– Ừ. Làʍ ŧìиɦ. Được không? – Zephys hỏi.
– Không được đâu anh …
– Sao thế?
Lauriel thở dài, bảo:
– Em đang có thai cơ mà.
– Ấy chết … anh quên nữa … thôi. Anh ra ngoài nha.
– Này khoan đã anh!
Zephys quay lại, hỏi:
– Cái gì vậy em?
– Tuy chúng ta không thể làʍ ŧìиɦ, nhưng em cho anh đùa giỡn với ngực của em đấy.
– Quá được! – Zephys nhảy vào Lauriel.
Zephys lấy tay xoa bóp hai quả bưởi căng mọng của Lauriel. Lauriel rên lên nhè nhẹ. Zephys nói:
– Chưa gì em đã rên rồi à? Em đúng là nhạy cảm thật đấy.
– Ư ư … sướng thật đấy …
Zephys lại bảo:
– Em mặc cái này vào đi.
Vừa nói, Zephys vừa đưa cho Lauriel một cái áo ngực và một cái áo ngoài. Lauriel trả lời:
– Anh muốn em mặc nó sao? Được thôi, em sẽ làm vì anh.
Lauriel tốn một lúc để mặc cái áo, rồi cô nói:
– Cái này hợp với em lắm … nhưng em ngượng quá …
– Có gì đâu mà ngượng chứ … – Zephys xoa xoa ngực Lauriel.
Lauriel lại bảo:
– Hay là bữa nay em với anh chơi với nhau một chút đi.
– Được đó. Hay là … mình làm như thế này đi …
Zephys kể lể một hồi. Lauriel nghe xong cảm thấy khoái.
(Một lúc sau)
– Nè cô em! Đi với anh một chút nào.
– Ơ … anh là ai?
Zephys kéo Lauriel lại, rồi nói:
– Cô em đi với anh nào!
– Đừng mà … mẹ em bảo không được đi với người lạ. Cứu với …
– Đừng mơ có ai cứu em nhé.
Zephys vật Lauriel xuống giường, rồi nói:
– Cô em! Ngực cô em đúng là to thật đấy. Cho anh sờ một chút xem nào.
– Đừng … đừng mà … đừng sờ ngực em … – Lauriel cố hết sức ngăn cản nhưng không được.
Zephys sờ, sờ mãi, sờ một hồi. Mặt cậu ta sướng vô cùng. Xong, cậu ta nói:
– Phù … xong. Kịch hay thật. Này em, diễn lại một lần nữa chứ?
– Vâng …
Hai người họ cứ diễn mãi.
(Khu rừng Chạng Vạng)
Chúng ta đều biết rằng, Lucifer – đứa con của Chúa Quỷ, cũng là một thành viên của Oramei, hắn ta đã bị Flyrad – đứa con của Butterfly và Murad đâm chết. Nhưng liệu hắn có còn sống?
Xin thưa rằng, hắn ta vẫn còn sống. Hắn ta cứ lang thang khắp Athanor, chẳng biết lí do để hắn ta tồn tại. Cho đến một hôm …
Hôm đó, Payna và Tel”Annas đi tuần tra rừng. Tel”Annas tìm thấy Lucifer nằm gục dưới đất, bên dưới là một vũng máu lớn. Tel”Annas nói to:
– Có người bị thương! Mau cứu người đó mau!
– Khoan đã … hình như tên này là tên Lucifer. Hắn ta từng đâm tôi đấy. Cô cẩn thận.
Tel”Annas trả lời:
– Tôi biết rồi.
Nói xong, cô tiến lại chỗ Lucifer. Cô đỡ Lucifer lên, rồi bảo:
– Vết thương lớn quá. Không ổn rồi. Mau chữa cho người này đi.
– Này … cô chắc chứ …
– Chữa đại đi. Không chết ai đâu.
Payna nghe lời Tel”Annas. Một lúc sau, tên Lucifer dần tỉnh lại. Hắn nói:
– Ơ … đây là … đâu vậy? Hai người này là …
– Ngươi … ngươi làm gì đấy?
– Payna và Tel”Annas đúng không?
– Thì sao? Ngươi muốn gì?
Tên Lucifer liền nói:
– Hai người làm cái gì thế? Tôi đã làm gì hai người đâu? Tôi chỉ muốn gia nhập Tứ Phương Ánh Sáng thôi mà.
– Ngươi … nhà ngươi nói thật chứ? – Tel”Annas hỏi.
– Đương nhiên rồi. Hiện tại tôi không còn nơi nào để trở về, nên tôi quyết định gia nhập luôn, sẵn tiện đánh bại Oramei nữa.
– Nhưng … nhà ngươi từng là thành viên của Oramei mà. – Payna nói.
Hắn ta lại bảo:
– Thì vậy … nhưng bọn chúng đâu còn nhớ ta nữa. Chúng coi tôi như người xa lạ vậy. Cho phép tôi gia nhập luôn đi.
– Vậy ngươi hãy đi theo ta. – Payna bảo.
Thế là hai người họ trở về căn cứ. Thane nhìn thấy Lucifer, hỏi:
– Lucifer! Ngươi làm gì mà vào đây thế?
Hắn không nói. Payna trả lời:
– Thưa ngài, hắn muốn gia nhập với chúng ta.
– Phản đối! Tôi phản đối việc này! – Astrid trả lời.
Thane liền hỏi:
– Sao cô lại phản đối?
– Hắn ta từng là thành viên của Oramei! Tôi sợ rằng hắn ta là gián điệp. Nguy hiểm lắm.
Lucifer liền trả lời:
– Thưa … tôi bây giờ không có quan hệ gì với bọn chúng. Tôi cũng chẳng phải là gián điệp nữa. Nếu ngài không tin, tôi sẽ cho ngài xem!
– Ngươi cho ta xem cái gì?
Lucifer liền lấy một con dao chém một đường vào tay. Cậu ta nói:
– Tôi thề với đôi tay này đấy.
– Được rồi … gia nhập luôn đi. Payna, cô mau chữa cho hắn đi.
Thế là Payna liền chữa cho Lucifer.
Mọi người, ai ai cũng xa lánh Lucifer, trừ tôi và thằng Hiếu. Hai người vẫn thường hay bắt chuyện với Lucifer.
Một buổi chiều, Lucifer lang thang ngoài sảnh. Tôi và thằng Hiếu bắt chuyện, nói:
– Anh làm gì ở đây thế?
– Anh đi lang thang chứ có làm gì đâu.
Thằng Hiếu liền bảo:
– Sao trông anh buồn quá vậy?
– Hời … cả cái lực lượng này … không ai thèm nói chuyện với anh. Trừ hai đứa ra. Anh có làm gì sai đâu.
– Thì tại anh gia nhập Oramei và tham gia binh đoàn Zombie đấy thôi. – Tôi trả lời.
Lucifer liền trầm xuống, nói:
– Thật ra, anh gia nhập Oramei không phải để lật đổ Tứ phương Ánh Sáng, mà là để trả thù cho cha anh – là Chúa Quỷ. Nhưng rồi … anh chợt nhận ra … sự trả thù chẳng mang lại lợi ích gì cả. Chúa Quỷ bảo anh về, nhưng anh phải quay lại lấy Narus – là cậu nhóc Flyrad đấy.
– Thế sao anh không gặp bọn họ để lấy lại? – Thằng Hiếu hỏi.
– Có lấy được đâu. Suýt chết đấy chứ.
Đột nhiên lưỡi kiếm từ đâu đó kề ngay cổ Lucifer. Một giọng nói vang lên:
– Ta đã nói rồi mà! Ta không phải là Narus – ta là Flyrad!
– Là … Flyrad đấy hả? Nhóc làm gì ở đây thế?
– Thì … cháu … cháu đi tìm chú … – Flyrad trả lời.
Lucifer ngạc nhiên, hỏi:
– Tìm ta? Làm gì?
– Dạ … chú rèn giùm cháu thanh kiếm này đi ạ. Nó cùn quá rồi.
Lucifer liền tạo ra vòng tròn ma pháp. Chẳng mấy chốc, thanh gươm sắc bén trở lại. Flyrad nói to:
– Cảm ơn chú nha!
Nói rồi, Flyrad vung lên chém kiếm thử. Nhưng … một luồng ma thuật bay ra thành một đường kiếm chém ngay Nakroth khiến chiếc mặt nạ của cậu bị xẻ đôi. Nakroth liền nói:
– Cái gì vậy?
– Hơ hơ chết rồi … Nakroth … chú cứu cháu với.
Lucifer liền đứng lên, nói:
– Tôi xin lỗi. Chuyện này có vấn đề của nó. Anh chịu khó nghe tôi nói: Thanh kiếm của Flyrad có một luồng ma thuật lớn tiềm tàng trong đó.
– Ủa chứ không phải chú vừa yểm ma pháp vào đó à? – Thằng Hiếu hỏi.
– Không đúng. Ma thuật của chú chỉ có thể rèn kiếm chứ không yểm ma pháp vào kiếm được. Đúng là … Flyrad có một sức mạnh tiềm ẩn quả không sai.
Ngay lúc đó, Thane bước đến và nói:
– Ta nghĩ Flyrad nên cho cậu ấy vào sổ tướng của chúng ta.
Thế là Flyrad được đưa vào một căn phòng. Alice liền bảo:
– Đầu tiên, nhóc hãy nói câu khi nhóc được pick nào. Ba câu nhé.
– Để xem …
“Ta không phải Narus – ta là Flyrad!”
“Ai mạnh hơn ai? Đấu với ta thì biết”
“Đừng hòng đánh bại ta. Xem kiếm ta đây!”
Alice liền bảo:
– Tốt. Giờ thì chiêu một của nhóc là gì?
Flyrad liền đâm một đường kiếm với tốc độ ánh sáng về phía trước. Alice hỏi:
– Chiêu này tên gì?
– Kiếm ánh sáng.
– Chiêu hai đi.
Flyrad đâm kiếm loạn xạ. Xong cậu ta nói:
– Hỗn loạn kiếm ạ.
– Tốt. Chiêu cuối.
Flyrad gồng năng lượng tạo ra một thanh kiếm ảo. Cậu ta chém xuống thành một lưỡi kiếm sắc bén chém đôi mọi thứ.
– Kiếm tử ạ.
– Tốt lắm. Thế khi tung chiêu, nhóc nói gì?
“Ta đâm!”
“Né đi!”
“Xem đường kiếm ta nè!”.
– Thế chết thì cháu nói gì?
– Ơ thì … “Ư ư … ta … ta … “
Alice liền bảo:
– Tốt lắm. Nhóc vào sổ rồi nhé …
______________
P/S: Cả đống ý tưởng viết ko hết các bác ạ …