Liên Quân Mobile - Cuộc Chiến Với Đế Chế Thây Ma - Phần 2

Chương 62: P2: Zombie trở lại



Cả đám vẫn nằm ngủ say sưa, vì mọi người đã phải chơi trò chơi PG suốt nguyên một đêm. Nakroth nói to:

– Dậ… !(Dậy)

Chưa kịp nói xong, Krixi đã kéo lấy tay Nakroth. Cô nói, giọng hơi mệt:

– Anh im lặng đi. Cho em ngủ tí …

Nakroth im lặng, và bước lại chỗ của cả bọn. Nakroth lay người tôi, nói nhỏ:

– Này nhóc, dậy đi.

– Im đi … cho em ngủ … khò khò … – Tôi đáp, giọng mơ màng. Nakroth không hiểu tại sao cả bọn lại vô phòng cậu ta mà ngủ. Nakroth đành bỏ ra ngoài.

*

Đã chín giờ sáng. Cả bọn cũng đã tỉnh dậy. Nguyên đám đi ra khỏi phòng. Butterfly nói với Loan:

– Này nhóc! Đợi chị vệ sinh cá nhân tí, rồi chị sẽ dạy võ cho nhóc nhé.

– Vâng! – Loan hào hứng. Từ lâu rồi, Loan luôn mong muốn được Butterfly dạy võ.

Còn phần tôi, tôi cũng sẵn dịp đi luyện tập một tí. Còn Hải thì đi chơi. Những người còn lại thì đi làm việc.

(Thảo nguyên)

Tôi rút thanh kiếm ra, và tung liên hoàn trảm – một chiêu thức tôi vừa nghĩ ra. Chiêu này tương đối đơn giản, ai cũng làm được nhưng rất đa dạng về đòn đánh. Người sử dụng có thể phá cách, sáng tạo các đòn đánh.

Đang luyện tập, đột nhiên có tiếng súng nổ. Tôi vội vàng chạy lại, rồi chợt nhận ra Lucifer. Tôi ngạc nhiên:

– Lu… Lucifer! Anh đến đây làm gì?

– Anh đến đây có một việc rất quan trọng, sẵn tiện đi thăm Flyrad nữa.

Tôi lại hỏi:

– Chuyện gì quan trọng cơ?

– Chuyện này anh sẽ nói sau. Bây giờ nhóc mau dẫn anh đến lâu đài Khởi Nguyên nhanh lên đi.

(Thế giới Truy Kích – thế giới của chúa Quỷ)

Tên chúa Quỷ ngồi trên ngai vàng của hắn, nói to:

– Bóng Ma đâu rồi! Ra đây ta bảo!

– Vâng tôi có mặt.

Hắn nói:

– Đã ba năm rồi, kể từ ngày chúng ta bị đuổi khỏi Athanor. Ta căm thù lắm rồi. Hãy quay lại, và đánh bại bọn chúng!

– Nhưng thưa ngài … chẳng phải ngài bị mắc lệnh cấm của Meniel sao?

– Ngươi cứ yên tâm. Hiện tại, Meniel đã không còn làm thiên sứ nữa. Cho nên, chúng ta có thể đến đó mà không bị cản trở.

Bóng Ma đáp:

– Thưa ngài, có phải ba năm qua, ngài luôn cho binh lính tập luyện để chuẩn bị cho ngày này phải không ạ?

– Đúng vậy! Nhưng mục đích lần này của ta không phải là chiếm lấy thế giới Athanor, bởi ta đã có thế giới riêng của ta rồi.

– Vậy ngài định làm gì?

– Ta chỉ muốn đến đấy, để tỉ thí với bọn chúng mà thôi.

Bóng Ma ngạc nhiên:

– Ơ, vậy sao ngài không đến đấy mà tỉ thí trực tiếp với họ đi chứ?

– Ngươi nghĩ ta còn mặt mũi nào mà làm thế hả!

Ngưng một chút, chúa Quỷ nói tiếp:

– Một tháng nữa, ta sẽ đến Athanor. Hãy đợi đi, ta sẽ giành chiến thắng …

(Athanor)

Tôi dẫn Lucifer về lâu đài Khởi Nguyên. Lucifer nói với tôi:

– Thane đang ở đâu vậy?

– Ờ thì chắc ở trong phòng làm việc. Nhưng sao thế?

Lucifer chạy đi tìm Thane. Tôi vội vàng chạy theo. Thane đang ngồi kiểm tra sổ sách, thì Lucifer và tôi bước vào. Thane nói to:

– Ủa Lucifer! Nhóc! Hai người tới đây làm gì thế?

– Tôi có việc gấp! Thane, phiền ông gọi Maloch, Tel”Annas và Ilumia giùm tôi!

– Ơ nhưng ông gọi mấy thủ lĩnh tới đây làm gì? – Thane hỏi.

Lucifer nói to:

– Nhanh đi, hồi tôi sẽ giải thích!

– Thôi được rồi. Astrid – Thane nhín sang bên phải – cô mau gọi họ đến đây nhanh đi.

Astrid gật đầu, rồi chạy đi. Rồi tôi lại hỏi Lucifer:

– Rốt cuộc là có chuyện gì thế, anh Lucifer?

– Bọn Zombie … chúng sắp đến đây rồi.

– Cái gì! – Tôi và Thane giật mình. Tôi ấp úng:

– Nữa hả …

Lucifer lắc đầu, rồi nói:

– Anh chịu thôi. Anh không thể nào cản được âm mưu của cha anh. Cha của anh luôn luôn muốn chiếm lấy thế giới này, nhưng suốt ngày cứ nói muốn tỉ thí với mọi người.
– Chậc chậc … ác mộng đến rồi. Nhưng … rõ ràng trước đây Meniel đã ra quy định là hắn ta không được đến đây mà!

– Meniel chỉ có thể ra quy định nếu cô ta còn làm thiên sứ. Giờ thì … quy định đó không còn ý nghĩa gì nữa.

Ngay lúc đó, Astrid bước vào cùng với Tel”Annas, Maloch và Ilumia. Astrid nói:

– Ngài Thane ơi, tôi dẫn họ tới rồi đây.

– Được rồi, cô vất vả rồi. Giờ thì … Lucifer!

Lucifer gật đầu, rồi nói:

– Bọn Zombie sắp đến thế giới này một lần nữa. Tôi yêu cầu mọi người nên cẩn thận và luôn cảnh giác, kẻo bọn chúng tấn công.

Maloch liền hỏi:

– Vậy khi nào bọn chúng tới?

– Chúng sẽ tới trong vòng một tháng nữa. Tôi e là từ bây giờ, mọi người nên tập luyện. Chúng bây giờ không còn như ba năm trước nữa đâu.

Tel”Annas nói:

– Vậy là chúng ta có một tháng. Cậu là người rành về bọn chúng nhất. Tôi tin tưởng vào cậu, Lucifer. Nếu được, cậu hãy làm thủ lĩnh của trận chiến này đi.
– Nhưng … tôi không dám đâu …

– Có gì đâu. Có gì em sẽ phụ anh. – Tôi bảo.

Sau đó, Thane tập hợp toàn quân lại và thông báo. Mọi người tỏ ra rất bất ngờ, nhưng sau đó thì ai cũng đi tập luyện để chuẩn bị cho trận chiến này.

*

Tôi dẫn Lucifer đi gặp Loan, vì cô ấy chưa bao giờ nhìn thấy Loan. Cô ấy hiện đang tập luyện với Butterfly. Nhìn thấy Lucifer, Butterfly gọi to:

– Ơi! Lucifer!

– A Butterfly! Cô đang làm gì ở đây thế?

– Tôi đang luyện tập cho nó đây – chỉ Loan – mà cậu đến đây có việc gì không?

Lucifer liền trả lời:

– Cô hỏi thằng nhóc này chứ sao hỏi tôi. Nó dẫn tôi đến đây mà.

– Dạ em dẫn anh ấy đến đây để gặp Loan.

Loan hỏi:

– Anh là sát thủ phải không?

– À không. Anh là xạ thủ.

Loan nghe vậy liền nói:

– Nếu vậy, đánh bại anh chắc đơn giản lắm nhỉ.

– Chắc không! Thử đấu với nhau một trận xem. – Lucifer thách thức.
Thế là cả hai người bắt đầu. Loan lao tới, tung chiêu ám sát học được từ Butterfly vào Lucifer. Nhưng Lucifer đã lướt tới, rút súng trường bắn Loan. Loan đỡ phát đạn, rồi chạy tới bổ vào đầu Lucifer. Lucifer không chịu thua, cậu ta ngã người xuống, lấy chân đạp trúng bụng Loan, làm cô đau điếng. Loan ôm bụng, rên:

– Ư … đau đấy …

– Sao? Xạ thủ đâu phải dễ ám sát đâu đúng không?

– Hừ …

Butterfly liền nói:

– Đúng vậy. Sát thủ thường dứt điểm giao tranh, chứ không phải tham gia giao tranh. Nhóc phải biết đợi, chứ không phải lao vào như điên.

Lucifer lại lao lên tấn công. Cậu ta rút súng trường, và bắn liên tục. Loan ung dung lấy song đao đỡ từng phát đạn của Lucifer, rồi lại lao tới đánh. Lucifer lướt về, và bắn. Loan bực mình:

– Chán quá! Cứ bị rỉa thế này sao chịu nổi trời!
– Nhóc thử vào bụi lùm xem!

Loan nghe vậy liền thử. Lucifer liền bắn, bắn, bắn liên tục. Nhưng chả có phát nào trúng cả. Lucifer nói:

– Ái chà, chơi núp lùm sao. Nhưng mà … chiến thuật này vô dụng thôi!

Lucifer buff lên, một vòng tròn ma thuật xuất hiện bên dưới chân Lucifer. Lucifer bắn những phát đạn ma thuật, khiến đạn nổ tan nát. Dù không trúng, nhưng chấn động nổ cũng đủ làm Loan bị thương. Nhưng cô ấy vẫn không ra khỏi bụi. Lucifer liền vô bụi truy sát Loan. Bất ngờ, Loan tung chiêu ám sát, khiến Lucifer bắn hụt. Loan nói:

– Sao, xạ thủ mà bị tiếp cận thì khó bắn lắm đúng không?

– Nhìn lại đi, vòng tròn ma pháp còn đấy. Tiếp cận anh trong lúc này thì …

“BÙM!”. Một lực nổ xuất hiện, văng Loan đi xa. Tôi nói to:

– Loan!

Loan bị thương hơi nặng. Loan chống kiếm xuống, nói:

– Hừ nguy hiểm quá. Xạ thủ gì ghê thế.
– Sao? Chịu thua chưa?

– Còn lâu! – Loan lại tiếp tục tấn công. Lucifer giờ không sợ Loan, cứ bắn thoải mái. Loan nằm bẹp xuống đất, rên lên:

– Em … đầu hàng …

Lucifer bước lại, đỡ Loan dậy và nói:

– Nhóc cố luyện tập nhiều hơn nhé. Nhóc có tiềm năng sát thủ đấy ui ui mặt thấy cưng quá cơ.

Lucifer nựng Loan, điều đó làm Loan thấy mắc cỡ một chút. Tôi liền bảo:

– Thôi mọi người làm gì thì làm đi nha. Em đi về.

– Cho anh đi chung với. – Lucifer chạy theo tôi. Cả hai lại vào bên trong lâu đài.

Đang đi thì gặp Hải. Nó giật mình:

– Oái! Lucifer! Anh ta … qua đây hồi nào thế?

– Mới vừa qua thôi.

Lucifer hỏi Hải:

– Ai đây? (Chỉ Sakura)

Hải tự tin vỗ ngực trả lời:

– Vợ em đấy.

– Ui vợ nhóc dễ thương thật đấy. – Lucifer nựng má Sakura. Hải rút katana, chém một phát. Hải nói to:

– Cấm đụng vào vợ em rõ chưa!
Lucifer cũng may mắn lắm mới né được đòn kiếm này. Lucifer bảo:

– Gắt thế, nựng tí thôi mà.

– Không được! – Hải nói to. Lucifer nhìn Hải với một ánh mắt kì lạ, nhưng tôi không biết Lucifer muốn nói điều gì.

Tôi lại đi lòng vòng khắp lâu đài, vì chả biết làm gì. Sau khi đi lòng vòng một hồi, tôi quyết định đi gặp Payna để hỏi một số chuyện. Nhưng muốn gặp Payna, tôi phải vào rừng đã.

(Khu rừng Chạng Vang)

Tôi tìm thấy Payna đang đi tuần tra rừng. Tôi chạy lại nói với Payna:

– Này chị ơi.

– Sao thế nhóc?

– Em có chuyện này quan trọng lắm nè.

Payna ngạc nhiên:

– Sao? Chuyện gì?

– Bọn Zombie … chúng sắp quay trở lại đây rồi.

– Sao chứ! – Payna giật mình.

Nhưng rồi cô ấy lại hỏi:

– Vậy rốt cuộc nhóc nói chuyện đó với chị làm gì?

– Vì … em muốn nhờ chị … làm súp-pọt cho em.

– Sao chứ! Làm súp-pọt cho nhóc? Sao nhóc không nhờ Alice ấy?
Tôi thở dài:

– Thì chị là súp-pọt mạnh nhất nên em mới nhờ chị. Đối với em, có đủ máu là đủ cho em giao tranh rồi.

– Thôi được rồi, chị sẽ giúp nhóc.

Tôi mừng quá, nhảy dựng lên và nói:

– Hay quá! Chị là số một!

Payna khẽ cười …

__________________  


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.