Cánh hoa anh đào phất phơ bay và duyên dáng rơi vào trong cốc giấy.
“A! Thế này là điềm lành đúng không?” Mặt Kishitani ửng đỏ, nói.
Bình thường chỉ thấy cậu ta mặc vest nhưng trang phục hôm nay lại là áo jacket và quần jean. Ăn mặc kiểu này khiến Kishitani trông trẻ hơn hẳn ngày thường.
“Thật à? Mà sao cũng được, còn hơn là điềm xấu.” Kusanagi uống luôn cả bia và cánh hoa.
Utsumi Kaoru rót bia cho anh.
“Tiên sinh Yukawa đến muộn nhỉ. Tôi gọi điện xem thế nào nhé?”
“Kiểu gì hắn chẳng ra vẻ ta đây. Chắc đang nghĩ là từ từ ló mặt thì chúng ta sẽ thấy cảm kích đấy. Kệ đi kệ đi!”
Đã sang tháng Tư. Nhóm Kusanagi không có phiên trực nên họ rủ nhau đi ngắm hoa. Người đề xuất rủ thêm Yukawa là Utsumi Kaoru. Cũng chẳng có ai phản đối ý kiến này.
Kusanagi và Yukawa chưa gặp lại nhau từ sau vụ án railgun. Với lý do không được để tình cảm cá nhân xen vào công việc nên việc thẩm vấn được giao cho điều tra viên khác phụ trách. Yukawa bị tình nghi về tội cản trở người thi hành công vụ nhưng cuối cùng anh không bị khỏi tố.
Koshiba Shingo bị khỏi tố về tội phá hoại tài sản. Tội có ý định gϊếŧ người được bỏ qua. Kusanagi có cảm giác đó là một phán quyết có tính thỏa hiệp.
Oga Jinsaku không có gì thay đổi. Dự án Siêu trung tâm công nghệ cao đang được tiến hành từng bước chắc chắn. Không thấy xuất hiện tin tức nào về vụ bê bối tình ái của ông ta.
Kusanagi có chuyện muốn xác nhận khi gặp lại Yukawa. Đó là, nếu khi ấy Koshiba Shingo ra hiệu thì cậu ta có thực sự bắn railgun hay không.
Ý kiến của phần đông thành viên đội Mamiya đều cho rằng không thể có chuyện Yukawa làm như vậy.
“Bắn cũng chẳng có ý nghĩa. Chỉ cần vin vào các lý do để tránh là được, chẳng hạn như đối phương không lọt vào tầm bắn. Người có đầu óc như tiên sinh Yukawa thừa sức làm vậy.”
Ngược lại, có một người khẳng định cậu ta sẽ bắn, đó là Utsumi Kaoru.
“Tôi đã đứng bên cạnh quan sát. Ánh mắt của tiên sinh hoàn toàn nghiêm túc. Giả sử kết quả có là phải gϊếŧ nghị sĩ Oga, tôi nghĩ anh ấy sẽ đàng hoàng nhận tội.”
Suy nghĩ theo cách thông thường thì ý kiến của nhóm Mamiya có vẻ hợp lý. Nhưng với người hiểu rõ về Yukawa như Kusanagi thì anh hoàn toàn hiểu những gì Utsumi Kaoru nói.
Anh đã nhờ Phòng nghiên cứu tội phạm nghiên cứu kỹ railgun. Họ đánh giá mức độ hoàn thiện đó ẩn chứa tài năng của một thiên tài. Họ dự đoán, nếu được bắn ra, projectile rất có thể sẽ trúng đích và đầu của Oga Jinsaku sẽ vỡ toác như quả dưa hấu.
Anh đang mong sớm gặp lại để hỏi người bạn thì nhận được tin nhắn. Người gửi là Yukawa. Nội dung tin nhắn như sau.
“Tôi phải sang New York gấp. Tạm thời sẽ không quay về. Giả sử có xảy ra vụ án quái dị nào thì cũng xin cậu đừng sang tận nước Mỹ. Gặp lại sau.”
Kusanagi cười khổ sở, sau một hồi phân vân có nên trả lời tin nhắn hay không, anh quyết định không nói gì cả. Anh có cảm giác như vậy sẽ sớm được gặp lại người bạn của mình hơn.
Món này có lẽ để lần sau nhỉ, anh nhìn chai rượu để bên hông. Đó là chai opus one.
Một luồng gió thổi tới, những cánh hoa rụng xuống như tuyết rơi.
HẾT