Cố Miên nhìn truyện tranh và tiểu thuyết nhiều đến chóng mặt thì hoa huyệt đã ướt lộc cộc.
Mà bác sĩ Phó đang ở thay quần áo, nhìn đến bác sĩ Phó cởi bỏ áo sơ mi, lộ ra tám khối cơ bụng sau. Cố Miên hai chân nhịn không được kẹp lên tới cọ xát một chút.
Cô phun đầu lưỡi phấn nộn liếm liếm ngón tay, thật muốn bị bác sĩ Phó làm.
Nghĩ vậy cô liền hành động. Cố Miên bò đến bên Phó Dư sau đó quỳ gối bên mép giường.
Tư thế này vừa vặn làm đầu cô đặt giữa hai chân hắn.
Tay cô sờ sờ côn thịt, côn thịt hắn cứng rất nhanh. Thực tốt, bác sĩ Phó vẫn giống trước kia, ngoài mặt cấm dục nhưng thực tế lại túng dục.
“Ông xã, anh sờ sờ em.”
Cố Miên bắt lấy ngón tay thon dài của Phó Dư sờ soạng dưới thân mình. Tuy cách quần lót mỏng nhưng vừa chạm tay vào hắn đã phát hiện hoa huyệt cô ướt nhẹp từ khi nào.
Nữ vương cao quý lãnh diễm đâu rồi?
“Ngoan, nằm lên giường, nhếch mông lên.”
Hầu kết Phó Dư không tự chủ lăn lộn thanh âm mất tiếng nói.
Cố Miên vừa nghe hắn nói lập tức cởi quần lót để hoa huyệt mình đặt trước côn thịt.
“Miên Miên, dùng ngón tay tách hoa huyệt ra, nếu không lát nữa sẽ không thoải mái.”
Phó Dư ngồi trên mép giường, hai chân bắt chéo. Ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm hoa huyệt khẩn trí. Nếu hôm nay nghe thấy nhân viên thu ngân nói vẫn chưa chắc chắn thì hành động của Cố Miên trên diễn đàn đã nói cho hắn biết, hắn hoàn toàn có thể tin tưởng Cố Miên, tâm ý của cô với hắn là thật.
“Như vậy sao?”
Cố Miên nghĩ đến mình đang dùng hoa huyệt cọ xát hắn nên có chút ngượng ngùng nhưng vẫn ngoan ngoãn cắm ngón tay vào tiểu huyệt. Một ngón tay bên trong rút ra cắm vào vào cái, dâm thủy trong suốt liền chảy ra không ít.
“Nhanh tay lên. Dùng bàn tay khác của em xoa âm đế. Như vậy sẽ càng thoải mái.”
Hầu kết Phó Dư lăn lộn lợi hại. Hắn cũng phóng thích côn thịt của mình, sau đó dùng ngón tay loát động.
Cố Miên nghe hắn nói liền dùng ngón tay ấn lên âm đế, một ngón tay khác thì liều mạng cắm đút.
Kết quả không đến hai ba cái, Cố Miên đã đem chính mình đùa bỡn tới cao trào. Hoa huyệt cô ướt đến lợi hại, nộn huyệt hồng nhạt lúc đóng lúc mở co rút lại , khát vọng gậy gộc thô to gậy chọc vào làm cô thoải mái.
“Ông xã, em chịu không nổi. Anh mau tiến vào a.”
Khí chất nữ vương vốn đã ít ỏi trước mặt Phó Dư nay càng biến mất không còn một mống. Hoàn toàn biến thành mèo hoang động dục.
Cố Miên bởi vì cao trào mà nửa người xụi lơ bất lực ngã trên giường, khi cô muốn thô to côn thịt đã từ phía sau dùng sức mà cắm đi vào.
“A! Thật thoải mái!”
Vừa dứt lời, eo cô đã bị Phó Dư bóp chặt mạnh mẽ trừu động.
Phốc phốc phốc ~
Côn thịt lớn cắm vào chỗ sâu nhất trong hoa huyệt quấy đảo dâm thủy. Âm thanh thao huyệt ngày càng rõ ràng.
Cố Miên cảm thấy hoa huyệt bốc hỏa. Côn thịt thô to tắc đầy tử cung, mỗi lần thở ra cô đều cảm nhận được gần xanh trên côn thịt có vào thịt non mẫm cảm.
“A… Thật thoải mái…Ông xã thật lợi hại…”
“Kêu chủ nhân! Kêu lớn tiếng chút, nếu không không thoả mãn em.”
Tay Phó Dư xoa xoa mông vểnh cô, âm thanh trầm trầm quát.
Từ từ, lời thoại này sao quen tai thế?
Cố Miên rất thích hắn nói vậy, nghe rất quen tại nhưng cô nghĩ mãi không ra.
Thấy Cố Miên ngốc lăng nằm trên giường không phối hợp, Phó Dư lập tức muốn rút côn thịt khỏi hoa huyệt cô. Nhưng mà côn thịt chỉ rút ra một chút, Cố Miên liền chịu không nổi.
Cô muốn côn thịt hắn thao huyệt cô.
“Chủ nhân! Thao em đi mà!”
Đôi tay Cố Miên kéo khăn trải giường, cô cảm thấy mình như một tiểu nô lệ bị Phó Dư khống chế, chỉ cần có thể thỏa mãn dục vọng của cô, muốn cô làm gì cô cũng làm.
Hiện tại cô chưa phát hiện, những việc Phó Dư làm đều là những việc trong truyện người lớn cô gửi cho Dư người một đời. Chẳng qua nhân vật trao đổi, cô thành tiểu mỹ nhân mặc người xâu xé, còn hắn trở thành chủ nhân của nô lệ.
====
Cố Miên: Kịch bản thành thị thật thâm~