Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 128: Đồng bọn



Biên soạn: Đức Uy

Bản convert lấy từ truyencv.com

———————————————-

Cùng lúc đó, một quả cầu lửa không lồ nổ tung bên cạnh Tinh Thể Hùng. Cổ Nguyệt cũng đã từ một bên khác ra tay.

Ba người, phân biệt ở ba phương hướng khác nhau, nhất thời khiến Tinh Thể Hùng nổi trận lôi đình, không biết nên nhắm vào ai..

“Tạ Giải, công kích bụng nó. Cổ Nguyệt, đánh vào mắt nó.” Đường Vũ Lân hét lớn, trong tay phóng thích Lam Ngân Thảo quấn lấy một cành cây,  kéo thân thể mình ra vòng sang một bên của Tinh Thể Hùng.

Ba người dù sao cũng tu luyện chung với nhau lâu đến vậy, phối hợp vô cùng ăn ý. Tạ Giải lúc này cũng sẽ không giấu tuyệt kỹ, tay đưa lên, Quang Long Chủy, Ảnh Long Chủy đồng thời tung ra. Một đạo hữu hình, một đạo vô hình, hai đạo quang nhận đồng thời chém về phía bụng con Thiên Niên Tinh Thể Hùng.

“Phốc, phốc” hai tiếng, Tinh Thể Hùng nổi giận, nó không biết nên trước tiên đối phó ai mới tốt. Nào ngờ mục tiêu lại tự tìm đến, nó hướng nhanh về phía Tạ Giải đánh tới.

Đúng lúc đó, một đoàn hỏa diễm màu sắc sặc sỡ hướng ngay mắt nó công kích. So với trước đó, những quả cầu lửa này nhỏ hơn, nhưng số lượng cũng nhiều hơn.

Tinh Thể Hùng giơ cao hùng chưởng chặn ở trước người, đồng thời thoáng cúi đầu. Lúc trước vùng bụng bị công kích, nó đã cúi đầu phòng thủ, giờ lại càng cuộn người thấp hơn nữa.

Đường Vũ Lân xoay ngược lại, Thiên Đoán Trầm Ngân Chuy thu hồi, chuy bên tay trái che trước ngực, tay phải ánh lên sắc vàng, hóa thành Kim Long Trảo, chộp thẳng vào chỗ yếu nhược trên lưng gáy của Tinh Thể Hùng đã bị lộ rõ sau hai lượt công kích.

Thành bại chính là ở khắc này. Đường Vũ Lân rất rõ ràng, hồn lực trong cơ thể mình cũng chỉ đủ để duy trì lần công kích này, nếu không thể kết liễu đối phương, e rằng cả ba người chỉ còn cách thoát ly khỏi Thăng Linh Đài.

Cùng lúc Đường Vũ Lân công kích, bỗng có tiếng hét vang, theo đó từng đạo từng đạo lam sắc quang nhận lấp lóe, mục tiêu hướng đến bụng của Thiên Niên Tinh Thể Hùng. Cổ Nguyệt lúc này phối hợp vô cùng ăn ý, lấy tiếng gió rít che giấu âm thanh di chuyển của Đường Vũ Lân.

Ba người mới chín tuổi,  hồn kỹ lại không mạnh, có thể làm được như này đã là rất không dễ dàng rồi.

Đến rồi!

Đường Vũ Lân vui mừng khôn xiết, vuốt phải hạ xuống, không chút do dự chộp vào phía trên lưng gáy của Thiên Niên Tinh Thể Hùng.

“Kèn kẹt” tiếng va chạm vang lên, Kim Long Trảo nửa móng vuốt vồ vào cái cổ, kích hoạt công hiệu đánh nát. Trực tiếp bẻ gãy xương cổ của Thiên Niên Tinh Thể Hùng.

Phải biết, Đường Vũ Lân toàn lực ứng phó, chỉ riêng Kim Long Trảo đã là mấy ngàn cân sức mạnh! Hơn nữa lại thêm tác dụng đánh nát cùng bản thân vuốt rồng đã sắc bén. Sự cường hãn của công kích có thể hình dung được.

Thế nhưng, Đường Vũ Lân cũng đã phát hiện, công kích Thiên Niên Tinh Thể Hùng so Độc Giác Long không giống nhau. Kim Long Trảo đối phó trăm năm Độc Giác Long, căn bản không có chịu trở ngại gì liền trực tiếp xuyên vào bên trong, nhưng lớp vảy cứng của Tinh Thể Hùng lại có tác dụng phòng ngự rất lớn, khiến cho hắn không cách nào hoàn toàn đâm thủng. Nếu như không phải dựa vào sức mạnh cường hãn, hơn nữa vị trí này vừa vặn là nhược điểm của Thiên Niên Tinh Thể Hùng, chỉ sợ hắn thật không thể một kích thành công.

Kết thúc?

Tạ Giải mắt thấy cái đầu to của Thiên Niên Tinh Thể Hùng đột nhiên đổ ầm về phía trước, hơn nữa tiếng xương cổ gãy răng rắc vang lên khiến hắn nhảy cẫng lên đầy hưng phấn.

Người mạnh nhất trong bọn họ chỉ là nhị hoàn Hồn sư lại có thể giết chết một con Hồn thú mạnh mẽ như vậy, giá trị thu hoạch tuyệt đối rất lớn.

Thế nhưng, đúng lúc này, trên người Thiên Niên Tinh Thể Hùng đột nhiên phát nổ, xuất hiện một tầng ánh sáng màu vàng mãnh liệt. Phạm vi bao trùm của vầng sáng cũng không hề lớn, chỉ khoảng chu vi một mét, nhưng cũng vừa vặn bao phủ lấy Đường Vũ Lân vào trong đó.

“Không ——”tiếng thét chói tai của Cổ Nguyệt vang lên. Đường Vũ Lân nhất thời hóa thành tinh thể, cả người vẫn duy trì dáng vẻ lúc trước, trực tiếp hướng xuống đất rơi thẳng xuống.

Cứ như vậy, lấy trạng thái tinh thể yếu ớt này rơi xuống, Đường Vũ Lân nhất định sẽ vỡ vụn làm ngàn mảnh! Dù cho là ở trong Thăng Linh Đài ảo cảnh, nhưng cảm giác thân thể nát vụn làm ngàn mảnh sẽ để lại di chứng khủng khiếp gì? Sợ là sẽ để lại tổn thương vĩnh viễn!

Ánh bạc lóe lên, Cổ Nguyệt thuấn di xuất hiện ngay bên dưới, hai tay giơ lên, đón lấy thân thể của hắn.

Sau khi biến thành tinh thể, thể trọng Đường Vũ Lân đã gia tăng, huống chi, hắn tay trái đang cầm Trầm Ngân Chùy nặng cả trăm cân.

Cổ Nguyệt bị đập cho trực tiếp ngã xuống đất, nằm ở dưới chỉ kịp khẽ rên một tiếng liền hôn mê bất tỉnh. Thế nhưng, nàng dùng thân thể của chính mình gánh lấy lực va đập cho Vũ Lân, giúp cơ thể hắn không bị vỡ nát.

Sau khi bị tinh thể hóa, chỉ cần trong thời gian ngắn thân thể không bị phá nát, tinh thể sẽ dần dần tiêu biến. Vì lẽ đó, chỗ đáng sợ của Tinh Thể Hùng chính là cơ thể tự phát nổ sau khi bị hủy diệt, mang địch thủ đồng quy vu tận.

Cảm giác mãnh liệt, nghẹt thở khiến cho ý thức của Đường Vũ Lân bắt đầu mơ hồ, ngực đau nhói khiến hắn biết cơ thể mình có dấu hiệu bất ổn. Hắn không cảm giác được bên ngoài phát sinh cái gì. Nhưng cũng kinh ngạc nhìn thấy, trong cơ thể mình phảng phất có từng đạo từng đạo kim tuyến bởi vì áp lực mà xuất hiện, liên thông với mỗi một góc cơ thể của mình.

Năng lượng màu vàng sẫm bao phủ toàn thân muốn tràn vào trong cơ thể, lại bị những đạo kim tuyến này tạo thành phòng ngự ngăn ở bên ngoài. Kim tuyến tuyệt không được tạo thành bởi hồn lực, vì hồn lực hắn sau khi sử dụng Kim Long Trảo đã tiêu hao hầu như không còn. Theo kim tuyến xuất hiện, cảm giác nghẹt thở cũng từ từ giảm bớt.

“Vũ Lân, Cổ Nguyệt!” Tạ Giải điên cuồng chạy tới bên cạnh hai người, hắn trước tiên cẩn thận đẩy Đường Vũ Lân ra, mang Cổ Nguyệt phía dưới kéo ra ngoài.

Cổ Nguyệt hai mắt nhắm nghiền, mặt vàng như giấy, khí tức yếu ớt. Cú va đập kia hiển nhiên tạo thành thương tổn to lớn cho nàng.

Tạ Giải nhìn xung quanh, sau khi hơi do dự một chút liền một chưởng vỗ vào thiết bị truyền tín hiệu cầu cứu trên mu bàn tay của Cổ Nguyệt. Thân thể nàng liền hóa thành một vệt sáng biến mất không còn tăm hơi.

Thân thể Đường Vũ Lân vẫn đang trong trạng thái tinh thể hóa, hắn muốn giúp cậu truyền tống cũng không thể được.

Chính vào lúc này, bốn phía trong rừng cây, truyền đến tiếng sàn sạt liên tiếp, tựa hồ có món đồ gì đang đến gần bên này, hơn nữa số lượng nhiều vô cùng.

Làm sao bây giờ? Vũ Lân bị tinh thể hóa, hiện tại không cách nào truyền tống trở về, ta nên làm gì?

Tạ Giải hai tay nắm chặt Quang Long Chủy, Ảnh Long Chủy, xuất phát từ cân nhắc an toàn của bản thân, hẳn là nên trước tiên truyền tống rời đi, dù sao, hồn lực hắn cũng đã gần khô cạn. Thế nhưng, nếu như hắn đi rồi, Đường Vũ Lân cũng bị tinh thể hóa chỉ có thể một mình ở lại đây.

Đối với sự lựa chọn như vậy, Tạ Giải cũng không do dự, hắn quỳ một gối xuống bên người Đường Vũ Lân, cố hết sức tiết kiệm thể lực, đều đều hô hấp, trong ánh mắt tràn ngập ánh sáng kiên định.

Đồng bọn ở bên cạnh, vào lúc này, hắn có thể nào một mình rời đi? Lúc còn rất nhỏ, phụ thân đã từng luôn mong hắn trở thành một đỉnh thiên lập địa nam tử hán.

Làm một nam nhân đỉnh thiên lập địa!

Nam tử hán đại trượng phu, trước nhất phải trượng nghĩa, đối mặt nguy hiểm, coi như đánh đổi mạng sống cũng không thể vứt bỏ đồng bọn!

Từ lúc sinh ra tới nay, lần đầu đối mặt tình huống như vậy, nghé con mới sinh Tạ Giải cũng không hề nhát gan, trái lại cảm giác được trong cơ thể mình nhiệt huyết sôi trào.

Từng đạo từng đạo ám thân ảnh màu xanh từ bốn phương tám hướng chậm rãi xuất hiện, hàng chục con Thanh Lang* dần dần hiện ra. Bộ lông trên lưng màu xanh đen, con mắt màu vàng tràn ngập sự lạnh lẽo và tàn khốc, từng bước một chậm rãi tiếp cận hai đứa nhỏ.

* Con sói xanh.

Chúng cũng không chủ động tấn công Tạ Giải trước, mười mấy con Thanh Lang đem một nửa thi thể của Bách Niên Độc Giác Long kéo vào rừng cây. Lại mười mấy con khác hướng về Tạ Giải bên này xông tới.

Thanh Lang, Thập Niên Hồn Thú. Trong đám Thập Niên Hồn Thú cũng được xem như là lực công kích khá mạnh, tính cách hung hãn, quần cư.

Thanh Lang có thể mạnh mẽ tu luyện đến trình độ trăm năm, chủ yếu ăn xác chết, nói trắng ra, chính là loại hồn thú dựa vào xác chết để sinh tồn trong rừng rậm.

Tạ Giải hai tay nắm chặt Quang Long Chủy cùng Ảnh Long Chủy che trước người, nhìn từng con từng con Thanh Lang gần đó, lớn tiếng gào lên: “Thi thể con Tinh Thể Hùng này các ngươi có thể mang đi, nhưng nếu dám công kích ta, thì đừng trách ta không khách khí.”

Hắn cũng không quan tâm loại Hồn Thú đê giai này có thể nghe hiểu lời hắn nói hay không, chỉ mong tranh thủ được lúc nào hay lúc đó, đợi Vũ Lân thoát khỏi trạng thái tinh thể hóa, bọn họ liền có thể thoát đi.

Bất quá, bầy Thanh Lang hứng thú với hắn nhiều hơn xác Tinh Thể Hùng một chút. Hoặc cũng có thể nghe không hiểu lời của hắn. Vòng vây càng ngày càng gần. Nhìn từng con từng con mắt lãnh khốc, Tạ Giải rõ ràng cảm giác được nhịp tim đập của chính mình có chút gia tốc.

Không thể đợi thêm. Chi bằng, Tiên-Hạ-Thủ-Vi-Cường!!!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.