– Ừ. Cô đồng ý chứ? – Omen hỏi.
Liliana suy nghĩ một lúc, rồi bảo:
– Cũng được.
– Nhưng mà theo luật, nếu cô muốn gia nhập Oramei thì cô phải … làʍ ŧìиɦ với tôi. Còn nếu không, cô sẽ bị gϊếŧ tại chỗ. Bây giờ cô chọn đi.
Cô ấy lại đắn đo suy nghĩ, rồi bảo:
– Tôi thà chết chứ không bao giờ làʍ ŧìиɦ với ông đâu! Hứ!
Tức thì, Liliana biến thành một con cáo và nhanh chân chạy thoát. Nhưng mà … TeeMee đã dùng Rắm thần lực khiến cô bị choáng. Thế là cô lại phải trở vào.
Trên chiếc giường, Ryoma và Liliana ngồi cạnh nhau. Liliana năn nỉ:
– Ngài muốn tôi làm gì cũng được nhưng đừng làʍ ŧìиɦ với tôi. Tôi … sợ lắm …
– Thế nghĩa là cô có thể làm gì cũng được à?
– Vâng … ạ.
– Vậy tốt. Mau lại đây.
Liliana lại gần thì Ryoma đã vật Liliana xuống giường và đè hai chân cô. Cô hét to:
– Cứu … cứu với …
– Không ai cứu cô được đâu. Ở đây mọi người đều cũng vậy thôi.
– Ơ nhưng mà những người kia đều là đàn ông mà. Không lẽ …
Ryoma lắc đầu và bảo:
– Không không! Vì họ là đàn ông nên không cần trải qua việc này. Nhưng nếu là con gái gia nhập Oramei thì phải làʍ ŧìиɦ với họ. Nếu cô không tin thử hỏi con bướm K … K … gì đó quên mất rồi nhỉ.
– Là Krixi đúng không? Tôi có gặp cô ấy rồi.
– À đúng rồi. Bây giờ, cô phải làʍ ŧìиɦ với tôi!
– Không … đừng mà …
Bất chấp sự phản kháng của Liliana, Ryoma vẫn cố gắng hôn lên môi cô. Cô không thể chống cự được vì cơ thể của cô đã bị khống chế. Ryoma nói:
– Cô thật là …
– Không … đừng làm vậy mà …
Ryoma vẫn không nghe. Cậu ta cởi bỏ chiếc áo của cô. Cởi luôn cả chiếc áo trong nữa. Ryoma liền nằm lên ngực Liliana và nói:
– Ái chà … ngực cô mềm thật. Ngực cô làm gối nằm là hết sảy.
– Ơ ơ …
– Đầu của cô cũng đẹp không kém đấy chứ. – Vừa nói Ryoma vừa ngọ ngoạy đầu ti của cô. Cô rên lên vì sướng. Ryoma sờ vào qυầи ɭóŧ của cô, rồi bảo:
– Ái chà … chưa gì cô đã ướt rồi à. Cô đúng là dâm quá đi mà …
– Ơ ơ chuyện này … tôi … a a … đừng mà … đừng có sờ đầu ti tôi nữa mà …
Ryoma bỏ ngoài tai tất cả những gì Liliana nói. Cậu ta vẫn sờ và còn “bú” nữa.
Một lúc sau, Liliana cố gắng rút hai chân ra. Ryoma ngạc nhiên, hỏi:
– Cô làm gì thế?
– Ngài muốn làm gì tôi cũng được nhưng mà … ngài cho tôi đi thay qυầи ɭóŧ đã … quần tôi ướt quá …
– Có gì đâu. Để tôi giúp cho.
Thế là Ryoma cởi bỏ chiếc qυầи ɭóŧ của cô và vô tình được liếm chỗ nhạy cảm của Liliana mà không vấp phải sự phản kháng nào cả. Một lúc sau, Liliana cố gắng thu đôi chân lại nhưng điều này gần như không thể. Ryoma đã chặn hai chân cô. Ryoma nói:
– Ái chà … có lẽ thằng nhỏ của tôi nó biểu tình rồi.
Ryoma liền cởi bỏ cái quần ra và bảo:
– Cô hãy giúp tôi đi.
– Vâng …
Thế là Liliana liền đưa cái ấy vào miệng mình. Một lúc sau, Ryoma đã sẵn sàng. Cậu ta lập tức đưa cái ấy vào bên trong của Liliana. Cô rên lên vì sướng. Liliana liền nói:
– Sướng … sướng quá …
– Thật sao? Tôi sẽ làm cô sướng hơn nữa.
Nói rồi, Ryoma làm thật mạnh. Liliana rên lên: “Á Á!”. Trong lúc làm, cậu còn ôm cả ngực Liliana nữa. Cuối cùng, hai người kiệt sức và nằm xuống. Ryoma chỉ kịp nói một câu:
– Rồi đấy. Từ giờ cô chính thưc là thành viên của Oramei nhé …
– Ừ … – Liliana nói xong liền xỉu. Ryoma cũng xỉu nốt …
_______________
P/S: Chap này H yếu quá …